[@Âu Phục Trắng Của Mộc An[1]]: Các chị em mau lại đây! Mọi người đã xem phỏng vấn hôm nay mới đăng chưa?
[1] Tên của công: Án 桉 ghép từ Mộc 木 và An 安.
[@Lược Sử Thời Gian - Ốp Điện Thoại Của Mộc An]: Xem rồi! Tui cười đến nỗi bố tui tưởng tui đang chọc tiết lợn ha ha ha ha
[@Trong Mơ Không Biết Mình Là Khách]: Ông anh này lại lên hot search vì tấu hài ha ha ha ha ha ha ha ha quác quác quác bây giờ đã lên no.1 rồi
[@Dễ Cũ Dễ Hư]: Mẹ tui hỏi tui đang xem truyện hài hay sao mà cười vui quá vậy
[@Sa Mạc = Anh Cả Của Anh Cả]: Anh cả đúng là cội nguồn vui vẻ của tui quác quác quạc quạc
[@Trương Tẫn Án]: Sao lại bắt đầu kêu tiếng vịt rồi?
[@Âu Phục Trắng Của Mộc An]:?
[@Kimi.
Dép Lào Của Anh Cả]:? Tui vừa thấy ai vầy nè???
[@Hôm Nay Trương Tẫn Án Đã Online Chưa]:?? Là anh cả thật hả???
[@Trong Mơ Không Biết Mình Là Khách]:?? Xin anh hãy bỏ điện thoại xuống và rời xa cuộc sống của fans!!!
[@Mộc Thành Nam An]: Anh nhà người ta lần cuối xem nhóm fans là nửa năm trước, anh nhà mình lần cuối xem nhóm fans là ba ngày trước
[@Thí Đào Đào Đào]: Tui nghi ngờ mỗi ngày anh cả đều lên mạng, chỉ là hay âm thầm nhìn trộm tụi mình
[@Trương Tẫn Án]: Đúng vậy
[@Âu phục Trắng Của Mộc An]:?
[@Dễ Cũ Dễ Hư]:? Thế mà nhận tỉnh bơ luôn?
[@Đầu Tường Nhiều Người Qua Đường Và Dân Mạng]:????? Hôm qua em nói anh tấu hài anh cũng...!
[@Trương Tẫn Án]: Hôm qua không thấy, bây giờ thấy
[@Sa Mạc = Anh Cả Của Anh Cả]: Cảnh cáo rời nhóm [Đầu chó]
[@Đầu Tường Nhiều Người Qua Đường và Dân Mạng]:!! Anh cả ơi em sai rồi.
[@Tui Khổ Quá Mà]: Thảm vl ha ha ha ha ha ha ha quác quác
...!
Rạng sáng một giờ, sân bay Toronto.
Phần lớn chỗ ngồi đều trống, người khá ít, âm thanh thông báo vang vọng khắp sảnh chờ bay.
Trương Tẫn Án lại xem tin tức một lát, thoát khỏi nhóm ngàn người, đúng lúc này người đại diện đi tới và đưa cho anh ly cà phê mới mua.
"Cảm ơn anh Cường nhá." Trương Tẫn Án mở nắp ra uống một ngụm, trong nháy mắt sự ấm áp xâm chiếm cả khoang miệng, thoải mái cực kỳ.
Anh Cường ngồi xuống cạnh Trương Tẫn Án: "Được rồi đó Tẫn Án à, buông tha cho fans của em đi, ba ngày hai lần vào làm nhóm loạn hết cả lên."
Trương Tẫn Án xoay điện thoại, cười tươi nói: "Em thấy họ rất thú vị, chọc họ chơi tí."
Lý Cường đã quen từ lâu, anh nói tiếp: "Em coi phỏng vấn của em chưa, một tiếng trước Đậu Hũ đã đăng video lên, giờ em là hạng nhất hot search đấy."
"Em mải lo xem bọn họ tám chuyện, vẫn chưa coi nữa." Trương Tẫn Án lại bật điện thoại, mở Weibo, "Phỏng vấn một tháng trước, em quên hết mình đã nói gì rồi.
Nhưng mà sao lần này chia sẻ nhiều quá, mười bảy ngàn..."
Lý Cường: "Thời gian họ đăng rất chuẩn, giờ "Anh chỉ muốn em nhìn anh" còn khoảng ba tập nữa là chiếu xong, phim hot, lại thêm sức ảnh hưởng của em, Đậu Hũ còn là một trang rất nổi của tổ tiết mục nữa.
