Trương Giác ngồi trong khú vực chờ, trên mặc một chiếc áo thể thao tông màu cà chua chiên trứng, trong tay cầm chiếc bình giữ nhiệt dễ thấy, hút một ngụm nước ấm rồi thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm Lưu liếc cậu một cái rồi lại liếc thêm cái nữa, cuối cùng vẫn nhịn không được hỏi: "Cái bình này là ai mua cho em vậy?"
Trương Tuấn Bảo thuận miệng trả lời: "Bà ngoại của nó."
Trương Giác: "Dạ, là bà ngoại cho mẹ em, mẹ em đưa lại cho em."
Thẩm Lưu hoài nghi hoài nghi cái bình giữ nhiệt này còn lớn hơn cả tuổi của hắn, xét thấy cái vật này mang theo dòng chữ "Học tập tinh thần bóng chuyền nữ" này là được ưa chuộng nhất sau khi đội bóng chuyền nữ giành được ba chức vô địch liên tiếp vào năm 1984, nhưng bản thân hắn lại sinh năm 1987.
Mà nhớ tới lúc Trương Giác tập luyện tại đội tuyển tỉnh, cái dáng vẻ cầm chiếc cốc tráng men do người trong nhà tặng chạy đi khắp nơi, hắn cũng lười ý kiến rồi.
Hắn khen cậu bạn nhỏ: "Nhóc con em không nói những chuyện khác, năng lực chọn ca khúc thật không tệ nha, phương diện này đúng là chưa bao giờ bị rớt hố."
Thiếu niên 15 tuổi trượt theo phong cách bi thương trong điệu tango của Argentina mà không bị rớt hố, biểu cảm này tốt đến mức khiến mọi người hoài nghi rằng Trương Giác không phải là đơn nam trượt băng nghệ thuật của Thôn Thỏ .
Dù sao thì lúc Thẩm Lưu còn đang hoạt động thì chỉ được người khác khen năng lực nhảy, biểu cảm thì luôn bị phun tào là "Chỉ có thể tập thể dục qua đài phát thanh" .
Trọng điểm ở chỗ là tập thể dục qua đài phát thanh chứ không phải là biểu diễn thể dục trên đài phát thanh, điều này có nghĩa là tứ chi của hắn thậm chí còn cứng hơn một người tập thể dục trên đài phát thanh bình thường, thiếu đi cảm xúc, cuối cùng chỉ có thể lao đầu vô luyện cú nhảy bốn vòng để đảm bảo điểm số của mình, mãi đến khi sắp giải nghệ thì hắn mới có một chút tiến bộ về biểu cảm.
Sau đó hắn giải nghệ vì chấn thương.
Về phần điểm biểu diễn của ông cậu khi còn hoạt động thì vẫn luôn không thấp, nhưng hắn bởi vì chấn thương ở xương hông dẫn đến độ khó khi nhảy vẫn luôn không phát triển nổi, do đó cứ bị vây ở hàng ngũ tuyến ba.
Cũng may là thân thể đứa cháu trai mình tốt hơn hắn, ông cậu xoa xoa quả đầu cục cưng: "Lần này con trượt giỏi lắm, điểm số hẳn là không thấp hơn《 ngày thu 》đâu."
Mặc dù cách thể hiện cảm xúc của 《 Adiós Nonino 》không trực quan bằng《 ngày thu 》, nhưng nó lại trải qua sự cầu kỳ hơn《 ngày thu 》, Frans có khả năng biên đạo cao hơn năm ngoái đã làm cho tiết mục trở nên vô cùng tinh tế, thêm vào đó là cảm xúc của vận động viên được đưa vào đã làm tăng thêm ý nghĩa phong phú cho tiết mục, Trương Tuấn Bảo cảm thấy số điểm của tiết mục này sẽ không thấp hơn 85.
