Chiếc xe được lái kia chính là Lamborghini, vẻ đẹp ngọt ngào của nó ngay lập tức thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
Lúc Dạ Cô Tinh tới chụp ảnh, thấy Vương Trực đang dây dưa cùng một người phụ nữ, cô nhướng mày thích thú.
“Biên tập Cố, sao cô lại có thể làm như vậy?!” Vương Trực cảm thấy phổi mình sắp nổ tung!
Bước chân Cố Mộng ngừng lại, cười lạnh lùng, quay đầu lại: “Vương tổng, tôi cảm thấy trước đây tôi đã nói sự việc rõ ràng rồi, không có quy tắc, sao có thể phạm vi.
Ở trong kia, tất cả bọn họ đều là những ứng cử viên đã trải qua quy trình sàng lọc như thường lệ.
Cuối cùng mới có thể được chọn làm người mẫu trang bìa.
Bây giờ anh lại nói cho tôi biết về một lính nhảy dù*, còn muốn đi cửa sau? Anh bảo tôi nên nói chuyện với những người khác như thế nào đây? Sau này, trước mặt những người mẫu đó tôi làm sao có thể ăn nói đây? Chuyện này không thể thương lượng được! Tất cả đều phải theo trình tự mà làm!”
*Lính nhảy dù: chỉ những người nhận việc bằng các mối quan hệ, như việc đi cửa sau.
Vương Trực trợn tròn mắt, người phụ nữ này...!thật là vô lý! Càn quấy! Quá mức bướng bỉnh mà!
Nếu đây là một người đàn ông, cậu ta sẽ đấm thẳng cho một cái, bảo đảm sẽ ngoan ngoãn nghe lời ngay lập tức!
“Tôi mặc kệ, đám phụ nữ bên trong kia cô bỏ ngay lập tức cho tôi, trang bìa đầu tiên của ‘ZARK’ phải do...!Áo Tím chụp!” Vương Trực chỉ về hướng studio và trưng ra vẻ mặt tự cao tự đại của một ông chủ.
Tốt xấu gì thì hiện tại cậu ta cũng là “tổng biên tập” của Thế Kỷ Phong Thượng.
Không phải ai thấy cậu cũng phải chào một câu “Vương tổng” sao? Khụ khụ......!Tuy rằng đó chỉ là cái tên trên danh nghĩa....
Cậu ta đã nói qua với Dạ Cô Tinh rồi, chỉ cần tìm được người thích hợp và chịu tiếp nhận vị trí này, thì cậu sẽ trở về Ám Dạ......
Vương Trực cảm thấy cuộc sống của một người hoạt động trong lĩnh vực giải trí thực sự không hợp với cậu ta.
Hô đánh gọi giết giữa các bang phái thì vẫn hơn.
Thật sự sống mái với nhau một phen, đó gọi là một tiếng gọi khiến trời đất mù mịt, mặt trăng và mặt trời đều tắt ngóm.
Đánh một trận! Thực là thoải con mẹ nó mái!
Cậu tự cảm thấy chính mình là một người thô kệch.
Tuy rằng đã học Đại học, nhưng lại là gà mờ, thấy con đường này không ổn nên đã thôi học...!Cho nên, loại công việc mang tính văn vẻ này, nếu làm tạm thời thì còn được.
Chứ nếu vẫn tiếp tục thì cậu ta sẽ không ổn mất.
Chưa tới một năm, cả người sẽ rỉ sắt từ trong ra ngoài!
Sau đó....!hỏng luôn!
Sắc mặt Cố Mộng lạnh như băng, cười giễu cợt: “Thực xin lỗi, bản thân tôi khó lòng thuận theo yêu cầu của Vương tổng! Chỉ cần tôi vẫn còn là tổng biên tập của ‘ZARK’ thì nhất định phải tuân theo quy tắc mà làm việc!”
“Cô!” Vương Trực thật sự rất muốn nói...!vậy thì cô thu dọn đồ đạc cút cho tôi!
Nhưng mà cậu ta bất lực! Người phụ nữ này tuy rằng có chút hung ác, tính tình lại có chút không tốt, tính cách lại tồi tệ đến cực điểm.
