Thái Tử thấy như vậy thì không khỏi hạ thấp giọng nói: “Cái người Tạ Đình Ngũ này đúng là tên vô liêm sỉ.” “Bao nhiêu người chết như vậy ông ta mới để người ta ở lại, sao không làm thế từ trước đi?”
Lâm Mạc Huy lắc đầu, khẽ nói: “Không phải ông ta muốn để những người này ở lại, mục đích của ông ta là muốn để cho những người này tiếp tục đi lên phía trước.”
Thái Tử không khỏi sửng sốt: “Không phải chứ?"
Lâm Mạc Huy khẽ cười, không nói gì.
Người của tỉnh Tô Vân và tỉnh Hải Dương đưa mắt nhìn nhau, ai ai cũng không nỡ.
Đã đi đến nơi này rồi, hơn nữ cũng đã hy sinh biết bao nhiêu người như vậy.
Bây giờ Tạ Đình Ngũ bảo bọn họ ở lại, sao bọn họ có thể đồng ý được chứ?
Hơn nữa trải qua hai chuyện lần này, mọi người đã không còn niềm tin với Tạ Đình Ngũ nữa.
Vào lúc này Tạ Đình Ngũ bảo bọn họ ở lại, bọn họnghi ngờ đã sắp đến nơi rồi nên Tạ Đình Ngũ mới cố tình tách bọn họ ra.
“Đã đi đến nơi này rồi, vào lúc này dừng lại thì há chẳng phải có lỗi với những người đã chết sao?” “Không được, chúng ta tiếp tục đi thôi!”
Một ông lão ở tỉnh Tô Vân nói.
Tạ Đình Ngũ mỉm cười: “Vậy cũng được.
“Nếu như đã như vậy, vậy thì mọi người đi ở phía sau cùng đi, tránh để gặp nguy hiểm lần nữa.” Người ở tỉnh Tô Vân và tỉnh Hải Dương đã chịu thua thiệt, bây giờ chỉ mong sao có thể đi ở hàng cuối cùng.
Cho nên khi nghe thấy lời nói của Tạ Đình Ngũ, bọn họ lập tức chạy về hàng phía sau cùng.
Đám người Tạ Đình Ngũ đi lên phía trước, dường như đang dò đường.
Lúc này Lâm Mạc Huy mang theo Thái Tử cũng theo sát đám người Tạ Đình Ngũ.
Lâm Mạc biết, bắt đầu từ bây giờ mới thật sự là nguy hiểm.
Nói không chừng nguy hiểm đó cũng sắp đến từ phía sau.
Quả nhiên, bọn họ chưa đi được bao xa thì phía sau đột nhiên vang lên tiếng kêu thảm thiết.
Không biết tại sao mà ở phía sau lại có vài con rắn độc xuất hiện, đánh lén đám người ở tỉnh Tô Vân và tỉnh Hải Dương từ phía sau.
Lần này những người ở tỉnh Tô Vân và tỉnh Hải Dương càng không có chuẩn bị gì, vì vậy bị thua thiệtnhiều.
Dưới cảnh tượng hỗn loạn, những người ở tỉnh Tô Vân và tỉnh Hải Dương chỉ còn lại sáu người còn sống sót, tất cả những người còn lại đều đã bị chết thảm.
khó khăn lắm mới chém giết được những con rắn độc đó, người ở tỉnh Tô Vân và tỉnh Hải Dương sắp sụp đổ rồi.
Thái Tử cũng vô cùng ngỡ ngàng: "Những người này bị sao vậy?” “Đi lên phía trước, đảm rắn