Ca khúc bài thi ngắn của Sát Hãn Bất Hoa là đến từ đoàn xiếc thú Thái Dương, hoạt bát mà náo nhiệt.
Không giống với tính cách chắc chắn của Trương Giác, Sát Hãn Bất Hoa vẫn luôn là một đứa nhỏ hiểu chuyện, cho nên dù cho hắn bình tĩnh như trong lòng Trương Tuấn Bảo vẫn căng thẳng, sợ đứa nhỏ sẽ lăn lóc ra đường trong một sư kiện quan trọng, rồi ảnh hưởng đến trạng thái tâm lý sau này.
Cũng may người trẻ tuổi có tố chất vững vàng, chất lượng hoàn thành cú nhảy 3A, 3F và 3lo+3T đều rất cao, tiết mục còn chưa kết thúc thì cư dân mạng đã dồn dập phát ra đạn mạc trên video phát sóng trực tiếp.
【 cậu em Bất Hoa mạnh thật, nháy rất là vững vàng, nhìn em ấy thi đấu thật sự rất thoải mái.
】
【 Tiểu Bạch Ngưu ổn định hơn sư huynh nhiều nha, không hề tăng động một chút nào luôn ha ha ha.
】
【 sư huynh của cậu nhóc là một tiên nữ đánh sóng nước trong Hồng Hồ, Bất Hoa thì chính là người đàn ông bình tĩnh vững chải trên thảo nguyên.
】
【 3A của Nhị Ngưu thật là đẹp, tốc độ quay trung bình, nhưng độ cao xa cực kỳ tốt, cảm giác mạnh mẽ mười phần, chì nhìn bước nhảy của em ấy thôi đã cảm thấy nam tính rồi! 】
Các huấn luyện viên Trương Tuấn Bảo, Thẩm Lưu và lão Lộc đều rất thỏa mãn với biểu hiện của Sát Hãn Bất Hoa, mặc dù tính cách của đứa nhỏ này quá nội liễm vững vàng, phong cách biểu diễn thực không phù hợp với chủ đề của đoàn xiếc thú Thái Dương, cho dù hắn rất nỗ lực, nhưng thứ hắn bày ra là thiên chân khả ái của một đứa nhỏ, chứ không mang đến cho khán giả sự high lên như Trương Giác đã làm khi cậu biểu diễn《 Sông lớn chi vũ 》năm đó.
Trương Tuấn Bảo sờ sờ cằm: "Vốn là muốn cho Bất Hoa thử nghiệm mở rộng phong cách biểu diễn, nhưng nếu lựa chọn âm nhạc không phù hợp thì vẫn sẽ có ảnh hưởng.
"
Quả nhiên, vẫn còn rất ít đứa trẻ có thể trượt băng theo bất kỳ bản nhạc nào như thằng cháu mình, cảm xúc của đứa nhỏ Bất Hoa này chưa đủ mãnh liệt, loại ca khúc quá mức hoạt bát này không phù hợp với hắn.
Thẩm Lưu phán đoán dựa trên kinh nghiệm của bản thân: "Đối với tổ thiếu niên à nói, màn trình diễn này của Bất Hoa là đã đủ dùng, cũng may âm nhạc trượt tự do rất phù hợp với nó.
"
Nghe đâu việc lựa chọn ca khúc trượt băng tự do của Sát Hãn Bất Hoa vẫn là của Trương Giác gợi ý, ban đầu mọi người đều nghĩ rằng Sát Hãn Bất Hoa vừa đen thui vừa mạnh mẽ kia mà trượt ca khúc đó sẽ có hơi quái quái, như với sự cắt nối biên tập của Trương Giác cộng với sự biên đạo của Frans thì đã tạo một hiệu quả tốt kinh người.
Không nói đến những thứ khác, cá sấu nhỏ nhà họ thực sự rất có khiếu về gu âm nhạc, trong phương diện lựa chọn ca khúc thì không bao giờ bị lật xe.