Mấy cái nổi đi với nhau, không sớm thì muộn cũng lên hot search thôi."
Lý Cường nói không sai.
"Anh chỉ muốn em nhìn anh" là phim truyền hình chiếu từ tháng năm, do Trương Tẫn Án thủ vai chính, thể loại tâm lí tội phạm.
Thứ sáu và chủ nhật hàng tuần chiếu bốn tập, bây giờ đã tháng bảy, tuần sau sẽ đến đại kết cục, độ hot chỉ tăng chứ không giảm.
Mà Xưởng Đậu Hũ còn là chuyên mục phỏng vấn và chế meme rất nổi tiếng trên mạng, khá được yêu thích.
Vì vậy sớm hay muộn cũng sẽ lên hot search.
Trương Tẫn Án bấm mở video, vừa mới xem vài giây đã a một tiếng: "Em nhớ ra rồi!"
Lý Cường căng thẳng ngay lập tức: "Làm sao?! Nói sai cái gì à?"
Trương Tẫn Án lắc đầu: "Dưa hấu của họ rất ngọt."
Lý Cường: "...?"
Mở đầu video là logo và lời mở đầu của tổ tiết mục, vài giây sau Trương Tẫn Án liền xuất hiện.
Trương Tẫn Án mặc âu phục màu xanh lam, ngồi trên sofa xanh lá nhạt, tóc vuốt qua một bên, gọn gàng mà sạch mát.
Dùng mày kiếm mắt sao để hình dung anh cũng không quá.
Anh ngồi thẳng lưng, chỉnh lại cà vạt của mình, còn phóng viên thì giấu mặt, ngồi bên cạnh máy quay.
Sau một tiếng biến âm "Bắt đầu rồi", phỏng vấn cũng bắt đầu.
Tiếng nói của phóng viên đã được tua nhanh, có chút đáng yêu và buồn cười.
Phóng viên: "Hôm nay cuối cùng cũng mời được anh cả của chúng ta, Trương Tẫn Án làm khách rồi, vỗ tay nào bộp bộp bộp bộp."
Nhân viên công tác sôi nổi vỗ tay tạo những tiếng bộp bộp bộp.
Phóng viên: "Chúng tôi đã chọn ra vài câu hỏi của cư dân mạng, có sắc bén cũng có nhẹ nhàng, anh cả chỉ có một cơ hội pass, những câu khác đều phải trả lời."
Trương Tẫn Án gật đầu mỉm cười: "Được, tới đi"
Phóng viên: "Được, vấn đề đầu tiên, hiện nay người mới ngày càng nhiều, Trương Tẫn Án là người vừa ra mắt chưa lâu đã đạt được giải ảnh đế, đối với các nam lưu lượng trẻ hiện nay, anh thấy thế nào?[2]"
Lý Cường cả kinh: "Vừa vào đã gặp câu khó rồi, trả lời không tốt sẽ dễ đắc tội với người khác, trả lời quá quy củ thì quá giả trân, fans mà chửi là tàn nhẫn tới nỗi một trăm chữ cũng không trùng"
Chỉ thấy Trương Tẫn Án không chút do dự nói: "Thấy bằng mắt."
Phóng viên: "?"
Lý Cường nhìn về phía Trương Tẫn Án: "?"
"Làm sao, vốn dĩ là thấy bằng mắt mà?" Trương Tẫn Án uống một ngụm cà phê, ngờ vực mà nhìn Lý Cường.
"..."
[2] 怎么看: Thấy thế nào, thấy sao.
Nghĩa 1 là hỏi cảm nhận, nghĩa 2 là hỏi cách thức.
Câu hỏi mang nghĩa 1 nhưng khó trả lời nên ổng chọn hiểu theo nghĩa 2 để đánh trống lảng.
Lý Cường yên lặng quay đầu về tiếp tục xem.
Phóng viên: "Câu hỏi thứ hai, nếu phải ghép cp, giữa Cố Nhất Nhu và Kim Xán Tuệ anh chọn ai?"
Cố Nhất Nhu là nữ chính đóng cùng Trương Tẫn Án bộ "Khách điếm Nguyệt Lạc", lúc ấy có người edit video của họ, nổi vô cùng.
