Sáu giờ tối, tại Biệt phủ Vạn Thịnh.
Một chiếc Mercedes-Benz Maybach chậm rãi lái vào bãi đậu xe, hai anh em Hứa Thanh Tùng và Hứa Kiều Linh bước xuống xe. “Anh hai, tối nay em ăn mặc thế nào?" Hứa Kiều Linh hưng phấn hỏi. "Đẹp lắm!" Hứa Thanh Tùng hài lòng gật đầu: "Đừng lo lăng, em gái anh đẹp như vậy, nhất định sẽ làm mù đôi mắt chó của những người đó." "Đêm nay, rất nhiều nhân tài trẻ tuổi nhất định sẽ bị em làm cho cảm phục!" "Nếu có chàng trai nhà nào nhìn trúng em rồi, thì chúng ta có cơ hội để chà đạp con tiện nhân Hứa Thanh Mây đó rồi!" Mặt Hứa Kiều Linh tràn đầy sự kích động: "Anh hai, yên tâm đi." "Em đã nghe ngóng trước rồi. Tối nay nhà họ Hoắc trong tỉnh sẽ đích thân đến." "Nhà họ Hoắc là một gia đình y học trong tỉnh. Cậu chủ nhà họ Hoắc rất đẹp trai, mà còn đang độc thân." "Đêm nay, em nhất định phải câu đưoc anh ta!"
Hứa Thanh Tùng cười: "Hóa ra em đã có chuẩn bị từ trước rồi cơ à!" "Cũng được, không uổng công ông nội vất vả." "Mỗi năm ông nội đều đích thân tham dự buổi giao lưu y học này." "Lần này chúng ta tới, không được để nhà họ Hứa mất mặt!"
Kiều Linh dùng sức mạnh gật đầu. rồi, em nghe nói buổi giao lưu năm nay do Thành Phong chủ trì?" Hứa Kiều Linh kỳ lạ hỏi. Hứa Thanh Tùng: giao lưu lần này, thành phố Hải
Dương của chúng ta là chủ nhà, thành phố Hải Dương chúng ta phải có một bác sĩ nổi tiếng địa phương." "Lẽ ra phải là chủ nhà họ Tạ chủ trì, thần y đầu tiên ở Hải
Dương. "Nhưng mà, người của nhà họ Tạ, không biết làm thế nào mà tất cả đều đột nhiên biến mất, trong khu nhà họ Tạ đều vườn không nhà trống." "Không có cách nào, chỉ có thể chọn ông cụ Chánh hoặc ông cụ Phong." "Nhưng ông cụ Chánh gần đây rất bận, nên chỉ có thể là ông cụ Phong chủ trì." "Tuy nhiên, với khả năng của Hạ Thành Phong, ông ta cũng không thể lo liệu được chuyện này." "Vì vậy, trong buổi giao lưu y học này, chúng tôi cũng đã mời thần y Kiệt đến từ tỉnh Hải Dương, đây mới là nhân vật lớn thực sự lo liệu được tình thế!" "Thần y Kiệt!?" Đôi Hứa Kiều Linh sáng lên: thực sự là nhân vật lớn!” "Em nghe nói dòng họ của cậu chủ nhà họ Hoắc có quan hệ rất tốt với thần y Kiệt." "Trong ngành y của tỉnh Hải Dương, ai dám không phục lời của thần y Kiệt chứ?"
Hứa Thanh Tùng cũng tràn đầy khao khát: “Đúng vậy, đêm nay có rất nhiều người theo thần y Kiệt đến đây!"
Biệt phủ Vạn Thịnh, trên tầng cao nhất, ông cụ Phong đang bận rộn trong văn phòng.
Một người phụ nữ xinh đẹp trong chiếc váy trắng bước vào văn phòng. Đây là Hạ Vũ Tuyết, cháu gái của ông cụ Phong, một sinh viên tốt nghiệp đại học y khoa hàng đầu. "Ông ơi, ông kêu cháu lên gấp vậy để làm gì ạ? Phía dưới cháu vẫn còn rất nhiều bạn bè nữa!"
Hạ Vũ Tuyết bĩu môi không hài lòng.
Ông cụ Phong nói: "Lát nữa ông có người bạn qua đây, nhưng ông còn phải giải quyết buổi giao lưu. Ông không thể đón tiếp cậu ấy được. Cháu thay ông đi đón tiếp cậu ấy nhé!"
Hạ Vũ Tuyết ngạc nhiên: "Bạn bè gì mà quan trọng như vậy?" “Rất quan trọng!” Ông cụ Phong nói, "Cậu ta tên là Lâm Mạc Huy, chắc là sắp tới rồi. Cháu tý nữa xuống lầu đợi chút. "Đúng rồi, cậu ấy đến rồi, hãy nhớ dành nhiều thời gian đi cùng và nói chuyện với cậu ấy nhiều hơn."
Lông mày của Hạ Vũ Tuyết khẽ cau lại, ông cụ Phong nói như vậy, hiển nhiên là đang ghép cô ấy với Lâm Mạc Huy, khiến cô ấy theo bản năng cảnh giác và chán ghét Lâm Mạc Huy. "Ông nội, Lâm Mạc Huy là ai?" "Ông phải đích thân đi đón anh ta rầm rộ như vậy?" Ông cụ Phong nói: "Cậu ấy đã từng giúp ông, cậu ấy là bạn của ông." "Đừng lo lắng nhiều như vậy, dù sao cứ đối xử tốt với cậu ấy là được rồi."
Ông cụ Phong nói xong vội vàng rời đi.
Hạ Vũ Tuyết không vui, nhưng cô ta thành thật đi xuống cầu thang và đợi. Từ sáu giờ rưỡi đến bảy giờ, Hạ Vũ Tuyết chỉ nhìn thấy chiếc xe đặc biệt của ông cụ Phong.
Lâm Mạc Huy xuống xe, Hạ Vũ Tuyết nhìn