Thạch Đại Hùng ngồi đối diện không chú ý tới sắc mặt Mai Truyền Kỳ không đúng, hưng phấn hỏi: “Thế nào? Những nữ sĩ binh kia có phải là nhìn khá lắm không?”
Mai Truyền Kỳ dường như không nghe được Thạch Đại Hùng nói gì, hai tay không ngừng di chuyển kính viễn vọng, điều chỉnh vị trí để được nhìn rõ hơn.
“Chẳng lẽ hắn bị nữ sĩ binh nào đó hấp dẫn đi? Vậy cũng không được, nếu như bị Phong thượng tá biết được, làm sao sẽ sống yên lành được đây.
”
Thạch Đại Hùng trợn mắt kinh ngạc nói: “Mai Truyền Kỳ không phải thích nam nhân sao? Sao lại cũng hứng thú với nữ nhân?”
La Khôn lườm hắn: “Đừng quên, trước đây Mai Truyền Kỳ còn cưới tiểu thư Cố gia, đương nhiên, đối với nữ nhân cũng có hứng thú.
”
Thạch Đại Hùng cười ha ha: “Thì ra Mai Truyền Kỳ là nam nữ đều ăn a.
”
Bọn họ dám đùa giỡn như vậy, là vì biết Mai Truyền Kỳ cũng là người thích đùa, chỉ cần không chạm tới ranh giới cuối cùng, cậu sẽ không tức giận, hơn nữa, chung sống nửa năm qua, cũng chưa từng thấy cậu tức giận lần nào.
Ô Lãng không giống hai người kia chọc ghẹo Mai Truyền Kỳ.
Hắn phát hiện khuôn mặt Mai Truyền Kỳ trở nên vô cùng nghiêm túc, như là đã thấy một chuyện nào đó vô cùng trọng đại.
“Mai Truyền Kỳ, ngươi sao vậy?”
Thạch Đại Hùng cùng La Khôn nghe Ô Lãng hỏi, ngưng cười, đưa mắt nhìn Mai Truyền Kỳ.
Mai Truyền Kỳ đang nhìn bên ngoài nghe có người hỏi mình, vô thức trầm giọng trả lời: “Vừa nãy dường như ta thấy được tên chiến hữu từng vu hại ta là đào binh trên chiến trường.
”
Sau khi nói xong, cậu mới kinh ngạc phát hiện mình vừa nói gì, liền nhanh chóng đổi đề tài: “Không có gì, để ta nhìn thêm một chút.
”
Thạch Đại Hùng cùng La Khôn nghe Mai Truyền Kỳ nói, hai người khó tin trợn to mắt nhìn Mai Truyền Kỳ, không ngờ Mai Truyền Kỳ biến thành đào binh, bị xử vào trại giam ba năm là bởi vì bị người ta vu cáo.
Ô Lãng như là đã sớm biết, biểu hiện vô cùng bình tĩnh.
Nửa năm trước, khi hắn nhìn thấy kỹ thuật thương pháp của Mai Truyền Kỳ, hắn cảm thấy người có bản lãnh như thế không thể nào là đào binh, bên trong khẳng định có nội tình, bây giờ nghe Mai Truyền Kỳ nói như thế, quả đúng như hắn dự đoán.
Ô Lãng thấy Thạch Đại Hùng cùng La Khôn một bộ khiếp sợ, hướng bọn họ mở miệng nói: “Nếu Mai Truyền Kỳ nguyện ý đem chuyện đào binh nói cho chúng ta, chúng ta liền nghe, còn không muốn nói, coi như không biết, hiểu chưa?”
Thạch Đại Hùng cùng La Khôn gật đầu.
Mai Truyền Kỳ không phát hiện ba người đối diện đều đang nhìn mình, lúc này, tất cả lực chú ý của cậu đều đặt trên lối đi về nhà ăn của Nam đại ký túc xá.
Hai tên sĩ quan đứng nói chuyện đùa giỡn bên đường, với quân hàm trên vai dường như là cấp bậc Thượng úy, hai phút sau, lại có hai tên thượng úy khác đi tới, bốn người vừa nói vừa ăn đi về phía nhà ăn của nam đại ký túc xá.
Mai Truyền Kỳ nhìn đến khi thân ảnh bốn người xa dần mới thả kính xuống, nhíu chặt mày lại.
Bốn tên thượng úy kia đều có tên trong danh sách mà Mai Chấn Đông đưa tư liệu cá nhân cho cậu trước khi vào đây.
(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Cậu thật không ngờ chỉ trong nửa năm ngắn ngủi, bọn họ từ Thiếu úy nhảy vọt lên Thượng úy, tốc độ thăng cấp thật nhanh.
Bất quá, tại sao bọn họ lại đến quân khu này, lẽ nào bị điều tới đây?
Mai Truyền Kỳ không đoán lung tung nữa, chờ Phong Tĩnh Đằng trở về, có thể đem mọi chuyện điều tra rõ rõ ràng ràng.
Cậu lấy lại tinh thần, nhìn Ô Lãng bọn họ cười nói: “Đi nào, đến chỗ ta nhìn một chút.
”
La Khôn bọn họ thấy Mai Truyền Kỳ không đề cập tới chuyện vừa rồi, cũng không dò hỏi, cao hứng theo cậu đến tòa C tầng 100 phòng số 1.
Cửa vừa mở ra, Thạch Đại Hùng và đều trừng mắt: “Sau khi vào đây, ta như đã quên mình còn đang trong quân khu.
”
Ô Lãng nhìn thấy nơi này trang trí xa hoa, cũng lộ ra một chút kinh ngạc
La Khôn nói: “Không ngờ thủ trưởng quân khu lại chịu chi nhiều như vậy chỉ để trang trí căn phòng, nếu đổi lại là ta, ta nhất định sẽ dùng số tiền đó vào vũ khí hoặc cơ giáp.
”
Mai Truyền Kỳ cười nói: “Đây chính là nguyên nhân vì sao ngươi chỉ là tiểu binh, còn người khác là thủ trưởng.
”
La Khôn: “…”
Thạch Đại Hùng không rõ vì sao: “Mai Truyền Kỳ, lời này của ngươi là có ý gì? Chịu bỏ ra số tiền lớn chỉ để trang trí cùng tiểu binh hay thủ trưởng thì có quan hệ gì?”
Mai Truyền Kỳ hỏi hắn: “Sau khi ngươi nhìn thấy nơi này, muốn vào ở đây không?”
Thạch Đại Hùng không chút nghĩ ngợi trả lời: “Dĩ nhiên muốn, ngay cả nằm mơ cũng muốn vào ở nơi này.
”
Nơi này không thiếu gì cả, một nơi thoải mái như thế ai mà không muốn chứ?
Mai Truyền Kỳ cong môi cười nói: “Muốn thì tốt, vậy ta cho ngươi cơ hội, chỉ cần ngươi đánh thắng ta, có thể chuyển vào đây ở.
”
Thạch Đại Hùng bị lời của cậu chọc giận: “Mai Truyền Kỳ, đừng cho là ta đánh không lại ngươi, ngươi chờ đó, một ngày nào đó ngươi sẽ trở thành bại tướng dưới tay ta, ta cho ngươi cút khỏi nơi này.
”
“Ta mong có một ngày như thế.
”
Thạch Đại Hùng hừ lạnh một tiếng, chờ tức giận qua đi, lại hỏi: “Ngươi vẫn chưa nói quan hệ giữa bỏ tiền lớn để trang trí phòng với chuyện tiểu binh và thủ trưởng là gì a?”
“Lúc trước ta từng nói qua, những người