Lúc này sinh hoạt thiếu thốn, rạp chiếu phim trở thành nơi mọi người thích nhất để giải trí.Hiện tại lại vừa vặn dịp tết, mọi người đều nghỉ, cho nên người tới xem điện ảnh thực sự không ít.Thời điểm ba người Hạ Mộng đi đến rạp chiếu phim, vừa lúc có một màn diễn kết thúc, mọi người giống như đi ra thủy triều trào ra tới. Hạ Tiêu lập tức nói:- Mẹ, em gái, hai người đợi ở đây, con chạy nhanh đi mua phiếu.Sau đó chạy thẳng đến cửa sổ bán phiếu. Tiết Minh Nguyệt thấy vậy liền hướng về phía bóng lưng hắn nói:- Lão nhị, để ý dưới chân a, cẩn thận kẻo ngã.Bà vừa nói, lại dậm dậm hai chân đông cứng. Hạ Mộng bên cạnh cũng đang dậm dậm chân, sau đó lại cúi đầu nhìn nhìn giày đế hắc nhung của mình và giày bông của mẹ. Giafy đó giữ độ ấm cũng không cao, nhiệt độ không khí hạ tới -40, hơn nữa khi đi đường lại có tuyết làm giày ướt về sau liền càng lạnh.Thời điểm cô còn đang cân nhắc mua giày dạng nào tốt thì Tiết Minh Nguyệt bỗng nhiên duỗi tay vỗ vỗ cô.- Con gái, kia không phải Tần Văn Văn sao?Hạ Mộng lập tức ngẩng đầu, nhìn theo phương hướng mà mẹ cô chỉ, thấy Tần Văn Văn mang đội mũ trắng mặc bông màu đỏ ở cách đó không xa, mà bên cạnh Tần Văn Văn có một thanh niên trẻ tuổi vóc dáng không cao, Hạ Mộng cũng nhận ra người đó, là anh của Tần Văn Văn, Tần Miễn.Cùng lúc đó, hai anh em Tần Văn Văn cũng thấy được hai người. Hai người lại có hai phản ứng khác nhau.Tần Văn Văn đầu tiên lộ ra tươi cười, phất phất tay. Hạ Mộng cũng nhợt nhạt cười lại.Tiết Minh Nguyệt nhỏ giọng hỏi:- Kia tiểu tử là a?Hạ Mộng nhẹ giọng đáp:- Là anh của Tần Văn Văn, Tần miễn, cái người vào đại học kia.Tiết Minh Nguyệt bừng tỉnh a một tiếng. Tần Văn Văn giống như cùng Tần Miễn nói một câu gì, lúc sau mới thấy hai người đi tới.- Mộng Mộng, dì Tiết, trùng hợp vậy, hai người là tới xem điện ảnh a?Tần Văn Văn thật sự không nghĩ tới, Hạ Mộng cái người ngay cả cửa nhà không ra, lại có thể cùng người trong nhà đến xem điện ảnh.- Đúng vậy.Hạ Mộng nhớ rõ nhà Tần Văn Văn mùng hai đầu năm đều sẽ đi nhà ngoại chúc tết, liền thuận miệng hỏi:- Nhà cậu năm nay không đi chúc tết nhà ngoại sao?Tần Văn Văn áp xuống phiền loạn cùng buồn bực trong lòng, cười cười nói:- Có chứ. Cách thời gian nhà bà ngoại tớ ăn cơm còn sớm, tớ cùng anh liền đi dạo một lát.ần Văn Văn chạy nhanh ra túm tay người bên cạnh là Tần Miễn:- Dì Tiết, giới thiệu với người một chút, đây là anh cháu Tần Miễn.Tần Miễn vội ôn hòa chào hỏi:- Cháu chào dì, năm mới vui vẻ.- Năm mới vui vẻ.Tiết Minh Nguyệt dùng ánh mắt trưởng bối xem xét Tần Miễn, cảm giác tên tiểu tử này tuy rằng vóc dáng không tính cao, nhưng được cái trắng trắng sạch sẽ, vẻ mặt trí thức phong độ, không tồi.Tần Miễn tâm tình phi thường phức tạp nhìn diện mạo khí chất đều xuất chúng Hạ Mộng, trong đôi mắt hắn hiện lên tia áy náy:- Hạ Mộng, năm mới vui vẻ.- Anh Tần, năm mới vui vẻ.Hạ Mộng đồng thời chào hỏi, nhưng trong lòng lại tràn ngập nghi hoặc cùng khó hiểu. Cô không biết tại sao ánh mắt Tần Miễn lại giống như có điểm áy láy cùng xin lỗi khi nhìn cô.Chính là, ở trong trí nhớ của cô, hai người gặp nhau không nhiều lắm, vậy áy náy là từ đâu ra?Tiết Minh Nguyệt cười ha hả hỏi:- Cháu sắp tốt nghiệp đại học đi?Tần Miễn ôn hòa cười nói:- Cháu học đại học 5 năm, khoảng cách tốt nghiệp còn xa ạ.Tiết Minh Nguyệt cực kỳ hâm mộ nhìn anh em họ Tần :- Vẫn là nhà họ Tần lợi hại a, sinh ra hai sinh viên, thật làm người ta hâm mộ.Khuôn mặt Tần Miễn tức khắc trở lên mất tự nhiên, trong lúc nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào.Nét tươi cười trên mặt Tần Văn Văn cũng rạn nứt suýt nữa thì không nhịn được, vội nuốt nước bọt, căng da đầu nói:- Tiết dì…… Người nói làm con ngượng ngùng. Kỳ thật Mộng Mộng so với con thì học tập tốt hơn a, cậu ấy nếu là học lại thêm một năm khẳng định cũng có thể đỗ a!Tiết Minh Nguyệt nhìn con gái bên cạnh, sau đó thở dài:- Dì thật ra cũng muốn cho con bé học lại, nhưng con bé cùng anh nó giống nhau, đều thật sự ngoan cố.Hạ Mộng vừa định nói cái gì, thì lúc này Hạ Tiêu đi mua phiếu đã trở lại, hết nhìn mẹ và em gái lại nhìn hai người bên cạnh bọn họ.Tần Văn Văn vội vàng lại lần nữa giới thiệu. Mọi người khách khí hàn huyên vài câu, nhân viên công tác liền bắt đầu kiểm phiếu, Hạ Mộng theo chân bọn họ vẫy tay tạm