Nếu như Trương Giác không phải là người đầu tiên ra sân, ông cậu thậm chí còn dám dự đoán bài thi ngắn lần này của Trương Giác có thể hơn 90 điểm!
Pino – người vẫn luôn keo kiệt với mọi người lúc này cũng tán dương: "Đây là màn trình diễn đầu tiên sau khi bắt đầu mùa giải mà tôi xem sẽ luôn nguyện ý ghi tạc nó vào trong đầu."
"Phong cách kỹ thuật của vị tuyển thủ Trung Quốc vô cùng đặc biệt, cậu ấy là một trong những tuyển thủ đơn nam hiếm hoi dựa vào tốc độ để hoàn thành bước nhảy, tính deo dai cao, cậu ấy còn rất linh hoạt có thể thực hiện tư thế Beillmann một tay cầm lưỡi dao mà nhiều đơn nữ không làm được, hơn nữa vô cùng am hiểu biểu diễn, tương lai có thể hy vọng."
CCTV-5, Triệu Ninh bên này thì lại nói: "《 Adiós Nonino 》, như khóc như nói, Trương Giác đã kể cho chúng ta một cố sự đau như không thương bằng một bản tango trên băng."
Giang Triều Thăng: "Đứa nhỏ Trương Giác này chỉ cần nhìn vào vẻ ngoài của cậu ấy là đã có một hương vi cổ điển và tao nhã, huấn luyện viên trưởng Tống của tỉnh H đã từng nói, đứa nhỏ này chỉ cần không nói lời nào thì tự khắc sẽ cho người ta nếm trải sự xa lánh và lạnh lùng, khiến người ta cho là tính cách của cậu ấy rất trưởng thành và u buồn, cho nên đừng nhìn vào tính cách hoạt bát của bản thân cậu ấy, trên thực tế khi cậu ấy diễn dịch những giai điệu như vậy thì rất có lợi thế đó."
Lời này khiến cho nhiều người hâm mộ trượt băng quen thuộc với Trương Giác đều nhịn không được cười.
Cũng đúng mà, tiền đề để Trương Giác thoạt nhìn trông giống như một tiên nhân là cậu ấy không bao giờ mở miệng, nếu không, ngay cả khi cậu nói phương ngữ Đông Bắc, cái gì tiên cái gì khí cũng đều biến mất.
Một lúc sau, tên màn hình lớn hiện ra số điểm của Trương Giác.
Điểm kỹ thuật: 52.17
Điểm biểu diễn : 37.95
Điểm cuối cùng: 90.12
Thẩm Lưu kêu một tiếng tốt lắm, hai lòng bàn tay vỗ vỗ vào nhau.
Đừng nhìn cái điểm số này không cao bằng số điểm 90.8 của Trương Giác khi cậu phá kỷ lục bài thi ngắn dành cho tổ thiếu niên hồi năm ngoái, phải biết rằng hiện tại là đầu mùa giải, Trương Giác là năm đầu tiên được thăng tổ, nhóm trọng tài đã vô cùng khắc chế trong việc chấm điểm cho loại người mới không có lợi thế về quốc tịch này, chỉ cần Trương Giác ổn định phong độ, cái số điểm này vẫn còn khả năng cải thiện.
Ngay cả thái tử Nga Ilya Savshenko cũng chỉ ghi được 87 điểm trong năm đầu tiên thăng tổ hồi trận ra mắt Grand Prix.
Hơn nữa đừng có thấy có nhiều trọng tài bất công trong Liên đoàn trượt băng, cũng có một vài trọng tài trung thực, chẳng hạn như Lukin – người đang ngồi ở ghế trọng tài kỹ thuật.
Tuy rằng người này là người Nga, nhưng ở thời điểm nhất ca nước Nga Vasily tranh tài, Lukin chưa bao giờ tỏ ra khách khí khi bóc tách những tật xấu.
