Thời trẻ Vinh phi vào cung, các hậu phi cùng phi tần đều biết Vinh phi có một giọng nói cực kỳ dê nghe.
Chiêu Đức Đế nghĩ mình đã lâu chưa đến Vinh An cung, hiện tại liền có chút tưởng niệm Vinh phi.
Hơn nữa hôm nay hắn muốn tới cùng Vinh phi bàn luận một chút về chuyện của Thất hoàng, đơn giản liền chọn thẻ bài củ Vinh phi, cũng truyền lệnh xuống để Vinh phi chuẩn bị thật tốt.
Nhận được tin tức, Vinh phi liền bắt đầu nhếch môi, để cung nữ tâm phúc Mạt Hương chuẩn bị búi tóc cho nàng, cắm thêm một chiếc trâm ngọc lan, đeo một đôi bông tai bích ngọc, nhìn nhưng thật ra thanh nhã lại mỹ lệ.
Bộ dáng của Vinh phi tại hậu cung giữa một rừng hoa trong chốn hậu cung chỉ ở tầm trung, không tính là xinh đẹp nhất, nhiều nhất chỉ có thể nói là ưa nhìn.
Bất quá, bộ dáng này của nàng rất là dễ coi, càng nhìn càng có hương vị.
Hơn nữa, Vinh phi nói chuyện thanh âm không nhanh không chậm, mang theo một cỗ ý nhị, tính tình cũng an tĩnh điềm đạm, cùng nàng giao lưu vẫn có thể xem như là một sự kiện vui sướng.
Ngày xưa, Chiêu Đức Đế nếu có cái gì phiền lòng, ngẫu nhiên sẽ trở về nơi này ngồi nói chuyện cùng Vinh phi.
Nhưng từ khi có Lệ phi, Chu quý phi cùng Thụy Tiểu Nghi trước sau vào cung sau, Vinh phi liền dần dần bị Chiêu Đức Đế lạnh nhạt.
Cháo trắng rau xào lại có vẻ ngon, cũng không thể so sánh với sơn hào hải vị, càng khiến người khác dao động.
Lệ phi đã từng là một mỹ nhân minh diễm động lòng người, mỹ mạo của nàng chính là vũ khí lớn nhất nhưng hiện giờ, lệ phi tuổi tác đã lớn, không còn phong hoa như lúc trước nữa, hiện tại người có tuổi trẻ, có mỹ mạo, xinh đẹp động lòng là Thụy Tiểu Nghi lại càng được sủng ái hơn.
Mà Chu quý phi vẫn giữ được vẻ đẹp nhu mị động lòng người, trong mắt Chiêu Đức Đế nàng là hiền thê thục huệ, lại là nữ nhân thông tuệ, khi Chiêu Đức Đế gặp phiền nào thường có thể giúp đỡ nêu ra chút chủ ý.
Dần dà, Chiêu Đức Đế dần sủng ái Chu quý phi hơn, không hề đi tìm Vinh phi nữa.
- "Chủ tử, ngài trang điểm như vậy, có phải hay không quá mộc mạc, giản dị rồi?"
Cung nữ phía sau Vinh phi tên Trà Hương cũng nhắc nhở nói:
- "Ngày thường người trang điểm như vậy liền không sao, nhưng trong chốc lát nữa Hoàng Thượng muốn tới đây, người.."
Trong cung này, phi tử nào khi thấy Hoàng Thượng ai chả muốn trang diễm xinh đẹp nhất, hận không thể đem chính mình trang điểm đến so cùng đóa hoa kiều diễm còn muốn hơn? Ngay cả Chu quý phi cũng muốn trang điểm kiều diễm một chút, nhưng cũng chỉ bởi vì nàng không thích hợp với lối trang điểm minh diễm xa hoa này, nên mới ngầm hạ một chút công phu, nhưng cũng không khác các phi tử khác là mấy.
Tỷ như, khi Chiêu Đức Đế giá lâm Trường Xuân Cung, Chu quý phi nhất định sẽ dùng hoa hồng tắm gội, cứ như vậy, trên người nàng liền sẽ mang theo một cỗ hương thơm tươi mát cùng quyến rũ.
Chủ tử của các nàng thật vất vả lắm Hoàng Thượng mới tới một lần, nếu là không chuẩn bị thật tốt, chẳng phải là không được Hoàng Thượng để mắt tới sao?
Vinh phi cắm thêm một cây trâm lên đầu, nói:
- "Thích hợp với chính mình mới là tốt nhất.
Nếu là làm đẹp vì người khác thích thì thực quá kém cỏi."
Nàng cùng người khác trước nay đều không giống nhau.
Huống hồ lúc này đây, nàng cũng không phải đơn thuần lấy thân phận là một phi tần hậu cung để nói chuyện cùng Chiêu Đức Đế, nàng hôm nay là lấy thân phận mẫu phi của Thất hoàng tử để tiếp hắn.
