Chương 7
Giấc mơ
Nó đưa ra gần ánh điện để nhìn cho rõ hơn, Jack và Danton thấy vậy cũng xúm lại xem xét. Jack phát biểu:
- Tao thấy cái này quen quen!
- Quen? - Carl hỏi lại
- Ừ thì công việc của bố tao là nghiên cứu về mấy lĩnh vực lịch sử mà! Tao hay xem trộm tài liệu của ông...
Jack cầm cái huy hiệu, nó lật qua lật lại, xem xét kỹ lưỡng rồi nhận xét:
- Hình con chim này trông quen lắm!
Carl trố mắt nhìn Jack, nó ngạc nhiên hỏi:
- Con chim? Tao tưởng là cung tên?
Jack giơ ra chỗ sáng hơn, ánh đèn phản chiếu lên những đường viền làm bằng vàng sáng chói.
- Nhìn này! Cái đầu mũi tên sẽ không lớn đến thế đâu, cánh cung cũng sẽ không to vậy và thân mũi tên như thế này thì hơi ngắn! Phải không?
Quả đúng như Jack nói, mọi thứ có vẻ không giống một cái mũi tên theo như nó đã nghĩ lúc đầu mà thực sự nhìn giống một loài chim gì đó hơn.
Danton lúc này mới lên tiếng:
- Một con én!
Cả Jack và Carl đều quay ngoắt sang, nhìn chăm chăm vào Danton. Thấy thế, nó liền nói thêm - Rõ ràng đó là một con chim én mà! Nhà tao ở trấn Loyr lên nhìn thấy chúng suốt!
Trấn Loyr nằm ở phía bắc xứ Moris. Đó là một nơi quanh năm chỉ có mùa xuân. Phong cảnh ở đó thì tuyệt đẹp, cây cối xanh tốt, gia súc khỏe mạnh và các dân thần thì cực kỳ vui tính. Người ta nói đây là vùng đất của các thái gia (gia đình quý tộc, giàu có và lâu đời, đặc biệt có công lớn với Lithendu). Những căn nhà ở đây thật sự nguy nga, giống như các lâu đài rộng lớn, nằm trải rộng trên cả một ngọn đồi bao quanh là những rừng thông xanh mướt, ngút ngàn. Những lâu đài này được truyền từ đời này sang đời khác cho những thế hệ con cháu trong gia đình. Dòng họ Wizander là một ví dụ, lịch sử trải qua đã gần 600 trăm năm của gia tộc khiến Danton luôn rất tự hào khi nhắc đến danh thế xuất thân của mình. Nó bổ sung khi nhìn thấy gương mặt ngẫn ngờ của hai đứa bạn:
- Chim én là loài chim ưa ấm. Bọn mày biết đấy, ở xứ Moris này, trấn Loyr là nơi ấm áp nhất nên chúng thường tập trung nhiều nhất ở đó!
Carl bật ngay ra một câu hỏi:
- Vậy là những người đó đến từ trấn Loyr?
- Tao không nhớ có gia đình nào ở Loyr dùng huy hiệu cả! - Danton khẳng định.
- Có thể mày nhầm! - Jack ngờ vực.
- Không đời nào! - Jack khẳng định - Các gia đình ở Loyr không được phél dùng biểu tượng riêng. Điều đó sẽ khiến cho người khác nghĩ rằng họ đang muốn xây dựng một vương quốc của riêng mình. Mà lòng tôn kính Hội Đồng không bao giờ cho phép điều đó xảy ra.
Khi Carl đang định nói thêm thì bị cái giọng ề à, buồn ngủ của Brandon chen ngang:
- Để mai về trường rồi tìm hiểu tiếp! Giờ ngủ thôi! - Brandon đã nằm vật ra giường từ lúc nào, mắt nó nhắm nghiền, vùi đầu vào trong gối.
Jack và Danton cũng gật đầu đồng ý rằng chúng cần đi ngủ để mai còn dậy sớm trở về, vì vậy Carl cũng không còn cơ hội hỏi gì thêm nữa. Nó đút cái huy hiệu vào túi quần, chèo lên giường, suy nghĩ mông lung một lát thì bóng tối đen đặc bắt đầu xâm chiếm mọi giác quan của nó.
Rồi nó bỗng thấy mình đang đứng giữa một sân vườn tươi mới, xung quanh mọc rất nhiều cây cùng nhiều loại hoa đầy màu sắc. Một thứ ánh sáng màu hồng cam nhàn nhạt bao phủ khiến mọi thứ trở lên lung linh và mơ hồ. Ngay giữa sân, một cái lầu chờ với sáu cây cột quấn nhằng nhịt nhiều cành dây leo xanh xám và một cái mái vòm có những nét