Còn Kim Xán Tuệ là nữ chính bộ "Anh chỉ muốn em nhìn anh", học giỏi IQ cao, vẻ ngoài trong sáng lại lạnh lùng, là hình mẫu debut lý tưởng.
Rất nhiều người cảm thấy họ đứng cạnh nhau cực kỳ xứng đôi.
Trương Tẫn Án thong dong nói: "Cố Nhất Nhu."
Phóng viên lập tức hỏi: "Vì sao? Là vì mẫu người lý tưởng của anh là kiểu nhỏ xinh như vậy à?"
Trương Tẫn Án: "Không phải, là vì bộ phim tiếp theo có hợp tác với cô Cố, không muốn vì vấn đề này mà làm hỏng quan hệ hợp tác giữa chúng tôi."
Lý Cường xem xong giơ ngón cái lên liền: "Trả lời được lắm, không đắc tội ai cũng không ghép cp."
Trương Tẫn Án: "Thật ra em muốn nói là buổi chiều còn phải lập đội chơi game với cô Cố, nếu chị ấy thấy em chọn người khác, chắc chắn sẽ không bơm máu cho em."
"..." Lý Cường cất ngón cái về.
Sau đó phóng viên lại hỏi thêm mấy câu, Trương Tẫn Án đều có thể trả lời thật tốt.
Chữ trong video cũng rất thú vị, Trương Tẫn Án cười quá trời, Lý Cường cũng không nhịn được mà cong môi.
Đến cuối cùng, phóng viên hỏi thêm một câu nữa rồi kết thúc.
Phóng viên: "Câu hỏi cuối cùng rồi, không ít người nói anh xây dựng hình tượng tấu hài rất tốt, anh thấy thế nào về việc này?"
Trương Tẫn Án cười nói: "Nếu đây là thiết lập hình tượng thì tốt rồi, công ty mong ước tôi đi con đường lạnh lùng thanh cao kìa."
Phóng viên: "Vậy vì sao lại không đi con đường này?"
Trương Tẫn Án: "Vì tôi lười."
Phóng viên: "..."
"Phụt, câu này đúng là nói thật rồi." Lý Cường nói.
Tiếp sau đó phỏng vấn kết thúc, Trương Tẫn Án thoát khỏi video.
"Mấy lời em nói trong phỏng vấn đều là thật." Trương Tẫn Án nói.
"Phải, anh biết." Lý Cường gật đầu thừa nhận.
Trương Tẫn Án ra mắt ba năm liền đạt ảnh đế, giờ đã hai mươi tám tuổi rồi.
Thoắt cái đã sáu năm trôi qua, ngoài việc kỹ năng diễn xuất ngày càng thành thục hơn so với bộ phim đầu tiên, đôi mắt càng thêm thâm thúy hơn.
Thì tất cả những mặt khác chẳng hề thay đổi, giá trị nhan sắc vẫn cao như ngày nào.
Ban đầu đúng là công ty từng đề nghị cậu xây dựng hình tượng nam thần lạnh lùng thanh cao, nhưng Trương Tẫn Án nói thẳng luôn: "Tôi lười lắm, không xây nổi hình tượng."
Người khác lăn lộn càng thêm mưu toan thâm nho, cậu lăn lộn thì càng ngày càng Phật hệ[3].
[3] Phật hệ: Hài lòng với những gì mình có, không ganh đua, không drama.
Nhất là sở thích cá nhân.
Từ lúc quen biết Trương Tẫn Án đến giờ, sở thích của cậu chính là lên mạng tám chuyện, ở lì trong nhà, chẳng giống ảnh đế gì cả.
Nhưng mà Lý Cường đã từng dẫn dắt vài người mới, cũng coi như người đại diện vàng, nếu không phải do vừa lòng với Trương Tẫn Án thì còn lâu anh mới dẫn dắt.
Trương Tẫn Án, nói là ngay thẳng không bằng nói là nêu ra cái nhìn của mình làm người thoải mái.
Trên phương diện công việc, thật sự không có gì để chê trách Trương Tẫn Án.
Tự mình đi làm hoạt động công ích, một lần làm làm liền bốn năm.
Sau khi nhận được kịch bản thì nghiêm túc làm việc, điện thoại bỏ đó mãi đến khi quay phim xong mới cầm xem.
Phóng khoáng lại có chủ kiến, thực lực cũng giỏi giang, làm gì có công ty nào không cần người thế này chứ? Đây cũng là lý do nhiều năm rồi