Sau bài thi ngắn đơn nam là bài thi ngắn đơn nữ, Trương Giác đã đi kiểm tra chất kích thích và nhân tiện nhận về một huy chương nhỏ, tiếp nhận một nhóm phóng viên phỏng vấn cùng quay chụp, chờ hoàn thành xong hết một đống việc trở về thì cũng vừa kịp lúc xem bài thi ngắn của đơn nữ.
Huấn luyện viên Mã cũng đưa Hoàng Oanh và Quan Lâm ngồi xuống cùng Thẩm Lưu chia sẻ bát quái trong nghề.
"Đơn nữ mạnh nhất phân trạm ở Mỹ là Helena, vốn dĩ trình độ trượt băng nghệ thuật ở Ý vẫn cứ như vậy, nhưng không biết giờ sao lại thế này, ở chu kỳ Sochi thì mỗi phương diện đơn nam đơn nữ chỉ có một hạt giống dòng độc đinh là có thể chống đỡ, nhưng mà lần này cả hai vận động viên đều bị dính chấn thương, phỏng chừng áp lực rất lớn.
"
Thẩm Lưu là nhất ca trước đây cảm thấy sâu sắc: "Áp lực của dòng độc đinh đều rất lớn, tỷ lệ chấn thương cũng cao, dù sao thì cũng không có ai chia sẻ, có lúc bị thương cũng phải cắn răng tiếp tục thi đấu, thậm chí là hoạt động nguyên cả một mùa giải, thân thể nào mà chịu được chứ.
"
Huấn luyện viên Mã: "Cho nên ban lãnh đạo mới để Dương Chí Viễn luôn đi theo Trương Giác đó sao, Trương Giác thi đấu ở đâu thì Dương Chí Viễn cũng đi đến đó, việc kéo giãn và xoa bóp là điều không thể thiếu trước và sau thi đấu, đãi ngộ này thật tốt.
"
Thẩm Lưu: "Đó là bởi vì Trương Giác lúc bình thường cũng luyện tập rất tàn nhẫn rồi, không cho đội y đi theo là không yên tâm được, đừng nhìn thấy cậu nhóc lúc nãy trong bài thi ngắn tung hoành như vậy, cậu nhóc này lúc bình thường cũng bị thương không ít, trước khi bắt đầu mùa giải đã giảm bớt khối lượng luyện tập của nó cho nên thoạt nhìn nó mới có dáng vẻ nguyên vẹn như vậy.
"
Khi nói đến chuyện này thi khuôn mặt ông cậu lộ vẻ đau lòng, hắn xoa đầu Trương Giác.
"Đúng vậy đó, Tiểu Ngọc trong lúc nghỉ ngơi của mùa giải thì đã điên cuồng luyện 4T, trán của đứa nhỏ còn bị rách phải khâu mấy mũi.
"
Huấn luyện viên Mã cũng thở dài: "Đứa nhỏ nhà tôi cũng rất khổ, Phàn Chiếu Anh vốn là bị chấn thương rồi giải nghệ, lần này trở lại chỉ là kiếm lại những kỹ thuật trước kia trở về thôi mà không biết đã ngã bao nhiêu lần, thương tổn kia của nó cũng giống như quả bom hẹn giờ vậy, không biết chắc khi nào sẽ phát nổ, Hoàng Oanh thì vẫn còn đang trong giai đoạn phát triển, nếu không muốn đánh mắt một cú nhảy thì phải ra sức mà luyện tập, mắt cá chân bị thương cũng phải mấy lần.
"
Đừng nhìn kỹ thuật cốt lõi của trượt băng đôi là quăng nhảy, cũng tức là người nam sẽ quăng người nữ lên trên cao, người nữ trên không trung xoay người rồi sau đó tiếp băng, nhưng bọn họ cũng cần phải đơn nhảy, đặc biệt là đấu trường trượt băng đôi ở tổ thành niên, lượt nhảy đơn của các vận động viên hạng nhất đều bắt đầu bằng 3T.
Hoàng Oanh vốn cũng không am hiểu nhảy đơn, khi cô phát triển cơ thể thì khả năng nhảy đơn của cô gần như sụp đổ, hiện tại thì cô thường phá hư các cú nhảy đơn trong lúc thi đấu, ở trong nước thì cô đã làm liên lụy đến bạn nhảy nam của mình, tốt nhất là nên đổi cho Quan Lâm một người bạn nhảy nữ mà không phá hư các cú nhảy đơn, cũng may những ngôn luận ở Thế vận hội mùa đông Sochi đã có một kết quả ổn thỏa.
Dù sao Quan Lâm vốn không cao, quăng bạn nhảy nữ với thân hình học sinh tiểu học cũng khá thong dong, một khi bạn nhảy nữ phát triển mà còn phá hư cú nhảy đơn thì cuộc sống của người bạn nhảy nam cũng không dễ dàng.
Cho nên hiện tại có thể tưởng tượng điều này gây áp lực lớn như thế nào đối với cặp đôi nhỏ trượt băng đôi này.
