An, Kỷ, Giang, Tần là bốn gia tộc lớn ở thủ đô.
An gia có lịch sử lâu đời nhất.
Ngược dòng về ba trăm năm trước, Thánh Tổ Khang Hi thời Thanh, gia phả của An gia từng ghi chép lại.
Ngày mùng năm tháng giêng năm Khang Hi thứ 59, Huyền Diệp quyết định đưa đại quân tiến vào Tây Tạng lần nữa.
Trong cuộc chiến lần này, gia chủ đời thứ nhất của An gia được phong chức đại tướng quân viễn chinh, dẫn quân từ Tây Ninh di chuyển đến Mandula*, chờ thời cơ phát động tấn công Karakoram.
Trải qua cuộc chiến này, tổ tiên An gia công lao hiển hách, phong làm thượng thư, thăng quan tiến chức, đạt được đỉnh cao danh vọng.
Từ đây về sau An gia một bước lên mây.
*Mandula: Một tỉnh ở Tây Tạng.
Sau này lại trải qua thời kỳ dân quốc, từ Bắc Bình di chuyển đến Thượng Hải.
Lúc đó An gia ngoại trừ liên quan đến chính trị và quân đội ra, còn liên kết với các bang phái lớn nhỏ khác ở bến Thượng Hải.
Để bảo vệ bang hội, An gia đã dựa vào thực lực và mối quan hệ trong hai giới chính trị và quân sự của mình.
Họ cũng đã từng chiếm được bảy mươi phần trăm bến tàu vận chuyển ở bến Thượng Hải.
Xứng đáng trở thành “Thủ lĩnh giới hắc đạo”.
Việc làm ăn cũng lần lượt phát triển, kỹ viện, cửa hàng thuốc lá, công ty công thương nghiệp, dệt may, in nhuộm, bột mì, đóng thuyền… Ngành nghề nào cũng có sự góp mặt của An gia, do đó của cải tích lũy được không ít.
Sau đó, quân phiệt hỗn chiến.
An gia lại thừa dịp này mà buôn lậu đầu cơ trục lợi từ việc bán thuốc nổ, tự chế tạo súng ống, đại bác, kiếm được một món tiền bất chính từ trong chiến tranh.
Sau đó, quân Nhật xâm chiếm Hoa Hạ.
An gia nhân cơ hội chạy đi tránh nạn ở nước ngoài, chuyển hết toàn bộ tài sản, sống yên phận trên đảo hoang.
Mãi cho đến khi Hoa Hạ xây dựng lại đất nước, lúc này An gia mới trở về, bắt đầu tiến hành đầu tư, lôi kéo kinh tế dân sinh.
Có thể nói là công sức không thể xem nhẹ!
Do đó, An gia mới có thể hiên ngang chiếm lấy vị trí đầu trong bốn gia tộc lớn.
Đến nay đã gần nửa thế kỷ, thế lực hắc đạo trong và ngoài nước của An gia ngày càng tăng cao.
Không chỉ khống chế hắc đạo phương Bắc trong nước, mà còn có địa vị hết sức quan trọng trong giới hắc đạo ở nước M, nước R…
Sức mạnh của An gia đã từng dẫn đến sự chú ý của những quan chức cấp cao khác ở trong nước.
Vì để bảo vệ lấy bản thân, họ không thể không lần lượt dời thế lực của mình ra nước ngoài.
Vào mười năm trước, An gia cũng trở về Chiêm Ngao, không xuất hiện trong nước nữa.
Vì vậy, sự trở về của An Tuyển Hoàng nhất định sẽ gây ra một trận sóng to gió lớn.
Bên dưới cơn sóng ngầm cuồn cuộn đó, không rõ rồi sẽ có thêm bao nhiêu vong hồn làm vật hi sinh!
Nhưng, đi đến tình cảnh ngày hôm nay, đã từ lâu không phải An gia không tranh không đoạt.
Hoặc là nói, không do An Tuyển Hoàng tranh đoạt!
Tuy anh chưa nói, nhưng Dạ Cô Tinh có thể nhìn ra được, người đàn ông này có dã tâm chiếm lấy thiên hạ, cũng có năng lực quan sát muôn người.
“Sợ không?” Sợ một người tràn đầy dã tâm như anh không?
