Đất trời ngập tràn băng tuyết - tưới nước
【hot~ 】 Trương môn mở cửa mạnh quá
1L
Năm nay Trương môn quả thực quá là trâu bò rồi, những người lọt vào trận chung kết, tổ thành niên thì có đội trưởng Trương, Oanh muội, Lâm ca, tổ thiếu niên thì có San muội, Ngưu ca, Nhị Béo và Mật muội, ngoại trừ Oanh muội và Lâm ca, Mật muội, thì những người khác đều là học trò Trương môn, ngay cả Nhị Béo cũng là theo chân Lộc lão đầu học nền tảng cơ sở.
2L
Nhị Béo nhảy đơn lợi hại lắm đó, cậu ấy có kỹ thuật dự bị 3lo, nhưng mà dáng người quá cao, thiên phú không đỉnh như đội trưởng Trương, cho nên dứt khoát đổi qua trượt băng đôi, nhưng kỹ thuật của cậu ấy quả thực rất tiêu chuẩn, nói chứ nếu như trượt băng đơn nước mình không một đường quật khởi thì hẳn là Lộc lão đầu ở nhà quét sân rồi?
3L
Nói nhăng nói cuội, Lộc lão đầu đã đến tuổi về hưu hồi mười năm trước rồi, nhưng ngay ca khi không về hưu thì Thẩm nhất ca cũng là học nền tảng từ ông ấy đó, trên thực tế thì ông ấy rất đáng gớm, chỉ là thiếu một đứa nhỏ có đủ thiên phú đạt đến đỉnh cao của thế giới để cho thấy nó có thể đột phá đến cảnh giới nào mà thôi.
4L
Đại Béo và Nhị Béo gặp nhau tại sân bay thủ đô đó, nhìn biểu tình sợ hãi của Nhị Béo kìa, còn có Nhị Béo còn thấp hơn cả Đại Béo nữa, nói chớ người thấp hơn thì lại là đồng đội nam trong trượt băng đôi, mà người cao hơn cả đồng đội nam của trượt băng đôi thì lại là đơn nam mạnh nhất thế giới, thế giới này thật là huyền huyễn mà ha ha ha ha.
5L
Nhiều người kinh sợ thần cá sấu mà không giải thích được luôn, nhưng mà sau khi xem xong bộ phim tài liệu do đài truyền hình tỉnh H quay bọn họ, thần cá sấu khi còn nhỏ quả thực là rất hầm hố đó nha, tui mà là Nhị Béo thì lúc tui thấy cậu ấy chắc hai chân cũng run run quá.
6L
Đội trưởng Trương khi có nhỏ hầm hố lắm ha ha ha, chỗ nào có rắc rối là chỗ đó có cậu ấy, thực ra vào thời kỳ đại manh thần cũng là đứa nhỏ cá sấu đó, huấn luyện viên Trương tức giận đến mức ngày nào cũng dí theo thằng nhỏ, sau khi dậy thì, chìm hồ rồi sau đó ngoi lên mới trầm ổn được một chút.
7L
Có thật không? Tui không tin! Rõ ràng bây giờ cậu ấy vẫn là một con cá sấu! Lộc lão đầu muốn vung gậy đánh cậu ấy không phải là lần một lần hai, cho dù chiếc gậy của ông ấy giơ lên cao rồi nhẹ nhàng đánh xuống, nhưng lực đánh vào mông cá sấu còn không bằng mạnh bằng tui đánh yêu con chó của mình.
8L
Cho nên Lộc lão đầu mới bị ốm xuống đó, sau khi dạy học cho cá sấu thì vòng eo nhỏ đi hai vòng lận, nha, bây giờ là ba vòng rồi, nghe nói là khi cá sấu chạy ra sân thể dục chơi, ông ấy ở bên trong đi vòng vòng hay thậm chí là chạy chậm, hóa ra là quả bóng nha, bây giờ đã là một lão đầu đẹp trai rồi, mũi rất cao, quả nhiên là hỗn huyết.
9L
Huấn luyện viên Thẩm cũng thành công giảm được 11% lượng mỡ trong cơ thể đó, mấy ngày trước còn khoe cơ bụng trên weibo, nghe nói còn bị Lộc lão đầu gõ một phát, Lộc lão đầu, big boss của Trương môn đó nha.
10L
Nhắc mới nhớ, lần này đội trưởng Trương đến Barcelona có vệ sĩ đúng không?
11L
Ừm, có vệ sĩ.
12L
Lẽ ra bọn họ nên sớm là như vậy, căn cứ vào dữ liệu tìm kiếm của google hay baidu, độ nổi tiếng của thần cá sấu ở tổ thiếu niên gần như đã ngang ngưa với Vasily ở thời điểm đó rồi, bây giờ đã là hạng mục top nhân khí, so với ở phân trạm Nhật Bản thì cậu ấy còn bị các fan hâm mộ cuồng nhiệt vây khốn hơn, hệ số an ninh căn bản không xứng với danh tiếng của cậu ấy.
