Mộc cảnh vốn có chút thất vọng lại nghe tiếng Tử Lăng vang lên
- nhất diệp tử, nhị diệp sinh, tam diệp sinh thể, tứ diệp sinh cốt, ngũ diệp sinh tạng, lục diệp sinh huyết, thất diệp sinh thần, bát diệp sinh phách.
cửu diệp cuối cùng, ngoài việc hấp thu linh khí củng cố dược lực của nó.
cũng chỉ để đoá liên hoa này cái tên nghe thuận miệng chút thôi.
mộc cảnh ngây ngốc, cửu diệp chỉ là vì thuận miệng gọi tên.!? vị tiền bối này không lẽ là đang đùa giỡn mình.
Tử Lăng ban đầu nhìn thấy giới thiệu về liên hoa, nàng cũng không khác mộc cảnh suy nghĩ là bao.
Một cái khiến ngươi chết ta sống tranh giành, cuối cùng lại chỉ là vì nó đọc cho thuận miệng như vậy.
- Đa tạ tiền bối giải hoặc.
Nếu đã là vật tiền bối ưa thích, lão phu xin phép cáo lui..- nói đoạn hắn thở dài, mang theo tiếc nuối mà rời khỏi.
chờ đợi trăm năm, hoá ra là hao công phí sức a.
Lăng vân sơn thấy như vậy, cũng hướng tử lăng cung kính.
- Đã không còn việc gì nữa, ta cũng phải trở về báo tin nhi nữ bình an.
ngày sau sẽ tìm tới bái phỏng tiền bối.
- đi thôi đi thôi - Tử lăng phất tay, nhìn đám người tiêu dao tông rời đi đoạn quay sang phía còn lại - các ngươi vẫn là có ý kiến gì sao.?
vân mộng ánh giật mình vội vã đáp
- không dám không dám, lão thân liền lập tức rời đi...!Chớp mắt đã mang theo đệ tử vân lam cung biến mất.
Mã vân bằng thậm chí còn nhanh hơn, là người đến từ trung vực.
hắn biết rõ thế lực nơi đó khủng khiếp cỡ nào, dám tự mình xưng tiên hoàn toàn đều là những người có địa vị xa xa hắn không thể nhìn thấy.
Vậy mà bây giờ lại xuất hiện trước mắt một vị, chỉ có điều họ lăng là lần đầu tiên hắn nghe qua.
chuyến này trở về chắc chắn phải hảo hảo điều tra.
Trong vài hơi thở, xung quanh đầm nước cuối cùng chỉ còn lại một mình Tử Lăng.
Ba đại tông môn chết mất hai vị tông chủ còn không có hai lời liền chạy.
Chứ đừng nói đến mấy cái tán tu, tiểu tiểu môn phái.
- Rốt cuộc cũng đi, mệt chết bà.- tử lăng thở phào nhẹ nhõm.
mặc dù hệ thống cung cấp cho nàng sức mạnh không ai bì nổi, thế nhưng là trang bức thành một cái bí ẩn cao thủ cũng mệt nha.
đối diện nàng toàn là mấy cái lão giả 3-400 tuổi, ai mà không phải cái lão hồ ly.
Diễn xuất cũng là một cái năng lực không phải ai cũng có.
Cầm trên tay đoá liên hoa trắng muốt toả ra mùi thơm dịu nhẹ.
Ngước nhìn bảng thông báo hoàn thành nhiệm vụ, rốt cuộc thì cũng đến lúc trở về.
Tử lăng có chút không đợi được muốn tắm rửa một phen.
Tuy nói tu sĩ có cách làm cho bản thân không nhiễm bụi bẩn, lúc nào cũng sạch sẽ tinh tươm.
nhưng tắm rửa hằng ngày, ngâm mình trong bồn tắm thoải mái thì không cái nữ nhân nào có thể cưỡng lại.
nhất là đối với một người hơn 20 năm quen với lối sống đó như nàng.
Lúc này trong tiệm thuốc phía sau, đại hoàng cẩu lười nhác nằm trên hiên nhà.
đôi mắt lim dim như ngủ say, thi thoảng đôi tai giật giật.
nhìn qua chẳng khác là bao với những con chó bình thường khác.
Một bên tiểu thanh sau khi tưới nước cho đám thảo dược trong vườn, nàng bắt đầu luyện kiếm.
tuy nói bình thường bên cạnh gia gia lúc nào cũng than phiền tiểu thanh lười biếng, nhưng nàng cũng không quên mỗi ngày tu luyện tiêu dao kiếm pháp.
Đúng như tên gọi, tiêu dao kiếm pháp lấy tiêu dao làm chủ.
Không có sát phạt mạnh mẽ, không có âm nhu ảo diệu.
