Hoàng Kiến Đình nghe nói Hổ Đông An đang ở trên tầng thì sợ đến mức mềm nhũn chân ra rồi bỏ chạy. Ngày trước cậu ta cũng là một tên côn đồ cắc ké nên dĩ nhiên là cậu ta cũng đã từng nghe qua danh tiếng của Hổ Đông An. Thế nên cậu ta nào có gan dám đối đầu với Hổ Đông An cơ chứ.
Hoàng Kiến Đình muốn bỏ qua chuyện này luôn cho rồi. Nếu là chuyện có liên quan đến Hồ Đông An thì cậu ta cũng không dám lớn lối nữa.
Dưới sự lãnh đạo của Đặng Tiến Quân thì công ty dược liệu đã nhanh chóng thu mua được một số lượng lớn dược liệu và cung cấp rất nhiều nguyên liệu cho công ty Dược phẩm Hưng Thịnh.
Và tất nhiên là Hồ Đông An cũng lập được công lao rất lớn trong chuyện này. Mọi chuyện được thông qua một cách suôn sẻ cũng là nhờ Hổ Đông An đích thân ra mặt giải quyết. Sau khi Hổ Đông An ra mặt thì một số kẻ buôn bán dược liệu bẩn cũng héo rũ như hoa cuối mùa.
Công ty dược liệu phát triển và mở rộng vô cùng suôn sẻ, dược liệu được thu mua không chỉ cung ứng cho công ty Dược phẩm Hưng Thịnh mà còn bắt đầu cung ứng cho các công ty dược khác khiến công ty dược liệu thu về một khoản lợi nhuận khổng lồ.
Sau khi nhận được thông tin thì các cổ đông của công ty đã khen ngợi mắt nhìn người và sự hiểu biết của Lâm Mạc Huy hết lời vì anh đã tuyển chọn được một người có năng lực rất tốt để quản lý công ty dược liệu.
Thực ra yêu cầu của các cổ đông này rất đơn giản, chỉ cần họ có thể kiếm tiền thì tất cả những thứ khác đều không quan trọng.
Lâm Mạc Huy liên tục đóng góp công lao to lớn cho công ty
Lần thứ nhất thì đòi về một tỷ cho công ty. Lần thứ hai thì lật ngược tình thế, giải cứu công ty khỏi cuộc khủng hoảng sống còn. Lần thứ ba thì tim Đặng Tiến Quân về quản lý công ty dược liệu khiến công ty có thể thu về nhiều lợi nhuận hơn.
Những điều đó khiến các cổ đông cảm thấy khá hài lòng về Lâm Mạc Huy. Thậm chí có cổ đông còn góp lời với Hứa Thanh Mây, mong cô mời Lâm Mạc Huy về để quản lý công ty.
Thực ra Hứa Thanh Mây cũng rất muốn Lâm Mạc Huy đến công ty dược phẩm Hưng Thịnh làm việc nhưng cô không dám làm như thế.
Cô hiểu rõ những thành kiến mà bố mẹ mình dành cho Lâm Mạc Huy, bình thường lúc ở nhà, không có chuyện gì cũng phải chửi mắng anh một trận mới thỏa. Vậy nên nếu cô đưa Lâm Mạc Huy về công ty thì bố mẹ cô liệu có làm ầm lên không?
Với lại, bây giờ Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt cũng ngày càng đề phòng Lâm Mạc Huy hơn rồi. Trước đây, cứ đến tối là Lâm Mạc Huy vẫn có thể ngủ chung phòng với cô nhưng bây giờ tối nào Phương Như Nguyệt cũng chạy tới ngủ cùng Hứa Thanh Mây khiến Lâm Mạc Huy phải ngủ trên nền đất ở trong phòng đọc sách. Lâm Mạc Huy khá buồn về chuyện đó nhưng anh cũng không biết phải làm gì mới phải.
Hôm đó, Lâm Mạc Huy đi làm như thường lệ. Sắc chiều dần buông xuống, đến giờ tan làm, đột nhiên Lâm Mạc Huy nhận được điện thoại của Hứa Thanh Mây. "Tối nay mình ăn cùng nhau bữa cơm anh nhé, Thăng Bình trở về rồi."
Lâm Mạc Huy nhíu mày ngay lập tức. Hình như cái cô Thăng Bình này là bạn thân của Hứa Thanh Mây, thuộc diện giả nai, ngây thơ, là loại người ham tiền hám của tiêu chuẩn.
Cô ta vẫn luôn coi thường và khinh rẻ Lâm Mạc Huy bởi cô ta cho rằng Hứa Thanh Mây nên được gả cho mấy tay nhà giàu có tiếng ở thành phố Hải Tân.
Vì được tiếng là bạn thân của Hứa Thanh Mây nên cô ta cũng được thơm lây. Thế nên cô ta luôn là người ở giữa làm mai làm mối, muốn giới thiệu Hứa Thanh Mây cho mấy tên con nhà giàu. Sau đó thấy Hứa Thanh Mây gả cho Lâm Mạc Huy thì cô ta còn thất vọng hơn cả bố mẹ cô.
Ngày trước cô ta cũng từng châm biếm, giễu cợt Lâm Mạc Huy không ít lần. Mới bay ra nước ngoài năm ngoái, không ngờ mới đó mà cô ta đã trở về rồi. Sau khi tan làm, Lâm Mạc Huy nhận được điện thoại của
Hứa Thanh Mây thì chạy thẳng tới Bách Hạo Hiên. Trên mặt Hứa Thanh Mây là vẻ áy náy: "Lâm Mạc Huy, em biết Thăng Bình nói chuyện không được vừa tai cho lắm nhưng anh cũng biết là em không có nhiều bạn bè mà, thế nên anh có thể nhường nhịn cậu ấy một chút được không?"
Lâm Mạc Huy khẽ gật đầu một cái: "Em yên tâm đi, anh sẽ không khiến em cảm thấy xấu hổ đầu
Hứa Thanh Mây không kìm được nụ cười, cô kéo cánh tay Lâm Mạc Huy rồi dẫn anh vào nhà hàng.
Vừa bước vào tới cửa mà họ đã thấy một cô gái với lớp trang điểm rất dày. Cô ta chính là Thăng Bình, bạn thân của Hứa Thanh Mây, ngoại hình cũng khá ổn, trước đây cũng là một trong những hoa khôi của trường.
Nhưng giữa cô ta và Hứa Thanh Mây lại có sự khác biệt một trời một vực. "Thanh Mây." Thăng Bình lên tiếng chào hỏi. "Thăng Bình, lâu lắm không gặp cậu" Hứa Thanh Mây cười rồi chạy tới: "Chao ôi, cậu còn đứng ở cửa chờ bọn tớ nữa hả?"
Thăng Bình cũng cười rồi