Hứa Thanh Tuyết vốn định ngăn cản Hứa Thanh Mây, nhưng nghĩ lại, lại lập tức bỏ đi suy nghĩ này. Hoắc Thiên Sinh chắc chắn sẽ không bỏ độc thuốc, nói không chừng chỉ là thuốc mê thôi.
Mà cho loại thuốc này vào, mục đích rất rõ ràng, nhất định là vì muốn có Hứa Thanh Mây.
Bọn họ tối nay đến nơi này cũng có mục đích, không phải là nghĩ cách thúc đẩy Hoắc Thiên Sinh và Hứa Thanh Mây đó sao!
Nhìn tư thế của Hứa Thanh Mây, không có chút nào tình nguyện.
Bởi như vậy, kế hoạch của bọn họ sẽ không có cách nào thực hiện được.
Hoắc Thiên Sinh bỏ thuốc, nhắm vào Hứa Thanh Mây, kia chẳng phải trực tiếp thực hiện chuyện này. Đến lúc đó, gạo nấu thành cơm, Hứa Thanh Mây muốn đối ý cũng không được.
Từ đó, nhà họ Hứa bọn họ muốn trèo lên cái cành cao nhà họ Hoắc, chẳng phải dễ dàng rồi sao? Nghĩ tới đây, Hứa Thanh Tuyết không chỉ không có nhắc nhở Hứa Thanh Mây, ngược lại còn trực tiếp giật dây: "Chị à, cậu Sinh đều đã nói như vậy, chị cũng nên uống ly rượu này đi chứ.
Cậu Sinh có thể tha một cái mạng chó cho Lâm Mạc Huy cũng không dễ dàng rồi, chị lại muốn không cho nhà họ Hoắc mặt mũi sao?"
Hứa Thanh Mây bất đắc dĩ, chỉ có thể tiếp nhận ly rượu, cố nén cảm giác khó chịu, cầm ly rượu này uống vào.
Hoắc Thiên Sinh lập tức cười lạnh, ly rượu này bên trong bỏ thuốc kích dục.
Đêm nay, Hứa Thanh Mây chạy ong thoát được rồi!
Uống xong ly rượu này không bao lâu, tinh thần Hứa Thanh Mây liền có chút hoảng hốt, thân thể khô nóng vô cùng.
Nhìn thấy Hứa Thanh Mây đỏ bừng cả khuôn mặt, Hoắc Thiên Sinh biết thuốc đã phát tác rồi.
Anh ta lập tức đứng dậy, cười nói: "Mấy vị, ăn cũng ăn xong rồi. Nếu không chế, chúng ta về khách sạn trò chuyện tiếp được không?
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt không biết tình huống như thế nào, còn cảm thấy Hoắc Thiên Sinh mời bọn họ là chuyện tốt, lập tức đồng ý.
Hứa Thanh Tuyết đỡ lấy Hứa Thanh Mây, mấy người lái xe tới khách sạn của Hoắc Thiên Sinh đang ở.
Trên đường, Hứa Thanh Tuyết lặng lẽ đem chuyện Hoắc Thiên Sinh hạ thuốc Hứa Thanh Mây kể cho Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt nghe.
Hai người nghe xong, đều là giật náy mình. "Thanh Tuyết con... con biết rượu kia bên trong có thuốc, sao không nhắc nhở chị con vậy?"
Phương Như Nguyệt vội la lên.
Hứa Thanh Tuyết cười nói: "Mẹ, mẹ gấp cái gì? Hoắc Thiên Sinh cho Thanh Mây uống thuốc, vậy nói rõ ràng anh ta muốn có được chị con.
Lại nói, tính cách của chị con. Hoắc Thiên Sinh nếu như không có chút thủ đoạn, hai người cảm thấy, bọn họ có thể tiến tới bên nhau sao?
Con lại cảm thấy đây là chuyện tốt.
Dù sao chị con và Lâm Mạc Huy cũng không phải vợ chồng thật, lần này cho Hoắc Thiên Sinh cơ hội, gạo nau thành cơm, Thanh Mây cũng sẽ phải chấp nhận thôi.
Bằng không, nếu một chút thủ đoạn cũng không có, chị ấy còn khăng khăng muốn đi theo Lâm Mạc Huy, hai người bọn họ thể nào tiến triển đây?"
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt lập tức im lặng, hai người hai mắt nhìn nhau.
Mặc dù Hứa Thanh Tuyết nói không sai, nhưng trong lòng hai người vẫn cảm thấy rất không thoải mái, dù sao đây cũng là con gái của bọn họ.
Lúc vào gian phòng của Hoắc Thiên Sinh, Hứa Thanh Mây đã trong trạng thái nửa hôn mê.
Hứa Thanh Tuyết đem Hứa Thanh Mây dìu lên trên giường của Hoắc Thiên Sinh, lại đi tới cửa, cười híp mắt nói: "Cậu Sinh, nếu không ngại, anh giúp chị tôi một chút, hai người cố gắng tâm sự đi.
Chúng tôi đi ra ngoài trước!"
Hoắc Thiên Sinh cười ha ha một tiếng, khoát tay nói: "Được, vậy các người đến phòng sát vách ngồi trước đi."
Hứa Thanh Tuyết một mặt vui sướng, qua bên kia kéo Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt lên nói: "Bố mẹ, chúng ta đi qua kia ngồi một lúc để cậu Sinh và chị con nói chuyện một chút.
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt do dự không muốn đi, Hứa Thanh Tuyết lại dùng sức kéo bọn họ ra đến cửa.
Nhưng vào lúc này, trong phòng đột nhiên truyền đến một tiếng kêu sợ hãi, là thanh âm của Hứa Thanh Mây.
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt biến sắc, vội vàng chạy tới mở cửa phòng, chỉ thấy bên giường hiện tại là sáu bảy người đàn ông đang đứng đó.
Hứa Thanh Mây một mặt hoảng sợ ngồi ở trên giường, áo khoác đều đã bị người ta giật xuống đất.
Về phần Hoắc Thiên Sinh, thì ngồi ở một bên trên ghế sô pha, chậm rãi thưởng thức rượu vang đỏ. Hứa Đình Hùng gấp gáp nói: "Các người... Các người đang làm cái gì?"
Hứa Thanh Mây hốc mắt rưng rưng, run giọng nói: "Bố, bọn họ... Bọn họ muốn làm hại con..."
Hứa Thanh Tuyết cũng kinh ngạc không ít: "Cậu Sinh, làm sao lại để bọn họ ở đây vậy?" Hoắc Thiên Sinh không kiên nhân lườm bọn họ một cái: "Không phải để các người đi qua phòng sát vách ngồi sao?
Ai bảo các người tới