Phân trạm thi đấu tại Nhật Bản lúc mới bắt đầu, Trương Giác rơi vào trạng thái phong bế, thậm chí không thể xem TV.
Kỳ thi giữa kỳ đã đến, thân là học sinh lớp 9, Trương Giác cũng là một đứa nhỏ bị áp lực học tập bủa vây, đứa nhỏ này sẽ tham gia kỳ thi tuyển sinh vào học kỳ tới, Trương Thanh Yến hạ xuống mệnh lệnh bắt buộc cho con trai, muốn tiếp tục học trượt băng nghệ thuật, thậm chí là xin nghỉ đi huấn luyện cùng thi đấu cũng có thể, nhưng nếu như thành tích của Trương Giác bị trượt băng ảnh hưởng, học kỳ mà không thi đậu nhất trung của H thị thì! Ha ha.
Mẹ ruột cười lạnh xong, Trương Giác đã quen với việc bị mẹ bắt cho đến khi không học được gì, nhưng ông cậu có mặt tại hiện trường đã bị sốc.
Trương Thanh Yến là một người phụ nữ với khuôn mặt nhỏ như quả trứng ngỗng, cho dù lớn tuổi và cũng không gầy đi sau khi sinh Hứa Đức Lạp nhưng vẫn có làn da trắng như cũ, mi mục như họa, phảng phất giống như đóa hoa sen nở rộ trong hồ nước xanh Giang Nam, chỉ nhìn bề ngoài thì là một người phụ nữ trung niên xinh đẹp dịu dàng, nhưng trong xương là một người nói một mà không nói hai.
Cô có thể không chút do dự cầm ghế đứng dậy phản kích khi người chồng cũ bạo lực gia đình, cuối cùng khi hai người được đưa và bệnh viện quả thực là không thể phân biệt được ai bị thương nặng hơn, cô cùng hoàn toàn phớt lờ màn quỳ gối giữ chân của người chồng cũ, cùng với một đám khuyên giải cái gọi là thân thích, ôm Trương Giác còn đang uống sữa dứt khoát kiên quyết ly hôn.
Ngoại hình, thiên phú đánh nhau và tính cách quật cường của Trương Giác đều giống như mẹ mình.
Trương Tuấn Bảo trước nay vẫn luôn kính nể vị chị gái này, cho nên hiện tại ông cậu còn sợ cậu không thi nổi lên nhất trung còn hơn cả bản thân Trương Giác, ngay cả huấn luyện viên trưởng Tống Thành cũng hình thành thói quen thỉnh thoảng hỏi hai câu Trương Giác học tập như thế nào rồi, chỉ lo Trương Giác nhất thời trượt thứ hạng, bị mẹ kéo đi lớp học thêm, khiến cho đội tuyển tỉnh mất đi con át chủ bài lớn nhất.
Hiện tại hai người Hoàng Oanh, Quan Lâm của đội tuyển tỉnh J là ngôi sao ban mai của nội dung trượt đôi, đơn nữ xuất sắc nhất tổ thiếu niên là Mễ Viên Viên thuộc đội Bắc Kinh, đội tuyển tỉnh L có Kim Tử Tuyên và Lục Hiểu Dung lần lượt là người gánh đơn nam và đơn nữ, đội tuyển tỉnh tỉnh H đem ra được chỉ có Trương Giác.
Không ngoa khi nói rằng, toàn thôn già trẻ ai cũng chờ đứa nhỏ lớn lên đảm nhiệm vị trí nhất ca của đội tuyển quốc gia.
Haiz, nhắc tới việc này cũng là do trượt băng nghệ thuật quá ít phổ biến, ngay cả những trường trong top cũng không tuyển học sinh năng khiếu đặc biệt môn thể thao này, khiến cho các nhất ca trượt giỏi sau khi huấn luyện còn phải cõng lấy áp lực từ việc học tập.
Trương Giác tương đối bình tĩnh lại rồi, kỳ thi tuyển sinh trung học sẽ diễn ra vào học kỳ tiếp theo, gấp cái gì, Trương Tuấn Bảo so với nhìn chằm chằm cậu làm bài còn không bằng đi hầm cái chân giò, trước đó ông cậu đã từng cam kết, nói chỉ cần Trương Giác tiến vào vòng chung kết thì sẽ hầm chân giò cho cậu ăn.
Trận đấu tại Nhật Bản đã kết thúc ngày hôm qua, Hayato Terakami đã xuất sắc giành được chức vô địch và xếp thứ hai trên bảng tổng sắp với một huy chương bạc và một huy chương vàng với tổng điểm 28, Trương Giác và Juventus hòa nhau ở vị trí thứ ba, chiếm hai tiêu chuẩn.
