Kim Vi Vi vui vẻ kéo Trương Tập Nhiễm vào phòng mình. Trương Tập Nhiễm lần đầu tiên vào phòng Kim Vi Vi, quả nhiên, so với nhi đồng còn muốn nhi đồng hơn, hồng nhạt, màu vàng, màu xanh biếc tất cả màu sắc đều muốn chọc mù mắt người, không khác gì nhà trẻ.
"Nhiễm Nhiễm, phòng mình đẹp không nà ?" Kim Vi Vi chính là cảm thấy rất tự hào về phòng mình.
Dựa theo lời ác độc ngày thường của Trương Tập Nhiễm , bình thường nhất định sẽ không lưu chút mặt mũi mà quẳng cho hai chữ: ấu trĩ !
Nhưng là giờ phút này, Trương Tập Nhiễm lại có chút gật đầu.
Kim Vi Vi nhìn thấy Trương Tập Nhiễm gật đầu, thực vui vẻ mà nở nụ cười, tươi cười này lại khiến cho Trương Tập Nhiễm có một khắc mê man, đứa ngốc này luôn thực dễ dàng cảm hóa người khác.
"Vi Vi. . . . . ." Trương Tập Nhiễm muốn nói lại thôi.
"Sao?" Kim Vi Vi nhìn về phía Trương Tập Nhiễm, cô cảm thấy Nhiễm Nhiễm có điểm là lạ .
"Không có việc gì." Trương Tập Nhiễm không nói gì, chính là đưa tay ôm lấy Kim Vi Vi, đem mặt chôn đến khỏa đầy đặn mềm mại trước ngực Kim Vi Vi. Giờ khắc này, cô phát hiện chính mình kỳ thật cũng không kiên cường như trong tưởng tượng, kỳ thật lúc tới gặp Trang Văn Huệ, trong lòng cô rất sợ hãi, biểu hiện vừa rồi của Kim Vi Vi khiến cô nhận ra chính mình không phải một mình chiến đấu, Kim Vi Vi ngẫu nhiên cũng có thể cho mình chỗ dựa.
Kim Vi Vi chưa bao giờ gặp qua Trương Tập Nhiễm như vậy, Nhiễm Nhiễm quả nhiên có chút kỳ quái, nhưng Kim Vi Vi thích Nhiễm Nhiễm như vậy. Nàng đưa tay sờ mái tóc dài của Trương Tập Nhiễm, tinh tế lại thật dài, chưa bao giờ nhuộm qua, dị thường mềm mại.
" Nhiễm Nhiễm, mình thực vui vẻ." Kim Vi Vi vui vẻ nói.
"Ân?" Trương Tập Nhiễm nhẹ nhàng hỏi.
"Đây là cậu lần đầu tiên ôm mình như vậy, mình cảm giác cậu đã xem mình là một người lớn, điều này làm mình cũng hiểu được mình đã trưởng thành." Kim Vi Vi nói xong liền ngây ngô cười, nàng cảm thấy được lòng mình tựa như phủ đầy kẹo đường, tràn đầy mềm mại .
Trương Tập Nhiễm khẽ cười, hiếm khi thấy Kim Vi Vi cảm thấy chính mình trưởng thành. Có lẽ bởi vì mọi người chỉ xem nàng là trẻ em mới khiến nàng cảm thấy mình là trẻ em. Giống như những gì chị họ đã nói, cô đã phạm vào sai lầm giống như Kim Dục cùng Trang Văn Huệ, quá mức bảo hộ nàng, chính mình không nên đem Kim Vi Vi xem như đứa nhỏ, dù sao Kim Vi Vi không phải con gái mà là tình nhân của cô.
" Nhiễm Nhiễm, cậu cười thật là đẹp mắt." Kim Vi Vi cảm thấy được Trương Tập Nhiễm mỉm cười thản nhiên có một loại mị lực không gì sánh kịp, khiến chính mình vô luận như thế nào đều không thể rời mắt.
Trương Tập Nhiễm nghiêng người đem Kim Vi Vi đặt ở dưới thân, nhìn đến một Kim Vi Vi gợi cảm xinh đẹp, trong lòng dâng lên cảm giác muốn chiếm hữu.
Kim Vi Vi cảm giác khuôn mặt Nhiễm Nhiễm cách mình rất gần, tầm mắt nóng rực khiến Kim Vi Vi nhớ tới đây là dấu hiệu mỗi khi hai người thân thiết. Mỗi lần Nhiễm Nhiễm làm việc này luôn nhìn mình như vậy, Kim Vi Vi cảm giác trong lòng có chút ngứa, ngay lúc trong phòng hơi thở ám muội không ngừng lan tràn, không ngừng thăng cấp, cửa phòng rất không hợp thời bị người gõ cửa.
"Vi Vi, ba ba tự tay nấu cháo tổ yến, con ăn một ít, hai ngày qua đã tuyệt thực nên chắc đói bụng lắm. . . . . ." Thanh âm của Kim Dục vang lên.
Trương Tập Nhiễm lúc này mới hiểu được, nguyên lai chính mình dễ dàng vượt ải của Trang Văn Huệ cùng Kim Dục không phải nàng vận khí tốt, mà là Kim Vi Vi dùng thân thể của mình để uy hiếp cha mẹ, Trương Tập Nhiễm có chút đau lòng.
Kim Vi Vi bĩu môi, người ta đang cùng Nhiễm Nhiễm hôn nhau, chán ghét ba ba, cớ gì lúc này lại mang cháo tới cho người ta, trong lòng Kim Vi Vi có chút không vui , điển hình dấu hiệu cánh tay chỉa ra bên ngoài, có vợ liền đã quên cha.
"Vi Vi, đi mở cửa đem cháo uống đi." Trương Tập Nhiễm buông Kim Vi Vi, đem y phục có chút loạn trên người mình chỉnh một chút, lập tức lại khôi phục vẻ đạo mạo đứng đắn thường ngày.
Kim Vi Vi đành phải ngoan ngoãn mở cửa tiếp nhận cháo, bởi vì trong phòng còn có Trương Tập Nhiễm, Kim Dục cũng không tiện vào trong phòng đem cháo đưa qua. Sau khi đưa xong liền trở về phòng mình, rõ ràng địa vị của Trương Tập Nhiễm kia ở trong lòng của Vi Vi so với lão ba này trọng yếu hơn. Nghĩ đến đây, Kim Dục thấy rất mất mát. Bất quá Kim Dục rất nhanh điều tiết lại, con gái chung quy là người ngoài , vẫn là vợ yêu tốt nhất, có thể ở bên cạnh mình, Kim Dục bưng một bát cháo tổ yến khác cho lão bà đại nhân của mình.
Trương