Bài thi ngắn của Sát Hãn Bất Hoa đứng vị trí thứ hai, đối với điều này hắn cũng không thất vọng gì, trên mặt còn mang theo sự vui sướng và kích động vẫy vẫy tay về phía ống kính, nói vài câu chào hỏi "Mẹ ơi, anh ơi, có xem con thi đấu không".
Tướng mạo của đứa nhỏ này được buff với những từ "Thành thật", "Chính trực", "Ngu ngơ", tính cách cũng dịu dàng và bình tĩnh, tính chất công kích không mạnh, lại bất ngờ có sự thân thiện, hấp dẫn các fan nam thẳng tắp.
Trong trí nhớ của Trương Giác, cậu bạn nhỏ Bất Hoa sau khi lớn lên là một trong những vận động viên hiếm thấy có fan nam nhiều hơn fan nữ, hơn nữa vòng tròn fan hâm mộ là các đại lão gia đơn nam.
Sát Hãn Bất Hoa bật ngón cái với Chiba Takeshi, mọi người đều không hiểu lắm hành động này của hắn, sau đó Chiba Takeshi xẹt một phát quay đầu rời đi.
Đầy đầu Trương Giác là dấu chấm hỏi.
Ôi chao ôi chao, hai cậu bạn nhỏ này sao lại có dáng vẻ quen nhau thế kia?
Chiba Takeshi xếp hạng thứ ba, thiếu niên xinh đẹp vô cùng không cam lòng, trên mặt cũng thể hiện ra, thoạt nhìn lại giống như quả cà tím bị đóng băng, ủ rũ héo úa.
Hayato Terakami an ủi nhóc vài câu, nhóc cúi đầu cãi lại, Hayato Terakami liền lộ vẻ mặt bất đắc dĩ.
Hắn một tay chống nạnh, ôn hòa khuyên bảo sư đệ: "Có thăng trầm trong sự nghiệp thể thao là chuyện bình thường, em cũng không cần phải xoắn xuýt chuyện thắng thua nhất thời này, điểm số này cũng không phải là không thể đuổi kịp.
"
Chiba Takeshi phồng má lên: "Nhưng em thật sự không muốn thua thằng nhóc da đen đó đâu, senpai, anh phải làm rõ một chuyện, đó chính là anh không chỉ đại diện cho đơn nam chậu rửa chân chúng ta trên sàn đấu quốc tế, mà còn phải đối kháng với con gấu và Tama-san kia nữa, em là người đời sau, em cũng phải đối kháng với đời sau của Tama-san handsome nhất kia!"
Đây chính là cuộc tranh đấu giữa hai môn phái trượt băng, nhóc mới không cần thua!
Hayato Terakami: "! Ạch.
"
Vận động viên tiến hành so tài trên sàn thi đấu là được rồi, cái gì mà tranh chấp môn phái chứ, trượt băng chậu rửa chân muốn hợp tác với Trương môn tại mùa giải nghỉ ngơi kìa, bọn họ rõ ràng là quan hệ hữu nghị mà, Hayato Terakami còn cảm thấy nếu như muốnc cạnh tranh với ai, quả nhiên là hắn vẫn cảm thấy ngứa mắt với con gấu kia kìa.
Hắn không nhịn được nhìn về hai tiểu đơn nam người Nga, một trong số đó chính là đứng đầu bài thi ngắn.
Nhưng hai đứa nhỏ đó không phải là học trò của Boris, nghe đâu Vasily khi bắt đầu làm huấn luyện viên có nhận hai học trò, nhưng bởi vì còn quá nhỏ nên không thể thi đấu tổ thiếu niên.
Không biết là có phải trùng hợp hay không, lúc Hayato Terakami quét qua hàng ghế khán giả, ánh mắt đã va chạm với Ilya, hai đối thủ cũ đối diện hai giây, sau đó dồn dập lạnh nhạt nghiêng đầu đi .