Huấn luyện viên Mã ôm lấy hai đứa nhỏ: "Oanh Oanh và Tiểu Lâm là cùng nhau lớn lên, cái ngày đầu tiên mà Oanh Oanh học trượt băng chính là Tiểu Lâm mang theo, bây giờ bọn nhỏ bên nhau được mười năm rồi, cả hai đứa không hề có suy nghĩ sẽ tách ra, tôi cũng không nỡ chia cắt chúng nó, nhưng cấp trên đã có người nghe đến những ngôn luận này và đang suy nghĩ đến vấn đề tách tụi nó ra, nếu như mùa giải lần này mà bọn nhỏ không lấy được thành tích tốt thì tỷ lệ hủy tổ đội là rất cao.
"
Hoàng Oanh cười cười, dựa vào huấn luyện viên, kiên định nói: "Huấn luyện viên, thầy yên tâm, con và Lâm ca sẽ cùng nhau cố gắng, tụi con chắc chắn sẽ không tách ra.
"
Quan Lâm dùng sức gật đầu: "Ừm! Nếu như cưỡng chế tách bọn con ra, con và Oanh Oanh sẽ không trượt nữa.
"
Trương Giác nghĩ thầm, yên tâm, hai người không tách ra được đâu, bởi vì kẻ nào dám hạ thủ thì sẽ bị giám đốc Tôn oán than một trận cho coi.
Thực ra lúc này Hoàng Oanh cùng Quan Lâm cũng còn rất non nớt, nhưng ở thời điểm này Trương Giác đã nhìn thấy bóng dáng của nhà vô địch thế giới trên người bọn họ.
Huấn luyện viên Mã bị câu nói của Quan Lâm làm cho hết hồn: "Tiểu tử thúi, lời này cũng đừng có lung tung, con muốn viết kiểm điểm à?"
Quan Lâm vội vã giải thích: "Không, con không phải Trương Giác, con chẳng có hứng thú với việc viết kiểm điểm đâu.
"
Trương Giác đột nhiên bị úp sọt lập tức không vui: "Tôi đây cũng không có hứng thú với việc viết bản kiểm điểm được không?"
Theo trình tự thi đấu, ngày thứ hai là trượt tự do của trượt băng đôi và vũ đạo sáng tạo của khiêu vũ trên băng, bởi đều là nội dung hai người nên đối với những người hâm mộ trượt băng để ý hai nội dung này đều không thể thiếu các fan cp.
Đời trước Trương Giác chịu khổ từ những fan cp đủ rồi, Vân Tư muốn lôi kéo cậu dính vào cái cp của người cố vấn với Vân Tư thành hai mũi tên, mà Trương Giác là mang theo cốt truyện của một nam phụ si tình có tình cảm với Vân Tư, nhưng Trương Giác không phối hợp, trái lại còn coi Vân Tư không ra gì.
Sau đó thủy quân dưới trướng của Vân Tư liền thay đổi cốt truyện lẫn lộn, Trương Giác luôn mặt lạnh với Vân Tư bây giờ trở thành một nam phụ độc ác đố kị với hạnh phúc của thiếu gia nhà giàu cùng người cố vấn siêu sao, trước khi cậu qua đời thì khu vực bình luận của weibo không thiếu những ngôn luận công kích đầy dữ dội.
Câu nói kinh điển nhất mà Trương Giác vẫn còn nhớ tới bây giờ chính là —— mày chính là cái người mà cả nhà nghèo rớt mồng tơi, không nhìn nổi người khác có cuộc sống tốt đẹp, nhưng Vân Tư của tụi tao và Nguyên ca tuyệt đối sẽ hạnh phúc đến cuối cùng, mày chỉ là một tên yêu ma quỷ quái tiếp tục ghen ghét mà thôi, lêu lêu lêu!
Cái bình luận này được cậu lướt liên tục dưới weibo của cậu, một tòa nhà với 600 lầu, khiến người ta không muốn khắc sâu ấn tượng của khó khăn.
Tuy rằng những người hâm mộ trượt băng nghệ thuật cũng có đu cp nhưng cũng sẽ không vì thế mà mắng người, thậm chí trong mắt Trương Giác, bọn họ là những fan cp thê thảm nhất.
Dù sao, vì muốn sử dụng cảm giác cp để xoát độ ấn tượng của trọng tài, không ít tổ hợp trượt băng đôi và khiêu vũ trên băng sẽ hơi ái muội một chút, điều này cũng coi như là nâng cao hiệu quả của tiết mục, thế nhưng chờ đến khi bọn họ giải nghệ, nếu như từ giỡn thành thật thì còn tốt, chiếc thuyền tình yêu cũng thành công đi đến điểm cuối, fan cp cuối cùng cũng nhìn thấy hạnh phúc viên mãn, hài lòng.
Nhưng nếu như cặp đôi này chỉ là đối tác làm việc từ đầu đến cuối, sự ám muội cũng chỉ là một phần của công việc, đến lúc giải nghệ là lúc mà con thuyền tình yêu chìm vào đáy biển thì khi đó fan