Nhưng năng lực của cô ta đã có thể lấn át hết.
Có thể nói, ‘ZARK’ chính là dựa vào một tay cô ta mà chống trụ! Trước kia, khi Dương Giang giữ chức tổng biên tập, đều phải nén giận, không dám sa thải người này, huống chi là cậu ta nữa?
Ai kêu ‘ZARK’ là tạp chí duy nhất kiếm được tiền chứ? Ai kêu ‘ZARK’ không thể không có người phụ nữ này chứ?
Được! Được! Cậu ta nhịn!
Khóe môi hiện lên một nụ cười lạnh lẽo, đáy mắt Cố Mộng tràn đầy sương giá băng: “Vương tổng, nếu không còn việc gì nữa thì tôi xin đi làm việc trước.
Dù sao thì không phải ai cũng nhàn rỗi như Vương tổng anh đâu!” Nói xong, cô xoay người bước đi, âm thanh giày cao gót dẫm xuống sàn tạo thành tiết tấu nhịp nhàng nhưng lại có cảm giác rất mạnh.
“Ôi! Từ từ...!lời này của cô là có ý gì chứ? Sao lại châm chọc tôi?” Vương Trực cảm giác trong lòng bùng lên một đống lửa giận, muốn nhịn cũng không nhịn nổi! Thật sự...!thật sự...!rất muốn phun ngay vào người phụ nữ cổ hủ này! Tốt nhất đốt cô ta thành một con khủng long bạo chúa mẹ luôn đi!”
“Ý trên mặt chữ! Còn nếu Vương tổng muốn tìm số thứ tự chỗ ngồi đợi thì xin cứ tự nhiên!
“Cô!”
Cố Mộng lại bình tĩnh nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt mình nổi giận, không hề lo lắng, hiên ngang lẫm liệt.
Vương Trực thấp giọng nguyền rủa một tiếng, phải bình tĩnh.
Cậu ta nghiến răng nghiến lợi: “Tôi nói lần cuối, mặc kệ như thế nào, trang bìa mới của ‘ZARK’ không phải do Áo Tím chụp thì không được!”
“Được! Vậy để xem cô ta có tài năng gì, có thể nổi bật được lên giữa những người ở trong đó.”
Vương Trực nhíu mày: "Ý gì?"
“Ý của tôi chính là...!muốn đoạt được suất ở trang bìa lần này thì phải dựa vào năng lực! Nhân tiện, nhắc nhở một chút, thông thường, tôi sẽ không sử dụng một ngôi sao điện ảnh nào mà ngay cả dáng chụp cũng không tạo được!”
Hơn nữa Cố Mộng còn rõ ràng nhấn mạnh hơn bốn chữ “ngôi sao điện ảnh”.
“ZARK” vốn là tạp chí thời trang.
Từ trước tới nay nhân vật ở bìa tạp chí luôn là những siêu mẫu hạng nhất nhì trong nước.
Với thái độ chuyên nghiệp, cùng với gu thời trang chuyên nghiệp.
Dường như có rất ít ngôi sao điện ảnh và ca sĩ có thể lên trang bìa của tạp chí này.
Vô hình chung, nó đã cho mọi người một ám chỉ rằng...!chúng tôi dựa vào sự chuyên nghiệp chứ không phải sự nổi tiếng.
Cho nên, không phải ngẫu nhiên mà “ZARK” có thể chiếm một vị trí trong ngành công nghiệp thời trang!
“Biên tập Cố nói không sai, không có quy tắc, thì cũng không có phạm vi, tất cả đều phải đi theo trình tự!” Một giọng nói nhẹ nhàng nhàn nhạt vang lên từ sau lưng hai người, không nhanh không chậm, còn có cảm giác mỹ lệ!
Ánh mắt Vương Trực vui vẻ, lại lập tức xấu hổ gãi đầu, giống như không làm tốt công việc được giao....
Dạ Cô Tinh thản nhiên mỉm cười, đôi mi thanh tú của Cố Mộng nhướng lên.
Giữa hai người phụ nữ là một người đàn ông đang khó hiểu.
Từ xa xa nhìn nhau, khí thế trong mắt họ va chạm, chợt tựa như vang lên tiếng nổ nhỏ lách tách của tia lửa điện.
