Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi

Chương 129: Nó không phải là người


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vương Lượng gật gật đầu, đáp: "Tôi lấy cái đùi của gã, thịt nhiều mà."

"........" Sở Niệm che mắt, cô có thể nói là cô sắp nôn ra không?

Thương Sùng có sở thích ác man thì thôi, nhưng Vương Lượng ơi Vương Lượng, thân phận của anh là cảnh sát nhân dân đó. Hưng trí bừng bừng muốn chia đùi của người ta, như vậy thích hợp sao?

Nửa quỳ trên mặt đất, Tưởng Ba nhìn dáng vẻ hưng trí bừng bừng của ba người trước mặt, đột nhiên nở nụ cười.

Trong con mắt xanh thẫm, âm u trừ vẻ nham hiểm ra còn thêm vài phần trào phúng, ý tứ hàm xúc đúng là khinh thường.

Giọng gã hơi khàn khàn, cười nói, ngón tay nâng lên cũng bắt đầu run run: "Mấy người cho rằng loại người bình thường như các người có thể giết tôi sao? Đây là các người đang tự tìm đường chết, ha ha..."

Bởi vì khí chất trên người Sở Niệm đã bị mùi máu tươi nồng đậm áp chế, cho nên ở trong mắt Tưởng Ba, ba người bọn họ đều như nhau, đều là kẻ ngốc không biết mình đã gần kề cái chết.

Sở Niệm và Thương Sùng nhìn nhau, hai người đều không hẹn mà cùng nhếch môi.

Vương Lượng nhìn bọn họ, không biến sắc gật đầu, khom lưng nhặt con dao găm từ trên mặt đất lên. Dáng vẻ hung thần ác sát, đi đến trước mặt Tưởng Ba, nói: "Sắp chết rồi, còn nói nhảm!"

Nói xong, Vương Lượng liền giơ
con dao găm lên, làm bộ đâm vào lưng Tưởng Ba.

Tưởng Ba ngẩng đầu, há mồm lần nữa, tiếng nói biến thành tiếng chó sủa làm người ta sợ hãi.

Trong nháy mắt, một luồng khí mạnh, hung dữ hất văng Vương Lượng ra, Vương Lượng lảo đảo lui lại mấy bước, được Sở Niệm nâng đỡ, vất vả lắm mới đứng vững.

Ba người lạnh lùng nhìn gã lột xác tại chỗ, cảm xúc trong mắt của mỗi người đều khác nhau.

Thân thể Tưởng Ba vẫn là thân thể ban đầu, nhưng trên mặt đột nhiên xuất hiện bộ lông che lấp khuôn mặt vốn có, lỗ tai cũng dựng đứng ở trên đầu, mũi biến dài, hai chiếc răng nanh dài nhô ra từ trong miệng.

Thân người mặt chó, đây mới là bộ dạng thật sự của ‘cẩu nô’!

Giọng gã trầm thấp giống như dã thú, gã lột xác đã làm cho chiếc xương sườn bị Sở Niệm đạp lúc trước liền hẳn. Gã đứng dậy, lạnh lùng quét qua ba người ở đối diện.

"Đồ kiến vô năng, các người đã lựa chọn cách chết như thế, vậy ta liền đáp ứng các người."

Thương Sùng che ở phía trước Sở Niệm và Vương Lượng,--ll..ê,,,quy,,,don.....--trong đôi mắt bình tĩnh đã thoáng 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện