Chương 107
Lý lẽ của ngườUFi lính (1)
ThầFn tiễn đPsdứyZdng trước quảmng trườFtRng lớn, cau mày nhìn vào đCmoàn quân ô hợp phía trước.
Trên đDXầamu đCám quỷ dạU hành này lơ lửng nhữTgSng chữxU pawn rõ mồn một, thoạDXt nhìn có mấXCy phầyin giống đDXám NPC chuyên tấgu hài ở một game online nào đQnOó. Lúc này bịA tách khỏi Hind El, mấBTKt đcWi ma khí từ bứAc tranh quỷ dạDX hành, chúng nháo nhào chạTgSy quanh, ôm bụng vò đdhxâu kêu khóc thảBPsm thiết.
“GiảZXCi quyết nhanh cho xong đKYni !” King nói xong sáu chữRDc này rồi hoàn toàn ngắnWt liên lạZXCc với hắFn.
NhữdKng tưởng đYAược đSNánh lạyNBi một trận với Tanker, ThầNFjn Tiễn cũng có vài phầBPsn hứapYng thú. Nhưng đjRã ba lầapYn đgổi phòng, toàn gặp cái thểB loạKYni này, hắdKn bắKYnt đNFQầCmu thấCmy bực mình.
Ý gì đjRây !?
Muốn chơi hắamn sao !?
...
Lý do ThầyZdn Tiễn gặp cửa ảBPsi dễ dàng nhấBPst trong tấOjt cảB rấRt đmơn giảPsdn.
Vì hắnvn mạPsdnh nhấINIt trong số các quân cờOj của King. Tốc đcWộ càn quét của hắtayn với đNFQám pawn nhanh vô cùng. Dùng hắNFjn đKểXC đNFji dò bảcWn đxUồ vô cùng thích hợp. Đã biết trận pháp trung tâm nằNFQm trong 64 ô cờjR này, nếu phí thờapYi gian vào đdhxánh đNyBấKYnm đQnOối với King là quá vô nghĩyZda.
ChỉNFQ cầyZdn hắUFn tới đgNược trận pháp, mọi sự không phảCmi xong béng rồi sao.
TấKYnt nhiên, nghĩNFQ thì nghĩC vậy, hắDXn cũng chảam buồn mở miệng giảINIi thích. Ai hiểnvu sao kệ xác họ, việc ta ta cứXC làm, miễn sao không ảnvnh hưởng tới tiến đnvộ, hắKYnn cũng lườTgSi mở mồm.
...
Bên này Richard cũng đdKang vò đjRầNyBu bứgNt tai.
Đối phương quá giảxUo hoạhAt. HắPsdn bịhA ngườQnOi ta xoay như chong chóng từ nãy đgến giờdhx.
Nếu như vẫn không nhìn ra đTgSược toàn bộ đNyBám cận vệ của mình đgã tảUn mác đKYni tấAn công nhữdKng ngườCmi mà King “yêu quý”, đKểA hắgNn một vua tơ hơ ra trước Queen của đyiối phương, Richard tự móc mắbbyt mình ra đNFjược rồi.
Nhưng biết rồi thì sao !? ĐạxUi thế đAã thành. Richard tự thấxUy khảRDc năng chơi cờm của bảBPsn thân không tệ, chẳng qua trúng phảsNai âm mưu của tên vô sỉyZd kia thôi. Âm thầSNm nghiến răng không thôi, hắsNan rốt cuộc cũng vẫn phảyii đBPsối mặt với Queen của đRối phương.
Shaorin đRứAng trước mặt hắtayn, áo lụa đxUen bồng bềnh phấAt phơ. Tóc dài trang nhã không gió vẫn bay bay. Và quan trọng nhấSNt là, phượng hoàng kiếm đyNBã cầSNm trên tay, toàn bộ sứCc tập trung đRã khóa chặt vào hắAn.
Bàn đBPsiều khiểOjn bằmng đyiá tự đapYộng lùi đBTKến cuối căn phòng, nhườBPsng chỗ cho hai ngườnWi quyết đBấPsdu. Richard buồn bực, hắjRn vẫn còn phảCmi chỉDX huy đQnOám quân lính đKYni quanh bàn cờC nữyNBa đdKấjRy. Cô gái trước mắBTKt nhìn qua đamã biết chẳng phảQnOi loạcWi hiền lành gì, vừa đRánh cờdhx vừa đDXánh nhau, trận cờCm này hắYAn thua rõ rồi.
Nếu như nhanh chóng làm thịKt đgNược đnWối thủ. Có lẽ vẫn còn cơ hội.
“Nếu ta không lầCmm, cô chắXCc là Fake Queen thứPsd hai của trườnvng sinh đyNBảapYo phảtayi không !?”
Shaorin thoáng ngạbbyc nhiên, không ngờapY ngườapYi này vẫn có tâm tình nói chuyện phiếm, hắdKn muốn câu giờFtR chăng !? Nhưng càng câu giờPsd hắINIn càng là ngườnvi thiệt thòi mới đyNBúng chứg !? NghĩRDc thì nghĩnv vậy, cô vẫn theo bảyin năng gật đFtRầapYu.
“Vết thương của Ren là do ngươi đINIúng không !?”
“Con nhóc vênh váo đBTKó ta đjRã sớm không vừa mắSNt rồi ! Tiếc là mạdhxng nó lớn hơn ta tưởng !” Richard nhún vai buồn rầpBu đdhxáp.
KhẩpBu chiến nữPsda cũng bằCmng thừa. Hai ngườTgSi trực tiếp đRDcộng thủ.
Keeng....
Lực phảgNn chấKn đFáng sợ làm cảC hai ngườRi đsgều bật ra đNyBằxUng sau vài bước.
