Cổ Uyên nhìn Xa Tu Nam đi vào, ngăn lại lửa giận, lạnh lùng nói: “Xa Tu Nam, ta nhớ tới trước khi kết hôn đã nói, không được sự đồng ý thì không được tùy ý tiến vào thư phòng mà.
”
Xa Tu Nam kiềm chế cảm xúc của mình: “Xin lỗi, ta chỉ là muốn xác nhận vụ tấn công khủng bố, có phải anh giúp bọn chúng vào Trung Á hay không, xác nhận xong ta sẽ rời đi.
”
Trận khủng bố này đã khiến Xa gia bọn họ mất đi một thiếu tướng, cùng hơn chục sĩ quan cấp tá, hiện tại Xa gia vô cùng tức giận và thề sẽ tìm ra kẻ đã đưa bọn khủng bố vào Đại Hội đường.
Cổ Uyên nhẹ giọng hỏi: “Tại sao em cho rằng là ta làm?”
Nếu là quá khứ, hắn nhất định sẽ thừa nhận chuyện mình làm, nhưng trong tập kích lần này, Xa gia đã tổn thất hơn mười sĩ quan ưu tú.
Nếu hắn thừa nhận điều này, đừng nói Xa Tu Nam không buông tha hắn, ngay cả Xa gia cũng sẽ nghĩ tất cả biện pháp hại chết hắn.
Xa Tu Nam nói thẳng: “Chỉ cần bọn khủng bố giết chết Uông Nguyên và Mai Chấn Thu, anh có thể ngồi vào vị trí đại tướng, không phải sao?”
Cổ Uyên hỏi ngược lại: “Trong mắt em, ta là loại người không từ thủ đoạn nào sao? Vậy ta hỏi em, Uông Nguyên và Mai Chấn Thu đã chết chưa?”
Xa Tu Nam vẫn còn nghi ngờ: “Thật sự không phải anh làm?”
Cổ Uyên ngữ khí bình tĩnh nói: “Ta rất khẳng định không phải ta làm, hiện tại em đã biết đáp án, có thể đi ra ngoài được rồi.
”
“Vậy thì tốt, xin lỗi đã quấy rầy anh.
” Xa Tu Nam rời khỏi phòng, thuận tiện khép cửa lại.
Cổ Uyên tựa như quả bóng xì hơi ngã vào trên ghế, mở quang não kiểm tra tin tức quân sự.
Trên bản tin còn phát lại chuyện Đại Hội đường bị tấn công, cùng với Phong Tĩnh Đằng mang theo các cơ giáp ẩn hình cứu rất nhiều sĩ quan trở thành tiêu điểm toàn bộ tinh võng.
“Phong Tĩnh Đằng.
” Cổ Uyên nghiến răng nghiến lợi nặn ra ba chữ, tơ máu trong mắt tuôn ra, hận không thể cầm đao rạch vài đường trên khuôn mặt tuấn tú trong bàn hình.
Là đứa cháu ruột này làm hỏng việc tốt của hắn, nếu không phải có Phong Tĩnh Đằng, bọn khủng bố đã giết chết Uông Nguyên và Mai Chấn Thu.
Cổ Uyên nghĩ thế nào cũng không cam lòng, cầm thông tấn khí bấm số liên lạc trước đó, quyết định gửi 500 triệu tín dụng cho đối phương, chỉ cần giúp hắn giải quyết người hắn không bao giờ muốn gặp lại.
Không ngờ, liên lạc không thành.
Cổ Uyên nghi ngờ nhìn thông tấn khí, đúng lúc này trên tinh võng hiện lên một tin tức: Thủ lĩnh khủng bố cuối cùng đã bị bắt.
Hắn ngẩn ra, vội vàng bấm vào tin tức để xem, mới năm phút trước, Phong Tĩnh Đằng dẫn một đội vào hang ổ của thủ lĩnh khủng bố, thành công bắt sống thủ lĩnh khủng bố, cùng với hơn một trăm tiểu thủ lĩnh, và hơn một ngàn tiểu đội trưởng, còn có vô số phần tử khủng bố khác.
‘Cạch’ một tiếng, thông tấn khí trong tay Cổ Uyên bất tri bất giác rơi trên mặt đất, lẩm bẩm nói: “Lại bị bắt nhanh như vậy.
”
Vậy liệu rằng có đem hắn khai ra không?
Đột nhiên, thông tấn khí trên đất vang lên, Cổ Uyên bị hoảng sợ.
Nhìn thấy tên hiển thị trên máy, hắn vội vàng thu hồi tâm trí bắt máy, trầm giọng nói: “Không phải ta đã nói không có chuyện gì thì đừng gọi điện thoại cho ta sao?”
“Cổ…… Cổ thượng tướng, ngài mau cứu tôi, người trong quân đội đã tra được là tôi đưa những kẻ khủng bố vào trạm kiểm soát của Trung Á Châu và Đại Hội đường, tôi…… Tôi không muốn ngồi tù…… Tôi……”
Cổ Uyên cả kinh, không nói một lời liền cúp máy.
Lúc này sắc mặt hắn tái nhợt không chút máu, trên trán thậm chí còn chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, tay cầm thông tấn khí không ngừng run rẩy.
Hiện tại đã tra được người đưa những kẻ khủng bố vào Trung Á Châu và Đại Hội đường, chẳng mấy chốc sẽ tra được trên người hắn.
Không, hắn không thể bị bắt, trước khi bị phát hiện, hắn phải rời khỏi nơi này.
Cổ Uyên bỗng nhảy dựng lên, hoảng loạn đi ra thư phòng.
Đi đến đại sảnh, nhìn thấy Xa Tu Nam đang xem tin tức thủ lĩnh khủng bố đã bị bắt.
Xa Tu Nam nghi hoặc nhìn thần sắc vội vàng của Cổ Uyên: “Anh đi đâu?”
Cổ Uyên không nói gì, trực tiếp đi ra cửa.
Lúc này, quản gia mang theo mười sĩ quan bước vào.
Người dẫn đầu lấy ra một tờ giấy màu vàng đưa tới trước mặt Cổ Uyên: “Cổ thượng tướng, chúng tôi là điều tra viên của tòa án quân sự, chúng tôi nghi ngờ ngài cùng bạn lữ đã cấu kết với bọn khủng bố, đây là lệnh bắt giữ, mời hai người theo chúng tôi về điều tra.
”
Nhìn lệnh bắt trước mặt, Cổ Uyên đầu óc trống rỗng.
Sao có thể?
Sao có thể nhanh như vậy liền tra được trên người hắn?
Xa Tu Nam ngồi trên ghế đột ngột đứng dậy, vẻ mặt kinh ngạc nhìn bọn họ: “Mấy người có nhìn nhầm không? Chúng tôi làm sao có thể cùng bọn khủng bố cấu kết?”
“Là thật hay giả, theo chúng tôi trở về điều tra sẽ biết.
”
Xa Tu Nam nhanh chóng lấy thông tấn khí, báo cho Xa gia một tiếng, sau đó cùng Cổ Uyên lên xe đến tòa án quân sự để điều tra.
Đêm hôm đó, một sự kiện chấn động đã nổ ra trên bản tin quân sự, những kẻ khủng bố có thể lẻn vào Trung Á châu tập kích các sĩ quan tại Đại Hội đường, là do Cổ Uyên cùng Xa Tu Nam âm thầm cấu kết nên chúng mới thuận lợi tiến vào.
Hơn nữa, chứng cứ vô cùng xác thực, không chỉ có hồ sơ Xa Tu Nam chuyển tiền cho bọn khủng bố, còn có bản ghi âm giữa Cổ Uyên