"Vi Vi muốn thế nào đây?" Trang Văn Huệ chọn mi hỏi.
Kim Linh âm thầm vì Vi Vi chảy một phen mồ hôi, nàng chỉ dạy một chút, Trang Văn Huệ sẽ có phản ứng gì, chính mình cũng không phải thần làm sao có thể dự cảm đến, chỉ hy vọng Vi Vi có thể tùy cơ ứng biến.
"Con muốn cùng Nhiễm Nhiễm cùng một chỗ, con muốn một cuộc sống tự lập, con muốn dọn ra ngoài cùng Nhiễm Nhiễm cùng nhau." Kim Vi Vi nhanh chóng vì chính mình mà tranh thủ quyền lợi.
"Không được, con không thể dọn ra ngoài, ba ba lo lắng, con cùng với nàng cùng một chỗ, để cho nàng dọn vào." Kim Dục kiên quyết nói, hắn lo lắng con gái ở bên ngoài, nếu nói như vậy, chẳng bằng để cho Trương Tập Nhiễm dọn vào, dù sao Trương Tập Nhiễm cũng đã bị đuổi khỏi Trương gia .
Trương Tập Nhiễm nghe thấy lời này của Kim Dục, biết Trang Văn Huệ cùng Kim Dục đã chấp nhận chuyện mình cùng Vi Vi cùng một chỗ, điều này làm cho tâm tình của cô có chút phức tạp. Cô nhìn về hướng Kim Vi Vi, nguyên bản nghĩ đến Vi Vi không thể cùng mình chia sẻ cái gì, thực tế mới thấy, cô phát hiện mình sai lầm rồi, cô đã phạm vào sai lầm giống như Trang Văn Huệ cùng Kim Dục, không xem Vi Vi như một người trưởng thành mà đối đãi, tự cho là đúng cảm thấy được Vi Vi cái gì cũng đều làm không được. Nhưng sự thật, Vi Vi đã làm được chuyện khiến cho người trong nhà tiếp nhận mình, chính là mình không cách nào khiến cha mẹ của mình tiếp nhận Vi Vi, so ra, chính mình so với nàng còn kém cỏi hơn.
"Các chị dọn ra ngoài sống ba mẹ cũng không lo lắng, vì sao con lại không thể, các người chính là khinh con ngây, khinh con ngốc, cảm thấy con vô dụng, con ghét nhất ba mẹ!" Kim Vi Vi nói xong nước mắt ào ào rơi xuống.
"Ba ba không phải cảm thấy bảo bối ngốc, mà là ba ba chưa từng rời xa con, con nếu không ở trong nhà , ba ba sẽ nhớ ngươi, sẽ khổ sở. . . . . ." Kim Dục hống con gái, thật đúng là chẳng phân biệt được trường hợp.
Trương Tập Nhiễm biết Kim Dục cực kỳ sủng ái Vi Vi, nhưng là lần đầu tiên nhìn đến phong thái nữ nhi nô của Kim Dục, thật là có chút không quen. Cha cô - Trương Tấn Chi đối cô từ nhỏ đều cực kỳ nghiêm khắc, mặc dù cô thực vĩ đại, hắn cũng chỉ là thản nhiên gật đầu, nếu làm gì không tốt, hắn liền sẽ thực nghiêm khắc phê bình, trước giờ, cảm giác nàng đối ba là sợ lớn hơn kính, kính lớn hơn yêu.
"Con cuối tuần sẽ trở về gặp ba, người không cho ta dọn ra ngoài, con không bao giờ... quan tâm ba nữa, không nói chuyện với người, không ăn cơm người làm, không tiêu tiền của người. . . . . ." Kim Vi Vi hờn dỗi uy hiếp.
Trương Tập Nhiễm đến bây giờ mới biết được Kim Vi Vi vì cái gì sẽ bị dưỡng thành như vậy, rõ ràng là "công lao" của Kim Dục .
Kỳ thật Kim Vi Vi cùng Kim Dục thường xuyên trình diễn tiết mục như vậy, Trang Văn Huệ cùng Kim Linh đều thấy nhưng không thể trách , Trang Văn Huệ rất muốn một cái tát chết Kim Dục, hoàn toàn bị dắt mũi rồi, lại để cho Trương Tập Nhiễm thấy, trực tiếp dọn vào cũng không thể ở chung, quả thực là rất tiện nghi cho Trương Tập Nhiễm.
"Quyết định của cô là gì?" Trang Văn Huệ đánh gảy Kim Vi Vi cùng Kim Dục, gọn gàng dứt khoát hỏi Trương Tập Nhiễm.
"Toàn bộ để bác làm chủ." Trương Tập Nhiễm nhu thuận nói, tất nhiên không muốn dọn vào Kim gia, nhưng nếu nói ra sẽ làm cho Trang Văn Huệ không thoải mái, cho nên Trương Tập Nhiễm thực sáng suốt lựa chọn nghe theo Trang Văn Huệ, trong lòng là hy vọng Kim Vi Vi có thể kiên định đề nghị của nàng. Cô nhìn thấu, mặc dù Trang Văn Huệ cường thế đến đâu, gặp được chuyện của Vi Vi, chỉ cần Vi Vi ra chiêu khóc lóc om sòm, người thỏa hiệp hơn phân nửa là Trang Văn Huệ.
"Mặc kệ, con sẽ cùng Nhiễm Nhiễm sống ở bên ngoài, mẹ nếu lo lắng, chúng con liền mua căn nhà đối diện với chị, để cho chúng con cùng chị làm hàng xóm cũng tốt lắm." Kim Vi Vi tài đại khí thô mà nói, nàng càng nghĩ càng cảm thấy được chủ ý này của mình rất hay, cùng các chị làm hàng xóm là chuyện thật tốt, tùy thời có thể hướng chị lãnh giáo học tập. Kim Vi Vi một mặt chính là khát khao tương lai, nhưng là Kim Linh ở một bên mặt đều nhanh đen lại.
Kim Vi Vi, nhóc muốn làm gì lại kéo chị xuống nước, chị vì nhóc mà lao tâm khổ tứ, nhóc lại vong ân phụ nghĩa như vậy. Kim Linh trong lòng thầm mắng Kim Vi Vi, nàng nghĩ Kim Vi Vi thật sự ngốc, có đôi khi chủ ý nói ra thật sự quái quỷ.
Quả nhiên Kim Dục cùng Trang Văn Huệ hung hăng trừng mắt nhìn Kim Linh liếc mắt một cái, đều cảm thấy được đây là chủ ý của Kim Linh.
Lần này người ta thật sự thực vô tội, Kim Linh hung hăng trừng Kim Vi Vi, nàng thực "tổn thương" , về nhà phải kêu Mộng Mộng an ủi một chút thể xác và tinh thần bị tàn phá của mình.
Bởi vì Kim Vi Vi xuất hiện, Trang Văn Huệ cùng Kim Dục cũng không khó xử Trương