Buổi tối cơm tất niên nhà Hạ Mộng, trừ bỏ đồ ăn còn dư, còn có gói sủi cảo nhân dưa chua thịt heo.Tiết Minh Nguyệt cố ý rửa sạch sẽ ba đồng tiền xu, gói ở trong sủi cảo. Hạ Mộng không nghĩ tới cô tùy ý ăn sủi cảo, thế nhưng ăn được hai cái đồng tiền. Mọi người trong nhà đều nói năm vận khí của cô khẳng định tốt.Hạ Mộng nghĩ thầm, cô đã kiểm tra lại tiền của mình, chỉ có bốn đồng tám mươi xu, nhưng cô tính toán bán ít đồ vật trong không gian đổi lấy tiền, muốn kinh doanh mà không có tiền thì đều không thể nghĩ đến a.Hiện tại không có TV, cũng không có chương trình tiệc tối Tết m Lịch, không cần phải chờ đến 12 giờ, sau khi ăn cơm, dọn dẹp lại một chút không sai biệt lắm liền đi ngủ.Trong phòng phía Đông.Hạ mộng mới nằm xuống cũng không có ngủ ngay, mặc quần áo dài mùa thu chui vào ổ chăn nói chuyện phiếm với mẹ. Hai người nói chuyện phiếm, Hạ Mộng cảm khái nói:- Mẹ, người thật tốt với chị dâu a.Tiết Minh Nguyệt sợ con gái bị trúng gió nên vươn tay đem góc chăn gài cẩn thận, lúc sau mới đè thấp thanh âm nói:- Ta đối tốt với nó, kỳ thật cũng là vì tốt cho anh cả con. Năm đó, cha con xảy ra chuyện, còn không phải vì hắn đang cùng làm việc với người nọ, bởi vì con dâu cùng bà cụ ngày hôm trước làm ầm ĩ sinh khí, tinh thần không có tốt, kết quả là cha con hiền lành lại hảo tâm, vì cứu người mà đánh mất mệnh chính mình! Hiện tại anh cả con làm việc giống cha con trước kia, kia cũng là đem mệnh giắt ở lưng quần, ta suy nghĩ, hắn mệt một ngày về nhà có cơm canh nóng hổi ăn, có người thật lòng thương hắn, hai người không cãi nhau, không tách biệt lòng người thì còn gì phải nghĩ đâu.(Tiểu bất Hối edit)- Mẹ, vẫn là người suy nghĩ thấu đáo, chị dâu số cũng tốt a.Hạ Mộng cũng biết, hiện tại thời này đều giống nhau mẹ chồng quản gia, Vẫn là xã hội phong kiến, con dâu bị đánh tới hoa mắt, căn bản không đem con dâu xem như người nhà, cho nên mẹ cô như vậy là quá tốt, rất khó gặp được.Cô lao vào vòng tay của mẹ thì thầm:- Con về sau cũng có thể gặp được mẹ chồng như mẹ thì tốt rồi.Tiết Minh Nguyệt ôn nhu vỗ vỗ lưng con gái, cười nói:- Để xem nào! Như thế nào ban ngày nghe cô con nói những lời nói, cũng động tâm rồi, sốt ruột tìm đối tượng ư?- Động tâm cũng là bình thường đi, con đã mười chín. Bất quá thật ra con không vội, anh hai con còn chưa có tìm đâu.Hạ Mộng vừa mới trở lại, mục tiêu đầu tiên của cô bây giờ là cải thiện điều kiện trong nhà, còn việc tìm đối tượng, chờ về sau lại nói.Đầu giường đất bên kia Hạ Tiêu cũng không ngủ được. Hắn vốn dĩ đang vểnh tau nghe mẹ và em gái tán gẫu, nghe thấy nhắc đến mình liền nhịn không được nói chen một câu:- Ta lại càng không vội, nam tử hán trước lập nghiệp sau thành gia.- Con đương nhiên không vội, đại tiểu tử gấp cái gì. Nhưng em gái con không giống, một cô nương gia, sao có thể cùng con so sánh được.Tiết Minh Nguyệt nói xong lại quay đầu hướng Hạ Mộng ôn nhu nói:- Lúc trước nghĩ con vào đại học, mẹ cũng không gấp việc này, có nhiều người muốn giới thiệu đối tượng cho con, mẹ cũng chưa đánh tiếng lại. Nhưng hiện tại thì khác, con đã đi làm ở đơn vị, cũng nên bàn đến. Mẹ nghĩ sẽ có càng nhiều người giới thiệu đối tượng cho con. Lại nói đối tượng, cũng nên nói chuyện lâu chút, hiểu rõ người ta cùng gia cảnh thế nào, liền một năm hai năm kết hôn. Vạn nhất không thành, kia không phải là tìm đối tượng sao? Thời điểm đẹp của cô nương gia liền chỉ có mấy năm, không vội không được a!Hạ Mộng rõ ràng cảm giác được mẹ cô càng nói càng hăng hái, đã là bắt đầu cân nhắc đến nhà ai có con trai cùng gia cảnh thích hợp với cô, ngay lập tức cô có chút hối hận khi nói đề tài này. (Tiểu bất Hối edit)- Mẹ, mẹ, con có chút đau đầu!- A?Nghe vậy Tiết Minh Nguyệt vội vàng thúc giục:- Vậy con mau nằm xuống ngủ đi, hôm nay từ bệnh viện trở về liền không ngừng nghỉ, trên đầu con bị thương còn chưa có tốt đâu.Hạ Tiêu nhịn không được, “Phụt” một tiếng cười to. Chọc đến Tiết