Dù sao thì Trương Giác bây giờ cũng đã vững vàng lọt vào chung kết, ông cậu cũng cần thực hiên lời hứa của mình.
Kể từ khi trở thành vận động viên, Trương Giác đã ăn không ít thịt, thịt bò, thịt gà và các loại thịt giàu đạm ít chất béo khác, căn tin của đội tuyển tỉnh vẫn luôn cố nhét thức ăn vào đĩa cậu với thái độ đây không cần tiền.
Trong tình huống bình thường, một người trưởng thành chỉ cần ăn 2500 calo mỗi ngày là đủ, trong khi vận động viên có thể ăn hàng chục nghìn calo mỗi ngày, tức là gấp 4 đến 5 lần người bình thường.
Khi Trương Giác đi đến phòng tập thể dục nhìn thấy dáng vẻ ăn cơm của những vận động viên thành niên, chỉ là hoa quả sau bữa ăn của bọn họ cũng đủ cho một người lớn ăn no, nhưng ngay cả khi như vậy, các vận động viên nói chung vẫn duy trì một thân hình gầy gò, có thể thấy được lượng tiêu hao bình thường lớn như thế nào.
Trượt băng nghệ thuật đòi hỏi các vận động viên phải duy trì một thân hình thon gọn và đẹp đẽ, cho nên họ không ăn uống quá độ như các vận động viên bơi lội và bóng, hiện tại lượng cơm của Trương Giác có thể gấp 1.
5 lần so với người đàn ông trưởng thành và cũng đang không ngừng tăng lên.
Nếu không có sự kết hợp khoa học và lành mạnh giữa các loại thực phẩm và tập luyện nhiều, chỉ sợ cậu đã mập thành quả bóng như Hứa Đức Lạp thay vì duy trì lượng mỡ trong cơ thể dưới 7%.
Các loại thịt nhiều mỡ, nhiều chất béo như thịt ba chỉ, chân giò thường không xuất hiện trên đĩa ăn của Trương Giác, nhưng người mà, chính là càng không ăn được thì sẽ càng ghi nhớ, ngoài ra lượng mỡ trong cơ thể thấp sẽ khiến cơ thể rất muốn bổ sung chất béo, nên Trương Giác hiện tại đều muốn ăn thịt mỡ mỗi ngày.
Trưa hôm đó, Trương Giác một mình gặm xong một cái chân giò to trong ánh mắt tràn đầy hâm mộ của Hứa Đức Lạp, dù cho ăn xong bữa này cần phải huấn luyện gấp đôi, cậu cũng hoàn toàn không hối hận.
Đây là món thịt mà cậu dựa vào bản lĩnh mới có được, Trương Giác huấn luyện đến vô cùng hạnh phúc.
Cuối tháng 10, Liên đoàn trượt băng quốc tế chính thức công bố danh sách thi đấu cho vòng chung kết giải Grand Prix, Tống Thành không thể chờ đợi được nữa mở trang web chính thức ra, mang kính lão tìm danh sách đơn nam tổ thiếu niên giữa một rừng tiếng Anh.
Ilya Savshenko (Nga)
Hayato Terakami (Nhật Bản)
Juventus (Cộng hòa Séc)
Trương Giác (Trung Quốc)
Alex (Pháp)
Angus Joe (Mỹ)
Tên của các vận động viên được viết bằng chữ tiếng Anh trên trang web chính thức của Liên đoàn trượt băng quốc tế, nhưng trước khi nhìn thấy hai từ Jue Zhang (Trương Giác), Tống Thành trước tiên nhìn thấy lá cờ nhỏ đánh sau danh tự này.
Màu đỏ, mặt trên có các ngôi sao sáng.
Đây là lần đầu tiên Tống Thành nhìn thấy lá cờ đỏ của Trung Quốc trong danh sách chung kết đơn nam, dù cho chỉ là tổ thiếu niên thì trong lòng ông cũng cực kỳ cao hứng.
Ông quay đầu lại gọi: "Tuấn Bảo, Tiểu Ngọc tiến vào vòng chung kết rồi!"
Trương Tuấn Bảo đang cầm điện thoại di động, đầy mặt lo lắng: "Biết rồi biết rồi, chờ chút a! "
Điện thoại di động của Trương Tuấn Bảo tích tắc hai tiếng, ông cậu nhìn vài giây, cả người đều thở phào nhẹ nhõm.
