Chỉ có điều, cố gắng của Hạ Đồng đương nhiên chỉ là phí sức, bởi vì người đàn ông trước mặt cũng đã sớm không còn lí trí gì đáng nói nữa.
Bàn tay hắn chậm rãi m ơn trớn dọc theo eo nhỏ của cô, không ngừng di chuyển dọc xuống dưới.
Sau đó lại bắt lấy cổ chân đang khẽ vùng vẫy kia.
Cảm nhận bàn tay mang theo hơi lạnh của đối phương đang luồn vào trong váy dài của mình, Hạ Đồng liền nức nở lắc đầu, mi mắt cùng chiếc mũi nhỏ nhắn đều bởi vì uất ức mà trở nên đỏ hồng, chọc người thương yêu.
Hai mắt tối sầm, một chút lý trí cuối cùng của Cố Thiên Kỳ cũng liền đã tiêu tan không còn một mảnh.
Trong đầu cũng chỉ còn sót lại một ý niệm duy nhất, đó chính là đem người trước mặt hung hăng chà đạp ở dưới thân, nhìn xem bộ dạng bị làm đến khóc thút thít của đối phương còn có thể mê người đến mức nào.
Không còn giữ được bình tĩnh, bàn tay hắn cũng đã hơi dùng sức, rất dễ dàng liền đem tầng phòng hộ cuối cùng trên người Hạ Đồng xé rách.
Ở trong không gian yên tĩnh, âm thanh này cũng trở nên đặc biệt vang vọng.
Thần sắc ôn hòa, nhã nhặn thường ngày đã hoàn toàn rút đi, bây giờ đây, Cố Thiên Kỳ liền cho người ta một loại cảm giác giống như dã thú đang săn giết con mồi, mang theo áp bách vô cùng to lớn.
Thân thể vặn vẹo, Hạ Đồng liền hoa dung thất sắc, muốn khép chân lại, ngăn trở tiến công của đối phương.
Nhưng rất tiếc, đây cũng chẳng khác gì lấy trứng chọi đá, bởi vì lúc này, cánh tay của người đàn ông trước mặt cũng đã giống như gông xiềng, cưỡng ép đem chân cô tách ra.
"Không..." Một tiếng kinh hô thất thanh vang lên, hạ thể hoàn toàn phô bày ra dưới ánh mắt nóng bỏng của người đối diện, Hạ Đồng cũng chỉ có thể nhắm chặt mắt, lắc đầu nguầy nguậy.
Cảm xúc không ngừng xoay chuyển, từ sợ hãi cùng bất lực, biến thành xấu hổ và giận dữ.
Nhìn xem gương mặt vẫn còn chưa khô nước mắt, nay lại bởi vì thẹn thùng mà đỏ lên của Hạ Đồng, Cố Thiên Kỳ chỉ có cảm giác dục hỏa trong người giống như lại càng sôi sục thêm mấy phần.
Ánh mắt di chuyển đến trên nơi bí mật vừa được phơi bày ra kia, sau đó cũng đã không còn biện pháp dời mắt được nữa.
Hai mắt cũng theo đó có chút đỏ lên, hô hấp hơi hơi cứng lại.
Bởi vì sao? Hình ảnh trước mặt này, thật sự là quá mức xinh đẹp, tựa như một đóa hoa e ấp, hiện lên một màu phấn hồng, lộ ra một cỗ non nớt, chưa kinh nhân sự.
Tựa như ma xui quỷ khiến, thời khắc này, Cố Thiên Kỳ đã vô thức dùng ngón tay chạm nhẹ vào trên phong cảnh tươi đẹp kia.
Nơi tư ẩn bị ngón tay của người đàn ông trước mặt chạm vào, ngoại trừ lửa giận, Hạ Đồng chỉ có một loại cảm giác tê dại, tựa như điện giật, bắt đầu từ hạ [email protected] lan tràn ra khắp người, không ức chế được mà phát ra một tiếng than nhẹ.
Mà âm thanh này, khi rơi vào trong tai Cố Thiên Kỳ, đã chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa.
- -----------------------------
Một đêm ngon giấc, khi ánh bình minh đều đã chiếu rọi qua cửa kính khách sạn, hắt vào trên rèm cửa trắng xóa, khiến cả gian phòng đều giống như được nhuộm lên một tầng hào quang, Cố Thiên Kỳ cuối cùng mới chậm rãi tỉnh dậy, mở mắt ra.
Thời khắc này, những hình ảnh kiều diễm của tối hôm qua, cũng đã giống như thước phim chiếu chậm, từ từ hiện lên trong đầu hắn.
Có chút đau đầu mà đỡ trán, tay phải của Cố Thiên Kỳ cũng liền theo bản năng sờ vào nửa bên giường còn lại.
Nhưng nào ngờ, thứ chạm tới được, lại chỉ là một mảnh lạnh lẽo, trống rỗng.
Chứng tỏ cho việc, người bên cạnh đã sớm rời đi từ lâu.
Nhíu mày, Cố Thiên Kỳ liền từ trên giường ngồi dậy.
Mà chăn bông, cũng theo động tác của hắn, chậm rãi rơi xuống, lộ ra nửa thân trên [email protected] trụi, với từng khối cơ bụng rắn chắc, cùng phần lưng chằng chịt vết xước, tựa như bị mèo cào kia.
Ánh mắt Cố Thiên Kỳ có chút thẫn thờ nhìn xem một vệt máu nhỏ bé, nhưng lại vô cùng bắt mắt trên giường.
Rốt cuộc mới có thể xác định, cảm thụ bị thứ gì đó ngăn trở hôm qua lúc tiến vào thật sự không phải ảo giác.
Đúng vậy, mặc dù đêm qua bị người bỏ thuốc, không thể khống chế được bản thân, nhưng trong suốt quá trình, đầu óc của Cố Thiên Kỳ vẫn xem như là tương đối thanh tỉnh.
Nhưng càng vì thế, bây giờ đây, hắn mới càng không thể bình ổn được tâm tình.
Hắn, đã vô tình cùng em dâu của mình phát sinh một chút chuyện không thể vãn hồi.
Quan trọng nhất là, không biết vì cớ