Trung tâm thương mại Lus, nơi mua sắm xa hoa bậc nhất Thượng Hải, nơi chỉ giành cho tầng lớp thượng lưu quý tộc.
Còn tầng lớp nông dân như cô làm sao dám suy nghĩ đến nơi này, huống hồ là bước chân vào đây mua sắm.
Hôm nay nhờ Lâm Hữu Đằng mà cô được mở mang tầm mắt, cô hơi lúng túng bước đi theo sau Lâm Hữu Đằng.
"Lạc Lạc, đừng làm dáng vẻ khiến người khác chú ý như thế"
Lâm Hữu Đằng nhìn dáng vẻ ngơ ngác của cô không khỏi bật cười, buông lời lẽ vừa nhắc nhở vừa chế giễu cô lúc nào cũng nên giữ vững thần thái.
Bước vào một cửa hàng trang sức cao cấp, bên trong toàn là đá quý kim cương mà cô cả đời chưa từng nghĩ tới.
Lâm Hữu Đằng đi ngắm nghía trang sức hết một vòng cửa hàng, nghoảnh đầu nhìn thấy Đới An Lạc đang ngồi ở ghế chờ.
Cô nhóc này là bị ngốc ư? Nữ nhân không phải đều thích những món này sao?
"Lạc Lạc, cô lại đây"
Lâm Hữu Đằng chỉ tay vào sợi dây chuyền được thiết kế tinh xảo, mặt dây chuyền được đính những viên đá quý Sophia sáng lấp lánh.
"Sợi dây này thế nào?"
"Rất đẹp"
An Lạc không suy nghĩ nhiều liền đáp, đối với cô những thứ này xa xỉ ngoài tầm với sao lại có thể không đẹp được.
Lâm Hữu Đằng ngán ngẩm lắc đầu "Thẩm mỹ của cô phải được bồi dưỡng thêm mới được"
Lâm Hữu Đằng nói không sai, cô vốn không có gu thẩm mỹ của giới thượng lưu, nhưng nghe câu này vẫn cảm thấy tức giận quăng cho Lâm Hữu Đằng một ánh mắt xoẹt lửa.
"Đem cho tôi xem những mẫu mới nhất"
Nữ nhân viên lập tức mang ra hai sợi dây chuyền phiên bản giới hạn, một dây kim cương màu hồng, một dây ngọc trai quý.
"Lâm thiếu, sợi này là dây chuyền ngọc trai South Sea trắng phiên bản giới hạn mùa xuân năm nay, trên thế giới chỉ có 100 sợi.
Còn đây là sợi dây chuyền kim cương hồng có tên Trái tim thiếu nữ"
Nữ nhân viên giọng nói siêu ngọt ngào đang thao thao bất tuyệt về hai sợi dây chuyền.
"Tôi muốn tặng mẹ, thư ký Đới cô chọn giúp tôi một sợi đi"
Cái tên Lâm Hữu Đằng này sao cứ thích làm khó dễ cô, An Lạc nhìn một lúc, quả thật sợi dây nào cũng mang vẻ đẹp riêng rất khó đưa ra lựa chọn.
Nhưng nếu tặng cho người lớn thì cô thiết nghĩ sợi dây ngọc trai có lẽ phù hợp hơn chút.
"Có lẽ sợi ngọc trai sẽ hợp với Lâm phu nhân"
Lâm Hữu Đằng phá lên cười haha khiến cho An Lạc không nhịn được cuộn tay thành nắm đấm, khí tức trong người như muốn thiêu đốt tên xấu trước mặt.
Hắn cười gì chứ?
Nữ nhân viên ôn nhu nở một nụ cười thân thiện "Anh Lâm, cô Đới...Sợi ngọc trai South Sea này có giá 150.000 USD, còn sợi Trái tim thiếu nữ có giá 230.000 USD"
An Lạc nghe xong những con số bất giác choáng váng đầu óc, cô không ước lượng chính xác con số USD kia là bao nhiêu dân nhân tệ, tính sơ sơ sợi thấp nhất cũng phải trên 1.000.000NDT.
Con số này cả đời cô cũng chẳng thể nào kiếm nỗi.
"Lấy sợi này đi" Lâm Hữu Đằng cầm sợi kim cương hồng đưa cho nữ nhân viên đi gói lại.
"Cô cũng chọn cho mình một món đi"
"Lâm phó tổng, anh đùa tôi chắc, tôi có làm cả đời cũng không mua nỗi những món này"
"Sao lại không? Nếu cô suy nghĩ về việc bán thân biết đâu tôi lại mua đó" chưa kịp nở nụ cười thì cú đấm của An Lạc không có mắt đã lao vào trực diện khuôn mặt bảnh bao của Hữu Đằng.
Hữu Đằng đau đớn ôm lấy mũi của mình, cũng may là mũi thật chứ nếu không hắn đã phải đi gặp bác sĩ vì lệch sống mũi rồi.
Không ngờ cô lại ra tay tàn nhẫn như vậy, cả gan thật đấy, ở đời có thư ký nào đánh Sếp mình như cô không chứ.
"Lâm phó tổng, tôi không phải người dễ dàng trêu chọc"
An Lạc là đang nhắc nhở Hữu Đằng muốn trêu hoa ghẹo nguyệt thì tìm sai đối tượng rồi.
Cô không phải kiểu yểu điệu thục nữ, càng không phải kiểu người nô lệ đồng tiền.
"Lạc Lạc đừng giận, tôi chỉ muốn tặng cho cô món quà Tết"
Cơn đau ở mũi vẫn còn dai dẳng, khiến tone giọng Hữu Đằng bị lạc đi.
An Lạc trả lời một cách đầy dứt khoác "Không cần"
Anh ta là gì chứ? Là kho bạc nhà nước ư?
Tự nhiên ở đâu số cô lại may mắn ở bên cạnh hủ vàng vậy? Chả lý nào Sếp lại tặng nhân viên món đồ đắt tiền, chắc chắn có ý đồ bất chính.
Cô tất nhiên sẽ không tùy tiện tiện nhận đồ như vậy, lại là món có giá trị lớn.
Dù có nghèo cũng không để phẩm chất vấy bẩn, đó là điều mà lúc nhỏ ba cô đã dạy rất nhiều.
An Lạc hối thúc Lâm Hữu Đằng mau chóng thanh