"Quá tốt rồi, lần này Tiểu Ngọc đã đứng trong top 3 kỳ thi giữa kỳ, bây giờ chị gái tôi nhất định sẽ cho phép cậu nhóc nghỉ để tập luyện trước trận chung kết.
"
Tống Thành ló đầu nhìn, vừa vặn nhìn thấy tin nhắn của Trương Giác trên màn hình nho nhỏ kia.
Trương Có Tiền: Kỳ thi đứng thứ ba trong lớp, huấn luyên viên Thẩm dạy kèm rất có ích, lần này con đã cải thiện được 10 điểm tiếng Anh của mình.
Tuy rằng không phải hiểu lắm tại sao Trương Giác tại không muốn Trương Tuấn Bảo ghi chú là cháu trai mà lại đổi thành Trương Có Tiền, mà khi nhìn thấy hai từ tiếng Anh, Tống Thành cũng không khỏi cảm thán một câu "Là thi viết tiến bộ 10 điểm đúng không?"
Khi Trương Giác học tiểu học thì Trương Thanh Yến đã đăng ký cho cậu lớp học cấp tốc về phát âm và khẩu ngữ với số tiền 20.
000 nhân dân tệ, cuối cùng Trương Giác vẫn là học ra cái âm điếc tiếng anh, ngược lại là những môn khoa học tự nhiên mà cậu chưa từng học thêm lại đạt điểm tối đa.
Cái loại thiên phú này, có lúc không tiếp thu cũng không được.
"Thẩm Lưu đâu?"
"Lái xe đến đón Tiểu Ngọc tan học.
"
!
Đừng nhìn Trương Giác chưa bao giờ tự học buổi sáng và buổi tối, cậu thường vì thi đấu mà xin nghỉ một tuần, thỉnh thoảng còn bị phạt viết kiểm điểm vì đánh nhau, thậm chí là người duy nhất trong lớp xỏ khuyên tai, thoạt đầu nhìn cứ như phản nghịch, nhưng khi kết quả của kỳ thi giữa kỳ được đưa ra, lão Chu hay Trương Giác đều lộ ra khuôn mặt tươi cười giống như hoa cúc.
Người đàn ông tuổi trung niên hói đầu bị đám học sinh mài ra một khuôn mặt đầy nếp nhăn, lúc cười rộ lên giống như một ông lão hòa ái dễ gần, sau khi trở lại lớp học thì không khỏi khen Trương Giác một trận trước 47 thành viên trong lớp.
"Lần này Trương Giác làm bài thi rất tốt, đặc biệt là hóa học, lấy được điểm tối đa duy nhất trong lớp.
"
Bài thi môn hóa rất khó, cả một lớp toàn lớn tuổi hơn xấu hổ không muốn nghe từ miệng lão Chu ngoác ra mấy chữ toàn điểm môn hóa, rất nhiều học sinh bị hóa học đánh gục bắt đầu vỗ bàn.
"Giác ca, trâu bò quá!"
Trương Giác bình tĩnh đứng lên chắp tay xung quanh.
"Cảm ơn các bạn, chúc mọi người sau này làm bài thi thật tốt, toàn may mắn không thôi.
"
"Nhận lời chúc lành của Giác ca.
"
"Cảm ơn Giác ca.
"
Tất cả mọi người đều cười hớn hở, trong lớp học nhất thời trở thành một biển trời vui sướng.
Lão Chu ho khan một tiếng: "Trương Giác, về nhà nhớ rèn luyện cách viết văn, em nên xem những bài luận đầy đủ điểm, lần này em viết văn đã bị trừ 7 điểm, điều này không nên xảy ra, em vẫn còn chỗ trống để tiếp tục tiến bộ.
"
Trương Giác vẫn luôn ngồi hàng ghế đầu từ tiểu học cho đến sơ trung, khoảng cách chưa đến 1 mét khiến cậu luôn trở thành tâm điểm chú ý của giáo viên bất kể cậu đang làm gì, được điểm danh theo thói quen luôn ngoan ngoãn gật đầu.
Thật ra lần này cậu có thể lấy được tối đa điểm hóa học là một sự trùng hợp ngẫu nhiên! Trên bài thi có một số câu hỏi mà cậu đã đọc trong phần ghi chú của Tần Tuyết Quân đưa cho, bút ký của người đã giành huy chương vàng trong cuộc thi hóa học quả nhiên bất phàm.
Có sự hỗ trợ đến từ Tần Tuyết Quân, Trương Giác đã ôn lại kiến thức sơ trung của mình và cũng thoải mái hơn khi xem trước sách giáo