Đối với Vinh phi mà nói, một khi đã làm Chiêu Đức Đế tin tưởng, nàng nhất định sẽ có cái để so sánh sự thành công với cương vị là một mẫu thân với Chu quý phi mà không phải là cái khác.
Mặc kệ nói như thế nào, Chiêu Đức Đế nguyện ý tới Vinh An cung của nàng cuối cùng cũng là một chuyện tốt.
Xem ra, Mạt Hương nói không sai, thái độ của Thất hoàng tử quả nhiên làm Chiêu Đức Đế dao động.
Tại một khắc này, Vinh phi trừ bỏ có chút khẩn trương với người sắp gặp mặt, còn có chút vui mừng.
Nàng không có nhìn lầm, tiểu thất đứa nhỏ này thực sự là có lương tâm, cuối cùng cũng không uổng công nàng chăm sóc hắn.
Lúc này, bên ngoài cửa, cung nhân đã nói:
- "Hoàng Thượng giá lâm --"
Vinh phi vội vàng mang theo Trà Hương cùng Mạt Hương đi đón tiếp:
- "Thần thiếp thỉnh an Hoàng Thượng."
- "Miễn lễ đi."
Chiêu Đức Đế thấy Vinh phi trang điểm như vậy, liền thầm nghĩ trong lòng Thất hoàng tử được nuôi dưỡng bên người mẫu phi tính tình như Vinh phi lại càng phát huy thế mạnh, đó là mặc dù vô cùng đơn giản nhưng đứng ở nơi đó, trên người vẫn tỏa ra hương vị ôn nhu.
Chiêu Đức Đế nhớ tới Thất hoàng tử đối với Vinh phi không muốn xa rời.
Xem ra, Vinh phi trong ba năm đã nuôi nấng Thất hoàng tử đích xác là thập phần tận tâm.
- "Tạ ơn Hoàng Thượng."
Vinh phi bình thân, sau đó liền đứng ở một bên nhu thuận mà nhìn Chiêu Đức Đế.
Chiêu Đức Đế thanh âm không khỏi ôn nhu một chút:
- "Vinh phi trong ba năm này ngươi đã đem tiểu thất dưỡng đến tốt như vậy, thật sự là ngoài dự kiến của trẫm a."
- "Hoàng Thượng đem tiểu thất giao cho thần thiếp, thần thiếp phải có trách nhiệm với hắn.
Chiếu cố tiểu thất thật tốt là thuộc bổn phận của thần thiếp, thần thiếp thật sự không dám kể công."
- "Trẫm lệnh cho ngươi đem tiểu thất giao trả lại cho Chu quý phi, trong lòng của ngươi có chút nào oán hận với trẫm không?"
Vinh phi nắm khăn tay thật chặt, trên mặt lại cười càng thêm ôn nhu:
- "Thần thiếp sao có thể sẽ đối với Hoàng Thượng có bất kỳ một câu oán hận nào? Nếu nói thiếp luyến tiếc tiểu thất thì thực sự là có, nhưng nếu không phải Hoàng Thượng tín nhiệm thì năm đó, thần thiếp cũng sẽ không có cơ hội được nuôi nấng tiểu thất."
Chiêu Đức Đế yên lặng nhìn Vinh phi trong chốc lát, mới nói:
- "Ngươi thực tốt."
Tuy rằng không đủ mỹ lệ, nhưng lại đủ nhu thuận, cũng đủ hiểu chuyện, nữ tử như vậy lại ở trong hậu cung của hắn, thật là khó có được.
- "Hoàng Thượng, tiểu thất trở về vội vàng, sách vở cùng quần áo còn đặt ở Vinh An cung chưa kịp lấy đi.
Đã nhiều ngày, thần thiếp liền sai người nhanh chóng chuẩn bị thật tốt liền đều đưa đến Trường Xuân Cung đi.
Tiểu thất đứa nhỏ này tuy còn nhỏ, nhưng lại được cái thông minh, cũng không thể chậm trễ hắn học tập."
- "Mang trẫm đến xem chỗ tiểu thất ở đi."
Chiêu Đức Đế tâm huyết dâng trào nói.
Vinh phi rũ mắt:
- "Được ạ."
Dọc theo đường đi, Chiêu Đức Đế nhìn thấy mấy bức tranh chữ thật to được treo ở trên đường đi, không khỏi âm thầm lấy làm kỳ lạ.
Hắn cũng không biết Vinh phi lại có chữ viết tốt như vậy.
- "Những chữ này đều do ái phi tự tay viết? Ngày trước ta nhưng chưa gặp ái phi viết qua nha."
- "Thư pháp của Hoàng Thượng chính là thiên hạ đệ nhất, ngày trước ở trước mặt hoàng thượng, thần thiếp như thế nào dám múa rìu qua mắt thợ? Thần thiếp viết vài chữ này, bất quá cũng là vì để cho tiểu thất học người căn bản.
Ở lĩnh vực học vấn, thần thiếp không phụ đạo được quá nhiều