Thẩm Bình thầm lắc đầu, tu sĩ và phàm nhân vẫn không giống nhau, giống như thê tử Vương Vân, chỉ cần đối xử tốt với nàng một chút, phản hồi sẽ cực kỳ rõ ràng, độ hảo cảm rất nhanh đã tăng đầy, nhưng đạo lữ Bạch Ngọc Dĩnh vẫn luôn bị kẹt ở tám mươi, hoàn toàn không có cách nào tăng lên được.
Về điểm này, hắn cũng hiểu được.
Dù sao tu sĩ sẽ không hoàn toàn tín nhiệm người khác, cho dù có là đạo lữ thân mật cũng vậy, hơn nữa tu sĩ tầng dưới thấp thiếu cảm giác an toàn, hắn dù là Phù Sư trung phẩm, nhưng thực lực quá thấp, lúc nào cũng có thể bỏ mạng ở giữa đường.
Trong tình huống này, Bạch Ngọc Dĩnh làm sao có thể hoàn toàn ký thác tình cảm vào người hắn chứ.
Tất nhiên cũng có thể là do thời gian quá ngắn.
Ngày hôm sau, lúc thê thiếp đi đổ chậu nước tiểu.
Thẩm Bình bình tĩnh nhìn giao diện ảo có thể đột phá, trong lòng mặc niệm đột phá.
Oanh.
Trong bóng tối có một cỗ lực lượng vô hình ập xuống.
Toàn thân truyền đến một trận đau nhức kịch liệt, giống như bị chuột rút bóc tủy, cảm giác đau đớn nhanh chóng biến mất, thay vào đó là thiên địa linh khí xung quanh nhanh chóng rót vào kinh mạch hắn.
Một lát sau.
Trên mặt Thẩm Bình không khỏi lộ ra vẻ vui mừng, vừa rồi hắn thử tu luyện công pháp gia truyền, tốc độ vận chuyển linh lực trong kinh mạch không ngờ lại tăng cao lên mấy lần!Trong trường hợp này, chỉ cần không ngừng tăng linh căn lên, có lẽ không cần đến Tiêu Độc Đan, tu vi của hắn đã có thể đột phá đến Luyện Khí trung kỳ!“Tương lai có hi vọng, tương lai có hi vọng rồi!”Hắn hưng phấn khoa chân múa tay.
Đã hơn bốn mươi tuổi rồi nhưng vẫn làm động tác trẻ con này.
Nhưng nghe được tiếng bước chân vội vàng ở bên ngoài, hắn lập tức nhanh chóng ổn định lại cảm xúc.
Là thê thiếp trở về.
Trên mặt Vương Vân mang theo một tia kinh hoảng.
"Làm sao vậy?"Thẩm Bình theo bản năng hỏi.
Bạch Ngọc Dĩnh nói:"Sông Hồng Thạch xuất hiện một