Chương 39
Cuộc đấu của phù thuỷ
Nó cùng phù thuỷ Grin vào rừng kiếm vài thứ cho bữa trưa đầu tiên tại căn chòi của bà. Nó kiếm được chút hạt rẻ và củi khô, trong lúc đó, phù thuỷ Grin đã quá xuất sắc trong tình trạng mà bà cho là tuổi già và sức yếu khi kiếm cho họ được một con thỏ béo lúc với kha khá nấm và một chút rau rừng. Nó tin chắc là phép thuật đã trợ giúp rất đắc lực cho công việc sinh tồn đó của bà.
Hai người trở về ngay sau khi phù thuỷ Grin chỉ cho nó nơi có thể hái vài quả dâu. Bà nói rằng dâu rất tốt cho người bị thương và yêu cầu nó nên hái nhiều hơn một chút.
Băng qua bìa rừng, họ trở về vùng đồng cỏ rậm rạp với những thân cây mềm có màu trắng bạc, cao tới quá người, khiến nó và phù thuỷ Grin phải khó khăn lắm mới có thể đi được tới vùng đất trống bên dưới chân căn chòi tàng hình. Nhưng vừa lúc bước chân ra khỏi vùng cỏ rậm, nó và Grin bất ngờ nhận ra dáng hình một người đàn bà trong bộ đồ bóng màu đen, đang đứng ngay trước ranh giới biến mất. Bà ta đội một chiếc mũ chóp nhọn, đang hướng nhìn về phía căn chòi với cây đũa phép được xoay tròn liên tục trong lòng bàn tay.
Như nhận ra có sự xuất hiện của những người chủ, bà ta quay phắt lại và lập tức chĩa cây đũa về phía Grin. Phù thuỷ Grin cũng đã lôi cây đũa của bà ra từ bao giờ, bà nheo mắt, nhìn chằm chằm vào người kia như để chắc rằng mọi hành động của mụ ta đều có thể được bà ghi nhận và phản xạ kịp thời.
Hai người phù thuỷ chĩa đũa vào nhau như thể sẵn sàng ột cuộc đấu tay đôi, nhưng chưa ai muốn ra tay trước. Trong khi phù thuỷ Grin vẫn nhìn chằm chằm vào đối thủ thì người kia không ngừng đảo mắt về phía căn chòi. Carl nghĩ rằng có thứ gì đó không ổn đang xảy ra, điều này làm nó lùi lại vài bước.
Nhưng rồi Grin ra lệnh cho nó:
- Vào kiểm tra căn chòi!
Nó không biết có nên tiến lên không nhưng vì thái độ hốt hoảng của mụ phù thuỷ áo đen khi nghe câu nói đó của Grin khiến nó tin chắc rằng mụ ta đang muốn che giấu thứ gì đó khủng khiếp bên trong.
Nó quyết định thận trọng tiến về phía căn chòi, cố gắng tránh xa chỗ phù thuỷ áo đen đang đứng. Nhưng khi nó vừa tiến lên được ba bước, một thứ ánh sáng màu trắng xoá tràn ngập hết mọi giác quan khiến nó giật bắn người và ngã ngược trở về phía sau. Rõ ràng là người áo đen đã tấn công nó nhưng phép thuật của mụ bị phù thuỷ Grin chặn đứng bằng một lá chắn. Biểu hiện là nó vẫn lành lặn và an toàn, ngoại trừ một sự choáng váng nhẹ trong đầu.
Tay cầm đũa phép của mụ ta run rẩy hướng về phía phù thuỷ Grin trong khi bà vẫn rất bình thản.
- Từ bao giờ mà một phù thuỷ trẻ dám tấn công trước một phù thuỷ vậy? - Phù thuỷ Grin nói, vẫn nhìn chăm chăm về người mặc áo đen.
- Bà ép tôi, Grin! - Tiếng mụ ta ngắt quãng.
Phù thuỷ Grin lại ra lệnh cho nó:
- Vào xem căn chòi đi!
- Đứng yên đó! - Mụ ta hét lên, hết hướng về phía Carl lại hướng về phía Grin.
- Ta sẽ yểm trợ! - Bà Grin nói với nó.
Ngay lúc đó,