Ah! Thắng bại nhất thời của đàn em tổ thiếu niên tính cái gì chứ, chờ đến lúc lên sàn thi đấu rồi nhìn cho kỹ nhá!
Bầu không khí tốt nhất lúc này chính là nhóm vận động viên Thôn Thỏ, Trương Giác ôm sư đệ: "Bất Hoa, trượt thật giỏi nha, đi, sư huynh mời em ăn cơm hải sản Tapas của Tây Ban Nha.
"
Sát Hãn Bất Hoa biết rõ người muốn ăn những món ăn đặc sắc của Tây Ban Nha chính là sư huynh nhà mình, nhưng hắn là một cậu bé ngoan hiểu chuyện, cũng không có vạch trần điều này.
"Cảm ơn sư huynh.
"
Trương Tuấn Bảo nhắc nhở Trương Giác: "Đừng có chạy lung tung, chỉ ăn trong nhà hàng của khách sạn, còn nữa, ăn ít thôi, buổi tối còn phải thi đấu đó, ăn cho cố vô rồi ói mửa trước trận đấu.
"
Trương Giác kéo dài âm thanh trả lời: "Dạ —— "
Đội trưởng gọi mời khách, Hoàng Oanh, Quan Lâm, Nhị Béo à không Khương Tú Lăng, Lạc Mật, Mẫn San đều sẽ kéo bè kéo lũ đi theo, dù sao thì sau trận đấu của đơn nam tổ thiếu niên chính là kiêu vũ trên băng, trượt băng đôi và đơn nữ đều phải đợi đến ngày mai, mọi người đều không vội gì.
Trương Giác vốn là dung nhan tuấn mỹ, lúc ngồi trong nhà hàng với các đồng đội, một tay chống má, khuyên tai sáng rực dưới ánh đèn, thỉnh thoảng có vận động viên đi ngang qua, cũng không nhịn được lấy điện thoại ra chụp một tấm.
Điện thoại di động ở nước ngoài khi chụp hình là không thể tắt âm, cho nên Trương Giác nghe được tiếng mình bị chụp ảnh, nhưng cậu cũng không để ý chuyện này, những người kia chỉ cần lịch sự không quấy rầy cậu, như vậy là được .
Sát Hãn Bất Hoa trái lại có chút không thích ứng với hoàn cảnh này, hắn hơi dịch dịch cái mông, Trương Giác nghiêng đầu nhìn hắn.
"Làm sao vậy?"
Rõ ràng là sư huynh chỉ dùng giọng điệu lười biếng tùy ý hỏi, nhưng Sát Hãn Bất Hoa lại cảm thấy được lỗ tai thật quá yếu mềm, hắn nhanh chóng lắc đầu .
"Không có gì.
"
Quan Lâm nhìn gò má hắn, tấm tắt hai tiếng, móc điện thoại di động ra: "Đôi trưởng Trương, tới đay, chúng ta chụp chung một tấm, tớ phải khoe khoang với nhóm hâm mộ trượt băng là đang ăn cơm với cậu.
"
Trương Giác tiện tay ôm chặt Khương Tú Lăng bên cạnh: "Đội tuyến quốc gia chúng ta không phải mỗi ngày cùng nhau ăn cơm sao? Nào, cùng nhau chụp đi.
"
Nhị Béo: "Buông ra, tui phải bóc vỏ tôm cho Tiểu Mật đó.
"
Tối đó, thi đấu tổ thành niên bắt đầu.
David, Sergei và Arthur Cohen lần lượt lên sân khấu.
Người đầu tiên Arthur Cohen thì lại thất bại bởi áp lực, ba lượt nhảy, hắn bị ngã một lần, trượt băng một lần, cuối cùng chỉ lấy đươc 82 điểm, thành tích thậm chí còn không bằng tổ thiếu niên, điều này khiến cho cậu thiếu niên nhỏ hơn Trương Giác 1 tuổi rưỡi ôm huấn luyện viên khóc rống tại kiss&cry.