Mỗi chiêu mỗi thức đều khiến người ta cảm nhận được phiêu diêu tự tại, không gò bó.
Trước sau cũng đã tới đây 10 ngày, ngoài mỗi ngày phụ giúp vị tỉ tỉ kia thu tiền bốc thuốc, cũng chỉ là tưới chút dược thảo trong sân.
Trong khoảng thời gian này, tu vi nàng cũng biến hoá nghiêng trời lệch đất.
Từ một cái tiểu Kim đan, bây giờ đã đặt chân vào nguyên anh hậu kì.
mặc dù thể chất tiên thiên mộc linh căn cũng có phần đặc biệt, thế nhưng tốc độ như này quả thật vẫn là kinh thế hãi tục.
mà những chuyện này, nguyên nhân cũng chỉ có từ khi nàng tới đây.
linh khí trong viện quả thực nồng đậm nhiều lắm, đến mức cấm địa tu luyện tông môn các loại mà nàng từng đến phải kém gấp cả chục lần.
Lại còn ngày ba bữa đều là linh dược, yêu thú thịt.
nếu ném một con gà vào đây, không biết chừng chẳng mấy mà hoá hình thành yêu.
Tuy tu vi là do thiên tài địa bảo chất đống mà thành, thế nhưng so với các thiên kim thiếu gia vung tiền tài đổi sức mạnh khác.
thì tiểu thanh hoàn toàn là thực chất sức mạnh, không có chút nào phù phiếm ngoài mạnh trong yếu.
lại không vì tu vi tăng nhanh mà bỏ bê tu luyện.
Kết thúc luyện kiếm, thấy trời đã không còn sớm.
tử lăng tỉ có lẽ sắp trở về.
tiểu thanh bèn thu dọn y phục đã khô phơi ban sáng.
sắp xếp gọn gàng rồi trở vào nhà bếp.
Hiện tại nàng cũng đã dần quen với việc sử dụng mấy món pháp khí kì kì lạ lạ kia.
Sẩm tối, tiểu thanh bày ra trên bàn đơn giản một món rau, một thịt một canh.
Đây đã là nàng có thể tốt nhất làm được.
từ khi bước vào tu luyện, mỗi khi đói đều là sử dụng ích cốc đan.
thân lại là con gái tông chủ một tông, chuyện nấu nướng như vậy là lần đầu tiên nàng tiếp xúc.
Tử lăng sau khi về tới phòng mình qua vết rách, sau khi ném đoá liên hoa vào không gian hệ thống.
Nàng mới giả bộ như từ bên ngoài về.
- tiểu thanh, ta về rồi.
nghe thấy tiếng của tử lăng, tiểu thanh ló đầu ra khỏi phòng bếp.
- tỉ đã về, mau tắm rửa.
cơm nước ta đã chuẩn bị xong.
- được.!
Hoà mình vào dòng nước nóng bốc hơi nghi ngút, cảm giác mệt mỏi tan biến.
Sau khi xong xuôi khoác lên mình bộ hán phục phong cách thời nhà tống.
Tử Lăng có chút hài lòng nhìn mình trong gương, kiếp trước muốn mặc như vậy, thuê hay mua đều rất đắt tiền.
Còn bây giờ nàng có hẳn cả một tủ lớn, mỗi ngày một bộ.
Cơm nước xong xuôi như thường lệ, Tử Lăng lại nằm dài trên cái võng trúc trước cửa phòng.
Ánh trăng hôm nay có chút sáng, trong viện tiếng côn trùng rả rích.
Gió hiu hiu thổi nhè nhẹ, thật an bình làm sao.
chẳng có tiếng rao hàng ồn ào, chẳng có tiếng còi xe ing ỏi.
Tiểu Thanh thu thập xong xuôi, cũng kéo lấy chiếc ghế đến bên cạnh tử Lăng mà ngồi đó.
khuân mặt đăm chiêu tựa hồ có suy nghĩ.
- Nhớ nhà rồi.? - thấy thế, tử lăng bèn hỏi.
- Cũng có chút...!- tiểu thanh cũng không giấu diếm mà nói.
- gia gia chắc lo cho muội lắm.
- hẳn là thế đi.
dù sao ngươi cũng là nữ nhi.
tiểu thanh cũng muốn nói người cũng là nữ nhi đây thôi.
nhưng ngẫm lại, có thể sống ở nơi như thế này.
há có thể nào là một cái tầm thường người.
Bỗng nhiên, phía ngoài có tiếng đập cửa dồn dập.
Theo đó là giọng một phụ nhân gọi lớn.
- tiểu lăng, tiểu lăng à.! - giọng nói có phần vội vã, lo lắng vang