Dạ Cô Tinh lắc đầu, đôi mắt sáng trong kiên định nhìn thẳng vào mắt anh, chậm rãi nói: “Người đàn ông của em, nên là người có ý muốn tranh giành thiên hạ!”
Cả người An Tuyển Hoàng chấn động, hóa ra là cô biết! Cô đều hiểu!
Ngạc nhiên, vui mừng, tự hào, yêu thương, tất cả những cảm xúc đó đều hiện lên trong mắt anh, cuồn cuộn rồi dần lan tràn.
Giống như trong bóng tối tìm được một nửa còn lại của bản thân.
Tựa như cô đã hòa nhập vào xương cốt, hòa tan vào trong máu thịt của anh từ lâu!
Mười ngón tay đan nhau, khăng khít chặt chẽ không rời.
Có được người vợ như vậy… người chồng cũng không còn cầu mong gì nữa!
“Chúng ta.
Cùng nhau.” Anh nắm chặt tay cô, trầm giọng nói.
Máu huyết toàn thân đều sôi sục dâng trào, trái tim anh chỉ đập vì người con gái này.
Dạ Cô Tinh nhếch miệng cười, đôi mắt cô rực rỡ trong đêm, rạng rỡ phát sáng, nét mặt tươi cười như hoa, vô cùng xinh đẹp: “Được.”
Cô có linh cảm, kiếp này của cô chính là vì người đàn ông này mà đến.
Họ sẽ tay nắm tay vai kề vai, cùng nhau mỉm cười nhìn muôn dân trăm họ!
Thông qua lời giải thích đơn giản của An Tuyển Hoàng, Dạ Cô Tinh cũng phần nào hiểu được ba gia tộc còn lại.
Cả ba gia tộc này đều là từ sau khi lập nước mới bắt đầu nổi lên.
Cho dù là về của cải hay là nhân lực và các mối quan hệ, đều không bao giờ có thể so được với sự hùng hậu của An gia.
Gia chủ đời trước, cũng chính là An Bính Hiền, cha của An Tuyển Hoàng.
Ông đã lấy Kỷ Tình, tiểu thư của Kỷ gia.
Từ đó hai gia tộc An Kỷ kết thông gia, tạo thành một khối liên kết chắc chắn.
An gia thông qua Kỷ gia gián tiếp bảo toàn thế lực hắc bang ở phương Bắc.
Còn Kỷ gia thì dựa vào mối quan hệ với An gia mà lên như diều gặp gió.
Gia tộc đứng sau Kỷ gia là Giang gia, dưới Giang gia là Tần gia, còn những thế lực khác không đáng nhắc đến.
Kỷ gia, Giang gia nắm quân đội, Tần gia thiên về chính trị.
Tuy nghề chính của An gia là hắc đạo, nhưng lại có mối quan hệ không bình thường với hai phía quân đội và chính trị.
Theo lời An Tuyển Hoàng nói, cô cũng đã nhận ra được một điểm vô cùng quan trọng.
Đó chính là An Tuyển Hoàng đều không để ý đến ba gia tộc này, thậm chí còn hơi chán ghét họ, bao gồm cả gia tộc mẹ của anh, Kỷ gia.
Đây xem như là một cái tốt.
Nếu ba gia tộc đó không đụng vào cô thì vẫn ổn.
Còn nếu thật sự dám có có chủ ý nhằm vào cô, thì đừng trách cô ăn miếng trả miếng, lấy bạo lực chống lại bạo lực!
“Của em.” An Tuyển Hoàng trầm giọng nói.
“Cái gì?”
“Thế lực của em.”
Dạ Cô Tinh khẽ nhíu mày, người đàn ông này vậy mà lại biết trong tay cô có thế lực? Có điều, cô còn chưa ngốc đến mức chất vấn An Tuyển Hoàng có phải tìm người điều tra cô hay không.
Nếu anh thật sự giấu cô tìm người điều tra, dựa vào mạng lưới tình báo của An gia, thì An Tuyển Hoàng cần gì phải hỏi như vậy.
Sao anh ấy lại biết được?
Giống như nhận ra được nghi vấn trong lòng cô, anh lên tiếng giải thích: “Hội Tam Hợp.”
Dạ Cô Tinh đột nhiên tỉnh ngộ.
