"Anh và Vương Chính đang bàn bạc công việc ở thư phòng, sữa nóng em đưa tới anh cũng đã uống xong, bao tử không còn khó chịu nữa.
Em mau ngủ sớm đi."
"Anh cả ngủ ngon."
Nằm trên giường, nghiêng người đọc tin nhắn Cố Thiên Kỳ gửi tới, Hạ Đồng liền mỉm cười với tay tắt đèn, chuẩn bị đi ngủ.
Nhưng làm cô có hơi bất ngờ chính là, đúng vào lúc này, cửa phòng lại đột ngột mở ra, người đàn ông mà cô căm hận nhất cũng đã mang theo mùi rượu, lảo đảo bước vào.
"Hạ Đồng, cô đâu rồi?!!" Bởi vì say rượu, giọng nói của đối phương đã trở nên hàm hồ, khó nghe, âm lượng cũng rất lớn, làm người ta có một loại cảm giác đinh tai nhức óc.
Vờ như không nghe thấy, Hạ Đồng chỉ nằm yên không nhúc nhích, để mặc đối phương lần mò trong bóng đêm, muốn mở đèn lên nhưng lại không đủ tỉnh táo để làm.
Mặc dù không thường xuyên xảy ra, nhưng việc Cố Thiên Thừa nửa đêm trở về phòng cũng không phải là chuyện mới lạ gì.
Về phần ngủ chung một giường với Cố Thiên Thừa, Hạ Đồng sẽ cảm thấy sợ hãi sao? Đương nhiên là không rồi.
Không phải vì cô quá tự tin vào sức lực của mình, mà chỉ là vì, cô hiểu rất rõ, Cố Thiên Thừa là có bao nhiêu chán ghét cô.
Dù sao, kiếp trước cùng phòng gần mười năm, gã đều không động vào dù chỉ là một ngón tay của cô.
Chẳng lẽ kiếp này gã lại có thể đổi tính, đột ngột thích cô được à?
Lúc này, đầu óc có phần hỗn độn, nương theo ánh sáng của đèn ngủ đặt trên tủ đầu giường, Cố Thiên Thừa liền mò mẫm đến bên giường.
Khi nhìn thấy bóng người thướt tha đang nằm đưa lưng về phía mình kia, trong đầu gã liền bất giác nhớ tới những lời mà đám thiếu gia kia nói...!
Bởi vì Tô Sở Sở đang mang thai, nên đã rất lâu rồi, Cố Thiên Thừa cũng chưa được chạm vào phụ nữ.
Kỳ thực, gã không phải là không muốn ra ngoài tìm người giải tỏa, chỉ là Tô Sở Sở thật sự quản quá nghiêm, hở một chút lại đòi sống đòi chết, nên gã cũng chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn.
Chỉ có điều, bây giờ đây, gã cũng đã muốn thay đổi chủ ý.
Tuy rằng mẫu phụ nữ mà gã thích là kiểu ngự tỷ dáng người bốc lửa như Tô Sở Sở, nhưng đôi khi đổi khẩu vị sang mẫu điềm đạm đáng yêu cũng không phải là không thể.
Nuốt nước bọt, hô hấp cũng trở nên khô nóng, Cố Thiên Thừa liền bò lên giường, không chút do dự đưa tay, muốn ôm lấy Hạ Đồng.
Dù sao cũng là người vợ danh chính ngôn thuận mà Cố gia bỏ tiền cưới về, không hưởng dụng một chút, chẳng phải là quá lỗ vốn rồi ư?
Vốn định nhắm mắt lại, lại nghe thấy tiếng hít thở không quá bình thường của người sau lưng, cảm nhận được động tác của gã, Hạ Đồng liền lập tức ngồi bật dậy, không chút do dự nhấc chân đạp thẳng vào ngực gã, đem gã đá ra xa.
"Cố Thiên Thừa! Anh muốn làm gì?!!"
Kinh sợ quát lớn, việc đầu tiên Hạ Đồng làm nhân lúc Cố Thiên Thừa còn chưa kịp lao tới chính là bấm vào dãy số khẩn cấp, gọi cho Cố Thiên Kỳ.
Chỉ có điều, mặc cho người ở