Phần thân trên của người phụ nữ mặc một bộ âu phục nhỏ màu cam, được trang trí bằng lớp ren lót màu trắng, chuyên nghiệp nhưng không mất tính sành điệu.
Chiếc váy khoét hông màu xám nhạt tôn lên đường cong hoàn mỹ của phần dưới cơ thể.
Nước da trắng nõn, chiếc mũi và môi anh đào, lông mày lá liễu thon dài, lại thêm gọng kính đen dày phía trên sống mũi có chút không vừa vặn, làm giảm bớt một chút sự hiểu biết, nhưng lại thêm vài phần trầm ổn.
Tóc đen búi gọn sau đầu, bộ dáng cẩn thận tỉ mỉ, làm tăng thêm vài phần phong thái.
Đó là một người phụ nữ vừa khôn khéo, vừa giỏi giang.
Dạ Cô Tinh thầm đưa ra kết luận trong lòng.
Mà Cố Mộng cũng yên lặng đánh giá người phụ nữ trước mặt này.
Trong nháy mắt quay đầu lại, nhưng đột nhiên cô lại có chút sững sờ, đáy mắt lóe lên ngạc nhiên.
Lần đầu tiên, gặp một người cùng là phụ nữ, nhưng lại có thể làm cho cô có cảm giác như vậy, mà cô ta biết rõ rằng xu hướng tình d*c của mình là bình thường.
Cả người mặc váy liền màu tím nhạt vừa tới đầu gối, lộ ra bắp chân trắng nõn, thon thả.
Chiếc váy được điểm xuyết những bông hoa nhỏ màu tím sẫm, là một kiểu dáng đơn giản, bình thường.
Nhưng khi mặc lên người thì lại tươi tắn, trang nhã, xinh đẹp, còn có chút không thể miêu tả bằng lời.
Xinh đẹp đoan trang, thần thánh tới mức có cảm giác không thể chạm đến.
Mà đặc biệt chính là khuôn mặt tuyệt mỹ kia khiến bao người phải khao khát.
Môi hồng như hoa anh đào, đôi mắt đen láy, sống mũi cao nhỏ nhắn, làn da trắng mịn như sứ.
Ánh mặt trời vừa vặn chiếu tới, chỉ cần liếc mắt một cái đã khiến người ta suýt nữa hít thở không thông.
Đó là người con gái không chỉ có vẻ ngoài xuất sắc mà còn có cả sức quyến rũ nữa.
Trong lòng Cố Mộng đưa ra đánh giá.
"Biên tập Cố, xin chào, tôi là Dạ Cô Tinh."
"Xin chào."
Hai người gật đầu chào hỏi lẫn nhau.
Cố Mộng suy xét một chút, dường như đã đoán ra người đến là ai, đứng thứ nhất trên bảng hotsearch của Weibo mấy hôm nay, cô ấy có muốn không biết cũng khó! Cô đã xem xấp ảnh kia, cũng đồng ý rằng vẻ ngoài của Áo Tím không có gì để soi mói.
Nhưng cũng chỉ giới hạn trong ngoại hình mà thôi, cái giới giải trí nhìn mặt này không thiếu người đẹp.
Đẹp thì có đẹp, nhưng cũng chỉ vậy.
Đây là phản ứng đầu tiên Cố Mộng có sau khi xem xấp ảnh chụp.
Vậy mà hôm nay nhìn thấy người thật rồi, cô lại cảm thấy chấn động.
Thì ra vẻ đẹp của người con gái này, không nằm ở khuôn mặt, mà là khí chất...! Nhẹ nhàng, thướt tha lại quyến rũ.
Ngay khi cô ấy đứng trước mặt bạn, thứ đầu tiên cảm nhận được của bạn không phải là thị giác, mà là các giác quan.
Khí vận* bậc này, lặng lẽ như làn khói xanh của dãy núi nơi xa, sạch trong như băng sương vùng địa cực!
*Khí vận: Khí trong nguyên khí, Vận trong vận chuyển, khí vận chính là sự vận chuyển của nguyên khí trong tự nhiên.
Hiểu đơn giản là sự vận hành của vạn sự,