CHƯƠNG 1159: CHÍNH LÀ CÁI THẰNG NHÓC NÀY
“Chính là cái thằng nhóc này, nhanh chóng bắt cậu ta lại cho tôi.”
Trong nháy mắt mấy tên bảo vệ nghe thấy tiếng la của La Gia Hào, gương mặt của tên bảo vệ đứng đầu trở nên lạnh lùng, lên tiếng nói.
“Chính là cái thằng nhóc này đã ra tay đánh cậu La đó à?”
Lâm Thanh Diện vừa mới quay đầu lại liền nhìn thấy La Gia Hào mà anh cảnh cáo lúc nãy, còn có người phụ nữ đó.
Hiển nhiên là lúc nãy hai người đó bị anh dạy dỗ cảm thấy không cam lòng, thế là tìm bảo vệ đến đây muốn tìm mặt mũi mình trở về.
Trong nháy mắt, trên mặt của Lâm Thanh Diện càng đầy vẻ khinh thường.
“Lúc nãy là do các người không làm hỏng chuyện của tôi cho nên tôi cũng không muốn xử lý các người rồi, nhưng mà bây giờ các người còn dám đến tìm tới cửa, chẳng lẽ là các người chán sống rồi à?”
Hai người đó thật sự không ngờ đến là Lâm Thanh Diện không chỉ không nói xin lỗi với bọn họ, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, thế mà còn dám nói năng lỗ mãng với bọn họ như vậy.
Trong nháy mắt, sắc mặt của La Gia Hào trở nên vô cùng khó coi, trên mặt tràn đầy vẻ không cảm tình nhìn Lâm Thanh Diện rồi nói.
“Cái thằng nhóc thối này thế mà ngay cả tôi cậu cũng dám động vào, anh em, chỉ cần các người có thể trừng trị cậu ta ác động giúp cho tôi, đến lúc đó các người muốn cái gì thì tôi cũng đều có thể cho các người.”
Dù sao thì trước đó La Gia Hào đã cho mấy người bảo vệ mấy triệu.
Giờ phút này, Lâm Thanh Diện nhìn có vẻ vô cùng yếu, trên người cũng không có được mấy khối cơ bắp, lại cộng với việc Lâm Thanh Diện ăn mặc vô cùng đơn giản, trong tay còn cầm theo một tảng đá, nhìn có vẻ như là tên ăn mày ở ven đường.
Dù sao nếu như là người có tiền căn bản cũng không thể có dáng vẻ như thế.
“Mẹ nó, thằng nhóc này trà trộn vào trong hội giao lưu của chúng ta thì thôi đi, thế mà còn dám ra tay với người khác, cậu cũng đừng có trách là chúng tôi không khách khí với cậu.”
Mấy tên bảo vệ lập tức mở miệng nói.
“Chuyện của tôi không đến lượt các người quản đâu, nếu như các người thật sự không muốn mất công việc này thì cút đi nhanh lên đi.”
Lâm Thanh Diện cũng không muốn phải ra tay đánh người ở đây, dù sao thì đây là hội giao lưu do Trần Sở Thiên đã tổ chức, nếu như anh thật sự ra tay ở đây, chẳng khác nào là đang đấm vào mặt của Trần Sở Thiên, nếu như là tin tức này bị truyền đi, chỉ sợ là mặt mũi của Trần Sở Thiên sẽ không được đẹp mắt.
“Ôi chao, cái thằng nhóc này trông có vẻ phách lối quá đó chứ, chắc là lâu rồi cậu ta không có bị người nào đánh.”
Tên bảo vệ cầm đầu mang theo vẻ khinh thường trên mặt, mở miệng nói.
“Đã như vậy rồi thì bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho người đến đây dạy dỗ nhóm các người một phen.”
Trong giọng nói của Lâm Thanh Diện tràn đầy sự khinh thường.
“Ha ha, cái thằng nhóc như cậu mà còn tìm người nữa hả, cậu muốn tìm ai đây? Cái loại nghèo nát giống như cậu quen biết được mấy người, chẳng lẽ là mấy nhân viên làm việc ở trên công trường hả?”
Những người xung quanh nghe thấy lời nói này của Lâm Thanh Diện, lập tức cười nghiêng ngả.
“Được rồi, bây giờ cậu gọi điện thoại, tôi cũng muốn xem xem có thể tìm được người nào đến đây.”
Trên mặt của La Gia Hào tràn đầy khinh thường nhìn Lâm Thanh Diện, trực tiếp mở miệng nói, mà giờ phút này Lâm Thanh Diện cũng không hề do dự một chút nào, một tay cầm theo tảng đá, một cái tay khác lấy điện thoại di động ở trong ngực ra gọi điện thoại qua cho Trần Sở Thiên.
Bây giờ Trần Sở Thiên đang nói chuyện phiếm với ông cụ Trương, sau khi nhìn thấy tên của người gọi điện, lập tức mở miệng nói.
“Tôi có chút chuyện,