Điểm kỹ thuật của Trương Giác lần này có thể lên đến hơn 50, cho thấy kỹ năng của cậu đã đủ tiêu chuẩn đến mức ngay cả một trọng tài khắt khe như Lukin cũng không thể bắt bài.
Phải biết rằng lúc trước tiêu chuẩn nhảy bốn vòng của Thẩm Lưu có thể nói là như sách giáo khoa, nhưng trong một lần trạng thái thi đấu không tốt cũng bị Lukin tàn nhẫn bắt bài, cuối cùng GOE 4T chỉ có 0.25, nghĩ lại thì thật khiến lòng người chua xót.
Dù sao thì từ những năm 1990 cho đến nay, chỉ cần nội dung đơn nam nhìn thấy Lukin ngồi trên ghế trọng tài thì tâm lý không khỏi rùng mình.
"Không tồi, lại một bài thi ngắn nữa, đi thôi."
Sau khi xem điểm xong thì Trương Tuấn Bảo xách Trương Giác rời khỏi khu kiss & cry, tìm một chỗ có góc nhìn đẹp để xem thi đấu, trên người Trương mặc một chiếc áo da của ông cậu, trên đầu đội một chiếc mũ len, bởi vì chút nữa còn phải kiểm tra thuốc kích thích cho nên vẫn cứ cầm theo cái bình để còn uống nước.
Thoạt nhìn giống như một cán bộ kỳ cựu.
McQueen vào trận sau Trương Giác, bài thi ngắn năm nay của hắn là một bài hát nổi tiếng thuộc Miss Saigon*《sun and moon》, mặc dù ngoài trừ khiêu vũ trên băng thì không cho phép có giọng người trong các bài thi trượt băng nghệ thuật, mà Trương Giác vẫn là nghe ra.
*Miss Saigon là một vở nhạc kịch.
Cảm hứng được lấy từ một tấm ảnh được tác giả là Schönberg vô tình tìm thấy trong một tạp chí.
Trong bức ảnh, một người mẹ Việt Nam đưa đứa con của mình ở sân bay Tân Sơn Nhất lên máy bay đi Mỹ, nơi cha đứa trẻ, một người cựu lính Mỹ sẽ có khả năng cho bé một cuộc sống đầy đủ hơn.
Schönberg cho rằng hành động của người mẹ dành cho con mình chính là "sự hy sinh tối thượng".
Hơn nữa cái tên này rất am hiểu biểu diễn dáng vẻ thâm tình chân thành, khi hắn trượt băng thì khiến nhiều fan nữ trên khán đài không thể rời mắt khỏi hắn.
Trương Giác còn nghe Thẩm Lưu nói chuyện bát quái với ông cậu mình.
Ừm, ông cậu ngồi chính giữa, Trương Giác và Thẩm Lưu lần lượt ngồi hai bên trái phải hắn, cho nên lúc hai người này lặng lẽ nói nhỏ còn tưởng rằng Trương Tiểu Ngọc đang chăm chú xem màn trình diễn không chú ý tới đây.
Thẩm Lưu: "McQueen hiện tại là người đàn ông am hiểu trượt tình ca nhất trong bộ môn trượt băng nghệ thuật, cậu ấy trong hành trình biểu diễn trượt băng đã trượt không biết bao nhiêu bài tình ca, cho nên fan nữ nhiều lắm, nhưng mà không biết tại sao cậu ta chưa bao giờ ngủ với fan, nghe nói trước đây có fan mua chuộc nhân viên khách sạn rồi lẻn vào phòng cậu ta, cởi hết đồ nằm trên giường, mà cậu ta thì sửng sờ cẩn thận mặc quần áo lại cho người đó rồi đưa về ."
Trương Tuấn Bảo: "Tại sao cậu ta không ngủ với fan? Không phải cậu nói người này luôn tình một đêm à, không có tiết tháo gì sao?"
Thẩm Lưu: "Một lần tụ hội đơn nam tôi đã từng nghe cậu ta nói qua, cái người mà cậu ta gặp gỡ đều biết người đó có đức hạnh gì, quan trọng hơn chính là ngươi tình ta nguyện, mọi người giải quyết nhu cầu của nhau, trước đó cũng phải nói cẩn thận, cái loại mà fans filter* thì cậu ta sẽ tuyệt đối không chạm vào, nếu không thìa cậu ta sẽ cảm thấy như một tên lừa đảo cặn bã."
*Nguyên văn (粉丝滤镜): có nghĩa là người hâm mộ sẽ tự động lọc ra những thiếu sót hoặc khuyết điểm của họ khi họ nhìn vào các nghệ sĩ, thần tượng mà họ yêu thích.
Trương Tuấn Bảo: "Nói như thế thì cậu ta cũng có một chút tiết tháo."
Lần này ông cậu đã an tâm hơn về mối quan hệ của Trương Giác và McQueen, tên đó thậm chí còn không động đến những fan groupie* tự đưa mình tới cửa thì Trương Giác là một vị thành niên sẽ an toàn hơn .
*Cô gái trẻ thường tìm cách đeo bám, hẹn hò và có tình một đêm với các ngôi sao nổi tiếng.
Trương Giác: Thẩm ca thoạt nhìn giống như một quý ông lịch lãm với sách vở, không ngờ rằng phương diện nhiều chuyện cũng mạnh như vậy.
Cậu lúc này cũng là đang nhất tâm nhị dụng, một bên tai thì nghe người lớn nói chuyện, đôi mắt thì vẫn theo dõi trên sân.
Đừng nhìn vào thế giới hiện tại ngoại trừ Trương Giác thì không có ai có thể nhấc tay nhảy bốn vòng, kể cả McQueen, nhưng thực lực toàn diện của lứa đơn nam già dặn kinh nghiệm này cũng không tệ, bất kể là trượt hay là xoay tròn thì đều mạnh hơn Trương Giác không biết bao nhiêu lần.
Mới đầu mùa giải mà, trạng thái của mọi người chưa đạt đến đỉnh cao, nhưng Trương Giác đánh giá rằng sức mạnh của McQueen trong bài thi ngắn này chắc chắn đạt đến cấp 4, lúc xoay tròn thì cho thấy sự bất ổn nhẹ, đại khái sẽ là từ cấp 2 đến cấp 3, nhưng hai nhóm còn lại đã có thể lên đến cấp 4.
Điều quan trọng nhất là, so Trương Giác thuộc đảng tốc độ xoay vòng cao thì McQueen chính là đơn nam có sức mạnh điển hình, hắn nhảy cao và xa, độ cao khi hắn nhảy bốn vàng lên đến hơn 65cm! Khiến cho người nhảy bốn vòng với độ cao cao nhất chỉ có 52cm Trương Tiểu Ngọc không ngừng hâm mộ.
Cậu cũng muốn nhảy thật cao như vậy, nhưng cậu chính là không làm nổi.
Suy cho cùng thì đôi chân của cậu bạn nhỏ thon gầy, cơ bắp có thể giữ được nó chỉ có chút xíu, sức lực của chân có hạn, dùng để đánh nhau thì đủ chứ nhảy 65 cm thì không được, coi như miễn cưỡng bản thân mình nhảy đến một độ cao như vậy thì đến lúc tiếp băng cậu cũng không thể đứng vững vàng.
Khi màn trình diễn kết thúc, trên sân vang lên từng trận tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Trương Giác nhìn thấy bên cạnh có một cô gái tóc nâu nhảy dựng lên, trên tay cầm một vòng hoa hướng dương và hoa bách hợp đan vào nhau, ném xuống sân băng, McQueen nhặt vòng hoa lên đội trên đầu, thả một nụ hôn gió dành cho cô gái.
Sau đó là một tràng "Á ——" thét chói tai vang lên.
Trương Giác yên lặng che lỗ tai.
Cậu nghĩ,