Lần trước bị hội Tam Hợp đuổi giết, nếu không có liên hệ với hắc bang, thì hội Tam Hợp cũng sẽ không nhìn chằm chằm vào cô.
Thật không ngờ, người đàn ông này lại nhạy bén đến như vậy.
“Kỹ thuật bắn súng rất tốt.”
Dạ Cô Tinh sửng sốt, lập tức kiêu ngạo ngẩng đầu, mi mắt cong cong, nói: “Tất nhiên rồi!”
Trong số mười sáu người trong tổ huấn luyện, kỹ thuật dùng súng của cô và Thập Tam là tốt nhất.
Nhiều lần diễn tập thực chiến, ngay cả huấn luyện viên cũng bị hai người bọn cô tiêu diệt!
Nghĩ đến Thập Tam, ánh mắt của cô hiện lên sự chán nản.
Không biết khi nào mới có thể gặp lại những anh chị em đang thất lạc bên ngoài....
Dường như nhận ra tâm trạng của cô đột nhiên sa sút, An Tuyển Hoàng đưa tay, vụng về vỗ lên tấm lưng nhỏ bé gầy yếu của cô.
Lực tay của anh nhẹ nhàng, dịu dàng tràn đầy an ủi.
Tuy anh không nói gì, nhưng Dạ Cô Tinh lại cảm nhận được sự đau lòng của anh.
Ánh sáng trong mắt cô vốn dĩ đã lụi tàn nhưng lại lần nữa được thắp sáng.
Ngày mai, ngày mai chính là ngày chụp ảnh bìa của tạp chí “ZARK”, cô nhất định sẽ tìm từng người bọn họ trở về…
Còn về thế lực của cô, Dạ Cô Tinh tạm thời vẫn không muốn nói ra.
Một chút sức mạnh của cô giờ đây, so với người có được tất cả như anh thì rõ ràng là kiến chọi với voi.
Cô muốn làm cho thực lực của bản thân mạnh mẽ hơn, để có đủ tư cách kề vai sát cánh cùng anh!
Cô không lo lắng việc An Tuyển Hoàng sẽ ở sau lưng điều tra về cô.
Một là vì cô tin tưởng anh sẽ không làm như vậy.
Hai là vì, thân phận thật sự của cô đã được che giấu rất hoàn hảo.
Ngoại trừ vài vị cấp cao trong tổ chức Ám Dạ biết được ra, thì những kẻ khác đều đã bị gi3t chết.
Cho dù mạng lưới tình báo của An gia có mạnh hơn nữa, nếu muốn truy đuổi đến cùng thì vẫn phải bỏ ra không ít công sức!
Bóng đêm tĩnh lặng, ánh đèn lay lắt.
Sự cuộn trào mãnh liệt đang được ẩn giấu dưới vỏ bọc yên bình này.
Một buổi tối bình yên, ngày hôm sau giới quyền quý ở thủ đô lại ồn ào, nổi lên một trận sóng to gió lớn.
Đầu tiên là người của Kỷ gia trong giới chính trị không biết vì sao lại được ủy ban kỷ luật mời đi uống trà.
Tiếp đó là nhánh bên Giang gia trong quân đội bởi vì “gây trở ngại trong quá trình quân đội đang diễn tập thực chiến”, bị cấp trên tạm thời cách chức điều tra.
Vương gia, Lý gia, Tống gia, Lận gia, Cát gia.
Các thế lực gia tộc tuyến hai đều gặp phải đả kích khác.
Hành động quy mô lớn như vậy, còn liên lụy đến hai trong số bốn gia tộc lớn.
Ai lại có thể ra đòn mạnh như thế?
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, sững sờ, ngây ngốc, nơm nớp lo sợ, như đang đứng trên lớp băng mỏng, chỉ hi vọng vận rủi đừng rơi xuống đầu của bản thân.
Vào lúc này, ai cũng sợ bóng sợ gió, lúc nào cũng trong trạng thái nghi ngờ.
Đang trong giai đoạn thanh trừ quy mô lớn như vậy, việc một đội trưởng của đội trinh sát bị cách chức, chịu thẩm tra, chịu hình phạt, thực sự là chuyện nhỏ không đáng kể.
Nhưng nếu là người có giác quan nhạy bén thì có thể dựa vào việc này mà hiểu