13L
Hóa ra không phải an ninh của cậu ấy chỉ cần ông cậu thôi sao ha ha ha.
!
Xét thấy Sát Hãn Bất Hoa, Mẫn San, Nhị Béo à không Khương Tú Lăng chỉ mới vào tổ thiếu niên ở mùa trước, mà Trương Giác đã ở trong nửa mùa giải trước không tham gia giải Grand Prix vì để khôi phục chấn thương và rào cản dậy thì, thế cho nên đây là năm đầu tiên mà những người bạn nhỏ cùng đại sư huynh tham gia dự thi.
Đúng rồi, năm nay độ nổi tiếng của Trương Giác đã cao hơn rất nhiều so với những năm trước đây, trước đây cậu còn có thể chạy bộ bên ngoài sân vận động, nhưng bây giờ thì không được, bởi vì khi ở phân trạm Nhật Bản, cậu thiếu chút nữa đã bị fan cuồng lẻn vào sân vận động chụp ảnh khi đang thay quần áo, lúc đó ông cậu sợ tới mức không dám rời khỏi cậu nửa bước trong trận đấu.
Vì vậy để đảm bảo an toàn cho cậu, Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ đã thuê cho cậu bốn vệ sĩ, một đám đàn ông cơ bắp rắn chắc, từ chiều cao cho đến khung xương khỏe mạnh đều có thể dọa người, Trương Giác đi ở giữa bọn họ hiện lên trông có vẻ rất mảnh khảnh.
Sát Hãn Bất Hoa 14 tuổi kéo vali đi theo sát sư huynh mình, hắn đã bắt đầu dậy thì, nhưng không có phát triển dữ dội như sư huynh, cũng là một tháng cao lên 1cm, chiều cao chạm tới ngưỡng 1 mét 64 thì trở nên chậm lại, đi ở bên cạnh sư huynh thì giống như một đứa nhỏ vậy.
Mới vừa xuống máy bay thì những người hâm mộ nhiệt tình đã ra đón, cảnh tượng rối nùi thành một cậu, Trương Giác được vệ sĩ vây quanh đi về phía trước, bước chân nhanh chóng lại thong dong, quả thực chính là người bình tĩnh nhất trong đoàn người.
Cậu có khả năng trời sinh thích nghi một cách tự nhiên khi trở thành tâm điểm của đám đông, mặc dù không cần đeo kính râm hay những thứ tương tự, những chiến đinh tán trên tai vẫn khiến cậu trông như một minh tinh vừa bước xuống sân khấu, cộng với ánh đèn flash không ngừng chớp tắt, khiến cho những người qua đường thuần túy không có hứng thú với một trượt băng đều nhìn về phía này đặt câu hỏi "Là Penélope Cruz về nước sao?"
Hết cách rồi, trận chung kết Grand Prix là trận đấu quan trọng nhất trong nửa đầu mùa giải, toàn bộ những cổ động viên cuồng nhiệt nhất thế giới đều sẽ đến Barcelona vào lúc này.
Trương Giác vốn dĩ còn muốn ôm Keiko, Hayato một cái ở phi phương, kết quả hai nhóm trực tiếp bị người hâm mộ tách ra, cuối cùng không dễ dàng gì bị chèn ép lên xe buýt.
Khi đến khách sạn, Trương Giác ngồi trên vali và đợi ông cậu mình nhận phòng.
Ông cậu hỏi: "Trương Giác, không đủ phòng, phải có người ở riêng một phòng.
"
Có nghĩa là Trương Giác có muốn ở phòng đơn hay không.
Trương Giác đưa tay ra: "Con ở chung với cậu, để phòng đơn cho con gái đi, bên họ có ba người, một trong số đó sẽ ở một phòng.
"
Trương Tuấn Bảo: "Đúng vậy, trong đội còn có con gái mà.
"
Ông cậu ném thẻ phòng vào tay cậu, Trương Giác liền xách vali lên đi vào thang máy, chênh lệch múi giờ giữa Tây Ban Nha và Trung Quốc 7 giờ, Trương Giác lúc trên máy bay ngủ không ngon, khi vào phòng thi điều đầu tiên cần làm chính là tắm rửa thay đồ ngủ, sau đó nhào vào giường ngủ đến đất trời đen kịt.
Trước giờ cậu luôn là người rất dễ ngủ, chỉ cần nhắm mắt lại thì giấc ngủ kéo dài mười mấy tiếng là chuyện bình thường, khiến cho ông cậu theo số tuổi càng ngày càng tăng mà dẫn đến mất ngủ vô cùng ước ao.