Cánh tay Shaorin có chút tê rầOjn, ngạdhxc nhiên nhìn lạdKi. Richard có thểA theo kịAp tốc đgNộ của cô cũng không có gì lạTgS, dù sao trên thực nghiệm đPsdảKYno mọi thứdhx đnvều bịYA giới hạAn, với cảPsdnh giới của bọn họ, hoàn toàn có thểQnO đNFjoán trước đRDcược phương hướng tấAn công của đhAối phương. Nhưng phượng hoàng kiếm không phảDXi là dạsNang vật chấFt, nếu Shaorin đAã muốn chém, thì thứm gì nó cũng cắBt xuyên qua đFược.
Vậy mà Richard có thểBTK cảBPsn lạRDci một đhAòn này.
Hai ngườhAi mặt đjRối mặt trong gang tấapYc. Binh khí trên tay cùng lúc đXCược lực lượng truyền vào, vung lên loang loáng, chưa đTgSầCy vài cái chớp mắKYnt đZXCã chém ra không dưới trăm lượt. Vùng không khí ở giữdKa đUFều bịNyB cắCt nát, hình thành nhữsNang đsgợt phong áp sắyic như dao. Nếu như có con ruồi nào vô phúc bay vào đdhxây, đZXCảKm bảRDco mảsgnh vụn cũng chẳng còn.
Keeng...
LạFi một lầyNBn nữCma va chạBPsm.
Richard lộn ngườUFi bật về phía sau, một đapYợt kiếm khí như trăng lưỡi liềm sắNyBc bén vô bì đmã bắmn tới. Hắtayn vung tay chém liên hoàn ba lượt mới có thểYA đRánh tan nó rồi chật vật lùi về phía sau.
Lúc này Shaorin mới kịDXp “nhìn” kỹ binh khí của đFối phương, không khỏi cau mày.
“Quỷ kiếm của Orochi à !?”
“ChuẩAn ! Con rắDXn đXCó toàn thân đNFQều là bảDXo bối, vảTgSy có thểKYn làm khiên, da có thểnW làm giáp, răng nanh có thểBTK làm binh khí. Quỷ kiếm này là lấapYy một đdhxoạBn xương sống của hắKYnn rèn thành, trong đyió bao hàm luôn vài phép tắUFc năng lực của hắnvn ! Rơi vào tay đOjám con ngườRi kia thật lãng phí.” Richard nhấCmc thanh katana đCen tuyền trên tay lên nhẹ nhàng vuốt ve. Lưỡi kiếm rung lên ông ông, quỷ khí tỏa ra nghi ngút, dườFng như cực kỳ đZXCồng tình với hắCmn.
Phượng hoàn kiếm với năng lực cắAt đCmứnvt chính là bảNyBn cảgNi tiến của thanh kiếm này, bởi vậy Richard dùng nó đKểINI chặn lạyZdi nhữRng đBTKòn tấapYn công của Shaorin cũng không khó khăn gì.
Hai thanh kiếm đNyBều có năng lực cắdKt đYAứNyBt cực mạgnh. Vũ khí giống nhau, còn lạSNi phảtayi xem ngườNyBi sử dụng rồi. Về đnviểcWm này Richard lạUFi có lợi thế hơn một chút, vì cơ thểOj của hắyZdn vốn cực kỳ mạKYnnh mẽ, dù bịZXC thực nghiệm đFảPsdo áp chế, nhưng so với Shaorin vẫn hoàn toàn áp đYiảyio, tuy vậy khảBTK năng “cắnvt” còn phảhAi dựa vào lý giảXCi đUối với nhữdhxng sự liên kết, về đXCiểdhxm này thì Shaorin cao hơn hắKYnn không chỉU một bậc.
Tình huống lạBi lâm vào thế giằKng co.
...
NgườgNi Trung Thành đYAã muốn nhuộm đapYỏ màu máu.
Hắmn đRã cố gắjRng hết sứKYnc đOjểnW tránh khỏi nhữnWng tia sáng chết ngườNyBi mà Lee Ji Won bắINIn ra vèo vèo kia. Laze bắDXn ra với tốc đFộ ánh sáng, nhưng cầXCn thờyii gian ngưng tụ, Trung Thành chỉR việc nhìn vào nòng súng to đZXCùng kia là có thểg dễ dàng đmoán đKYnược đapYườBng đmạcWn, trò mèo này hắSNn làm mãi cũng thành quen rồi, không có gì khó khăn cảam. Chết ngườRi là nhữKng quảNyB tên lửa truy đhAuổi sau lưng ầUFm ầBTKm kia.
Mỗi quảA tên lửa mini này chỉA to bằBPsng bắyNBp chân ngườami, nhưng lực công phá mạgNnh khủng khiếp, so ra đsNaịCma lôi Trung Thành dùng lúc trước chỉPsd đINIáng xách dép cho nó. Con robot khổng lồ kia toàn thân mang bao nhiêu quảA tên lửa kiểTgSu này, Trung Thành nghĩcW mà muốn tê dạAi da đFầdhxu.
Nhưng thờQnOi gian không còn nhiều nữsNaa, chỉyi có thểjR liều mạCng mà đamánh. Dù toàn thân hắSNn nhuộm đRỏ, nhưng chủ yếu đxUều là xây sước ngoài da, do nhữRDcng mảSNnh tên lửa vỡ vụn gầTgSn thân găm vào. Thân thểsg đTgSã đsgược cảOji tạBPso qua, khảtay năng chịyZdu đyZdựng cực tốt, vậy nên dù bịxU sóng áp xuấRt đtayánh tới cũng chỉnv khiến hắUFn nhộn nhạxUo trong dạINI dày một chút mà thôi.
Tuy vậy nếu trúng trực tiếp một quảjR tên lửa, không biết