Trận đấu của hắn khiến không ít nhiều người sợ hãi, Trương Giác nhìn tư thế bị ngã lăn quay của hắn như thế, cũng lộ ra biểu tình không đành lòng khi chứng kiến.
Thật thê thảm.
Huấn luyện viên Lộc nói với Sát Hãn Bất Hoa: "Trọng tâm nhảy lấy đà 4S của Cohen không đúng, cho nên lúc mới bắt đầu thì trục tâm đã không ổn, có thể đủ số vòng nhưng không thể tiếp băng, phương pháp nhảy không chuẩn, sau này con không được học theo.
"
Trương Tuấn Bảo: "Đây chính là cú nhảy liều mạng điền hình không quản việc tiếp băng, nó giống với Thẩm Lưu khi mới được thăng lên tổ trong cùng hai mùa giải.
"
Thẩm Lưu: "Sau đó tôi đã sửa lại rồi, được chưa! Hơn nữa khi đó tôi không tiếp băng được là do vấn đề về tâm lý, nhưng kỹ thuật của tôi thì chuẩn đó!"
Đáng giá ở trước mặt đứa nhỏ cue lịch sử đen tối của hắn nhiều năm trước sao?
David, người lên sân khấu sau Cohen thì phát huy ổn định, nhưng Sergei bởi vì động kinh và chấn thương nên bỏ lỡ Thế vận hội mùa đông Sochi thì lại phát huy thần sầu, khán giả tại hiện trường đều cho đủ mặt mũi, tiếng vỗ tay ào ào ào.
Trương Giác là người thứ tư lên sân khấu, tạo hình của cậu khi lên sân dường như khiến tất cả mọi người bất ngờ.
Thiếu niên hai tay đỡ lấy hông, thân thể thon dài mạnh mẽ được trang phục biểu diễn ôm lấy, bờ vai không rộng nhưng có đường nét duyên dáng, eo rất nhỏ nhắn, khiến cho nửa thân trên của cậu giống như một hình tam giác ngược, còn mông và chân đều đầy đủ cơ bắp.
Đây là một cơ thể đẹp đẽ rất có sức mạnh thân thể, các nơi đều được đắp nặn thật kỹ để hoàn thành tốt hơn màn trình diễn trượt băng nghệ thuật.
Tất nhiên, trong mắt nhiều người, dáng người của Trương Giác vô cùng gợi cảm, nhưng điểm tuyệt vời nhất của cậu chính là, cậu thế nhưng dùng thuốc nhuộm tóc một lần nhuộm quả đầu thành màu đỏ, sau đó vuốt tóc ngược về phía sau, trên trán điểm một viên kim cương sáng chói, kết hợp với làn da trắng sáng, đôi môi hồng hào no đủ, còn có hơi thở thanh xuân buông thả, tạo thành loại hình rất có tính xâm lược và diễm lệ.
Cậu nhảy thử một cú 1T, cánh tay đeo găng dài của cậu giơ lên, sân vận động trở nên yên tĩnh.
Đây là Barcelona, nhưng cũng bị Trương Giác biến thành sân nhà của cậu, tất cả ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người cậu.
Chiba Takeshi sững sờ nhìn thân ảnh Trương Giác, Kanoko-senpai nói với nhóc: "Takeshi, đây chính là đơn nam trượt băng nghệ thuật mạnh nhất hiện nay, em nhìn từng chi tiết nhỏ trong tạo hìn của cậu ấy, chúng rất giống《 Moulin rouge 》, đúng không?"
Đôi môi cậu bạn nhỏ China run lên, phun ra một câu nói.
"Ngông cuồng tự đại.
"
Kanoko: "Hả? Cái gì?"
Chiba Takeshi nghĩ thầm, người này