Nhưng mà lần này Trương Giác lại không ngủ được quá lâu, lúc cậu ngủ vẫn là 6 giờ chiều tại Barcelona, nhưng đến 1 giờ sáng thì ông cậu đã đánh thức cậu rồi, sau đó khi mọi người chạy đến sảnh tầng một thì mới biết dưới sảnh có người đang lên cơn, sau đó phát ra âm thanh cuồng bạo nói "Tôi muốn đốt nơi này".
Xét thấy người anh em kia còn chưa tỉnh táo, không ai biết được hắn có thực sự đặt thứ gì trong khách sạn để đưa mọi người lên trời hay không, cho nên là có ai đó đang điều tra, nghe đâu hai tiếng sau là có thể quay lại.
Một nhóm vận động viên, huấn luyện viên, biên đạo của họ và bác sĩ của đội tập trung ở lối vào khách sạn! Hầu hết mọi người đều được bố trí ở một nhà hàng bên cạnh khách sạn, tháng 12 ở Tây Ban Nha cũng không ấm áp, cũng không thể để một nhóm người như vậy chờ đợi ơ bên ngoài, đông chết bọn họ rồi thì lấy ai đi thi đấu đây?
Hayato Terakami bước vào nhà hàng tìm vị trí, rất nhiều vận động viên nhỏ tổ thiếu niên đều là đang mang dáng vẻ mơ mơ màng màng, dựa sát vào người huấn luyện viên, hay là trò chuyện với tiểu đồng bọn xung quanh, chẳng hạn như sư đệ của Trương Giác là Sát Hãn Bất Hoa bị sư đệ của hắn là Chiba Takeshi quấn lấy nói gì đó, hai đứa nhỏ không biết nói tiếng Anh khua tay múa chân không biết là đang biểu đạt cái gì.
Hắn nhìn thấy Shiro Keiko trong tận cùng chỗ băng ghế dài, cô gái nhỏ và chị mình đang ngồi đó, Mi Jeong thì buồn bức ngán ngẩm cầm một ly sô cô la nóng, bên cạnh là một người đang nằm úp sấp.
Người nọ mặc một bộ đồ ngủ flannel, vùi đầu vào trong cánh tay, mái tóc đèn phản chiếu ánh sáng cam ấm áp, trên cánh tay áo có họa tiết hình con ngựa rất buồn cười, bên ngoài thì khoác một chiếc áo màu đen.
"Ngựa! Là bởi vì năm nay là năm con ngựa sao?"
Hayato Terakami không nhịn được chạm vào mái tóc ưng ngay từ cái nhìn đầu tiên, bị Kanoko vỗ một cái.
"Cậu ấy đang ngủ, đừng làm ồn, huấn luyện viên handsome cố ý nhờ bọn em trông chừng cậu ấy đó.
"
Keiko gục xuống bàn, nghiêng mặt nhìn khuôn mặt đang say ngủ của Trương Giác, không nhịn được cười nói: "Xem ra Tama-chan bị lệch múi giờ xáo trộn rất nhiều nha, cũng không biết ngày mai có tinh thần để tham gia tập luyện với nhạc không.
Vốn cho là có thể mời cậu ấy ăn kẹo ở sân bay, kết quả ở đó không thấy đâu, đến tối gặp mặt thì là một dáng vẻ du hồn không có ý thức.
"
Hayato Terakami im lặng một hồi, sau đó ngồi xuống bên kia, hạ thấp giọng phun nát: "Cậu ấy đã tha gia nhiều trận so tài như vậy rồi, sao mà cái trình độ chống lại lệch múi giờ kém như vậy chớ.
"
Kanoko che miệng cười, Mi Jeong ngả người ra sau một cái, ánh mắt dại ra.
Bọn họ yên tĩnh ngồi ở chỗ này, không người nào nói chuyện, Keiko ngẩn người một lúc rồi cũng bắt đầu ngủ gà ngủ gật, sau đó dựa vào lồng ngực Kanoko nhắm chặt đôi mắt lại, một lúc sau, Yoo Mong Seong bước đến, ôm lấy Mi Jeong, không chút ngại ngùng vuốt ve mái tóc dài của cô, đầu cũng bắt đầu gục xuống.
Lúc rạng sáng, ai nấy đều buồn ngủ.
Một lúc sau, Ilya đến thông báo cho bọn họ: "Kiểm tra xong rồi, mọi người có thể về tiếp tục nghỉ ngơi.
"
Hắn vẫn là cái ngữ điệu tiếng Anh đó, nhưng mọi người cũng đã quen với Ilya, cho nên dưới tình huống đối phương nói chậm lại thì cũng không gặp chướng ngại ngôn ngữ gì.
Nói xong, Ilya đánh thức Trương Giác, lấy áo khoác trên người Trương Giác xuống mặc vào, lúc này Hayato Terakami mới biết hóa tra áo khoác trên người Trương Giác là của con gấu bắc cực này, chẳng trách chiếc áo trên người Trương Giác có chút