Nhìn thấy Lâm Mạc Huy, Phương Ngọc Trác đột nhiên tỏ vẻ khinh thường.
Anh ta là người thừa kế của nhà họ Phương thuộc mười gia tộc đứng đầu thành phố Hải Tân, anh ta luôn coi trọng người trên và đánh giá mọi người bằng vẻ bề ngoài.
Người bình thường như Lâm Mạc Huy Chuẩn, trong mắt anh ta, giống như một người ăn xin trên đường phố, không có tư cách gì để nói chuyện?.
"Thật là vớ vẩn. chị Ngọc mời anh khi nào, sao tôi không biết?".
"Anh tưởng rằng chị Ngọc không đến, là có thể ăn nói linh tinh sao?".
"Tôi nói cho anh biết, tiệc rượu Vân Đình rất cao cấp, an ninh ở đây cũng rất nghiêm ngặt.".
"Tự ý lẻn bào vào tiệc rượu Vân Đình có thể coi là một vụ trộm nghiêm trọng!".
"Nếu tôi gọi cảnh sát, hừm, kết cục của các người sẽ rất thảm đấy!".
Khi Phương Ngọc Trác nói, mắt anh ta không ngừng nhìn Hứa Thanh Mây.
Anh ta từ trước đến nay đều háo sắc, khi nhìn thấy người đẹp như vậy không đành lòng bỏ qua.
Lâm Mạc Huy: "Tổng giám đốc Tổng có mời chúng tôi không? Chỉ cần cậu đi hỏi sẽ biết?".
Phương Ngọc Trác tức giận nói: "Anh là cái thá gì, mà dám sai bảo tôi?".
"Anh bảo tôi đi hỏi, tôi phải đi hỏi sao? Tôi là thuộc hạ của anh sao?".
Lâm Mạc Huy nhíu mày: "Vậy thì anh định làm gì?".
Phương Ngọc Lương: "Lấy thư mời ra, nếu không, tôi chỉ có thể mời các người ra ngoài!".
Anh ta tính toán một lúc, một lát sau liền muốn dẫn người tới phòng an ninh phía sau, anh ta trực tiếp bước vào hung hãn bắt Hứa Thanh Mây đi.
Trong những năm qua, anh ta cũng không phải là ít làm mấy loại chuyện như thế này..
Nhìn thấy ánh mắt của Phương Ngọc Trác đang dính trên người của Hứa Thanh Mây, Lâm Mạc Huy khó chịu.
Lâm Mạc Huy lạnh lùng nói: "Cho nên, ngay cả lời mời của tổng giám đốc Tổng, anh cũng không coi trọng sao?".
Phương Ngọc Trác chế nhạo: "Tôi không quan tâm là ai mời anh, không có thư mời, chính là không đủ tư cách tham gia tiệc rượu Vân Đình!".
"Được rồi, tôi thấy các người cũng không lấy ra được thư mời.".
"Lên, đưa bọn họ tới phòng an ninh, tôi sẽ tự mình thầm vấn bọn họ!".
Mấy tên tai sai đều cười dâm đãng, bọn chúng tất nhiên biết Phương Ngọc Trác sẽ làm gì.
Họ ngay lập tức bao vây Hứa Thanh Mây, một trong số họ thậm chí còn vươn tay tóm lấy Hứa Thanh Mây.
Lâm Mạc Huy lạnh mặt, thuận tay tát vào mặt khiến hắn trực tiếp ngã xuống đất, nửa khuôn mặt sưng phồng.
Mọi người xung quanh sững sờ nhìn sang.
Sắc mặt của Phương Ngọc Trác đột ngột thay đổi, anh ta giận dữ hét lên: "Thật là to gan!".
"Không có thư mời, lẻn vào tiệc rượu Vân Đình, còn dám đánh người ở đây?".
"Các người không phải trộm, mà các người là cướp!".
"Người đâu, bắt hết bọn họ lại cho tôi!".
"Nếu dám chống cự, cứ việc đánh chết ta!".
Đám tay sai của anh ta tụ lại một cách hung dữ.
Đúng lúc này, sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng: "Các người làm gì vậy".
Mọi người quay đầu lại nhìn, liền thấy Tống Lan Ngọc, người mặc váy dạ hội đẹp đến nghẹt thở, đang chậm rãi đi tới.
Tổng Lan Ngọc sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt quét qua mọi người, không ai dám nhìn thằng vào cô ấy.
Cô ấy hiện tại thực sự giống như một nữ hoàn, với một khí chất tràn ngập!.
Phương Ngọc Trác lập tức nói: "Chị Ngọc, chị đến đúng lúc lắm.".
"Hai người này dã lén lút ở trong tiệc rượu. Em nghi ngờ bọn họ đang ăn trộm đồ.".
"Em muốn điều tra. Kết quả là họ còn đánh người.".
"Vì sự an toàn của bữa tiệc, em đưa bọn họ vào phòng bảo vệ để không làm phiền các vị khách quý ở đây!".
Phương Ngọc Trác này cũng thật sự quỷ quyệt, không hề nhắc tới vụ thư mời, ngược lại còn vịn vào chuyện Lâm Mạc Huy đánh người.
Bởi vì, từ ánh mắt, có thể nhận thấy Tống Lan Ngọc dường như quen biết Lâm Mạc Huy.
Nếu thực sự muốn điều tra thư mời, chắc chắn là tự làm mình mất mặt.
Nhưng vừa rồi Lâm Mạc Huy thật sự đã đánh người, chuyện này phải điều tra, Lâm Mạc Huy nhất định chạy không được.
Tống Lan Ngọc sắc mặt lạnh lùng: "Phương Ngọc Trác, cậu bắt đầu quản lý an ninh của lễ tân từ khi nào vậy?".
"Hai vị này là khách quý mà tôi mời. Cậu dám nghi ngờ bọn họ trộm đồ sao?".
"Cậu cho rằng những người tôi quen biết, đều là loại trộm gà trộm chó sao?".
Sắc mặt của Phương Ngọc Trác lập tức thay đổi, ban đầu anh ta nghĩ rằng Lâm Mạc Huy và Tổng Lan Ngọc có mối quan hệ bình thường.
Anh ta chắc chắn Lâm Mạc Huy đã đánh người và Tống Lan Ngọc sẽ bỏ qua cho anh ta vì thể diện.
Không ngờ Tống Lan Ngọc lại bênh vực bọn họ như thế này.