CHƯƠNG 1194: HAI TÊN Hóa Cảnh ĐỈNH PHONG
Nghe thấy giọng nói quen thuộc của Hứa Bích Hoài, lửa giận của Lâm Thanh Diện lập tức dịu đi.
Giờ phút này mũi kiếm trong tay anh cách cổ Hứa Quốc Hoa chỉ khoảng ba centimet.
Kiếm khí tản ta từ mũi kiếm đã để lại một vệt đỏ tím ở trên cổ của Hứa Quốc Hoa.
Lâm Thanh Diện lập tức thu hồi hồn lực, thanh kiếm trong tay trong nháy mắt cũng biến mất không thấy đâu nữa.
Tất cả những điều này đều bị Sở Nguyệt đang ẩn thân ở bên cạnh Hứa Quốc Hoa nhìn ở trong mắt.
Cao thủ quyết đấu, mỗi giờ mỗi phút đều phải nâng cao lên một trăm hai mươi phần trăm tinh thần.
"Lần này, xem ngươi có thể sống được không?"
Sở Nguyệt cười lạnh nói, trong lúc Lâm Thanh Diện đang thu hồi thanh kiếm liền ra tay.
"Bài Vân Chưởng!"
Sở Nguyệt khẽ quát một tiếng đồng thời cũng đánh ra hai chưởng, mưa gió xoay vần, một cỗ khí thế mạnh mẽ lan ra theo chưởng lực.
Hơn nữa, đối với chuyện sống chết của Hứa Quốc Hoa đang kẹp ở giữa hai người, Sở Nguyệt hoàn toàn không thèm để ý chút nào.
Cũng chỉ là một con rối trong tay mình mà thôi, ở trong mắt con voi, cái chết của một con kiến hoàn toàn không đáng để nhắc tới.
Bài Vân Chưởng liên tiếp đánh vào trên người Hứa Quốc Hoa.
Chỉ là một cơ thể người bình thường, làm sao Hứa Quốc Hoa có thể tiếp nhận một đòn này.
Lúc này đã phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng như vậy vẫn còn chưa xong.
Thân thể Hứa Quốc Hoa bị Sở Nguyệt nhanh chóng đẩy về phía trước, mắt thấy đã sắp đánh tới trước người Lâm Thanh Diện.
Sức mạnh của Bài Vân Chưởng xuyên thấu qua cơ thể Hứa Quốc Hoa, khí thế vẫn như cũ không hề giảm đi.
Lâm Thanh Diện nhíu mày lại, một chưởng này cho dù là lúc bình thường mình cũng quyết không thể lơ là được.
Đây chính là một chưởng của người có sức mạnh Hóa Cảnh đỉnh phong!
Huống chi bây giờ bởi vì sự xuất hiện của Hứa Bích Hoài, mặc dù Lâm Thanh Diện đã kịp thời thu hồi thanh kiếm lại nhưng vẫn bị trễ mất một phần mười giây.
Chính là một phần mười giây này, Sở Nguyệt đã nắm lấy thời cơ.
Sức mạnh cơ thể đã vô địch, cộng thêm cơ thể của Tu La, Lâm Thanh Diện nghĩ rằng cho dù có bị một chưởng này đánh trúng thì cũng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng bị thương là không thể tránh được.
Đúng vào lúc này, một bóng đen cao lớn nhanh chóng xuất hiện, ngăn ở trước người Lâm Thanh Diện.
Khai Sơn Chưởng!
Mặt Vân Sơn không chút biểu cảm, một luồng khí màu đen nặng nề dâng lên từ hai bàn tay rắn chắc của ông ta.
Không chút do dự đánh hai chưởng vào trên người Hứa Quốc Hoa.
Hai luồng sức mạnh đồng thời chiến đấu ở trong người Hứa Quốc Hoa.
Hứa Quốc Hoa hoàn toàn không thể chịu đựng được, hét to một tiếng, hai mắt nhắm nghiền lại sống chết không rõ.
"Ba!" Hứa Bích Hoài hét lên.
Trước đó, ở trong phòng ngủ của mình.
Lâm Thanh Diện cố ý hỏi thăm nên Hứa Bích Hoài đành phải kể lại hết những chuyện xảy ra vào buổi trưa cho Lâm Thanh Diện.
Lúc cô từ trong miệng Lâm Thanh Diện biết được, viên đan dược lấy được ở trong tay Từ Tài là một viên độc dược, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Nhưng cùng lúc đó, Hứa Bích Hoài làm thế nào cũng không nghĩ ra, vì sao Hứa Quốc Hoa lại muốn hại mình, thậm chí còn không tiếc hi sinh tính mạng.
Tận đến khi Lâm Thanh Diện nói cho cô biết Hứa Quốc Hoa bị trúng cổ thuật, còn người thực sự muốn hại mình và Lâm Thanh Diện chính là Sở Nguyệt, Hứa Bích Hoài mới bừng tỉnh đại ngộ.
Đương nhiên, Lâm Thanh Diện cũng không nói hết tất cả mọi chuyện với cô, vì dù sao, với năng lực phân tích hiện tại của Hứa Bích Hoài thì cô hoàn toàn không thể lý giải được sự tồn tại của Thương Nguyên Giới.
Lâm Thanh Diện chỉ nói cho Hứa Bích Hoài là Sở Nguyệt này không hề đơn giản giống như trong tưởng tượng, cô ta là một nhân vật hết sức nguy hiểm.
Vừa rồi, bởi vì lo lắng cho sự an nguy của Lâm Thanh Diện nên Hứa Bích Hoài mới đến đây, khi thấy trên mặt tất cả mọi người của nhà họ Lâm mang theo vẻ bối rối đi ra khỏi phòng khách, cô không chút suy nghĩ đã vọt thẳng vào.
Nhưng vừa đi vào đã thấy Hứa Quốc Hoa bị đối xử như vậy.
"Hóa Cảnh đỉnh phong!"
Sở Nguyệt nghẹn ngào nói.
Hiển nhiên, ban đầu bà ta chỉ cho rằng sức mạnh của con rối Vân Sơn ở bên cạnh Lâm Thanh Diện cùng lắm là Hóa Cảnh, nhưng bây giờ xem ra, Vân Sơn lại là Hóa Cảnh đỉnh phong.
Phải biết là, có được một con rối có sức mạnh Hóa Cảnh đã là mơ ước của rất nhiều người rồi, huống chi còn là Hóa Cảnh đỉnh phong?
Nếu như Vân Sơn là Hóa Cảnh đỉnh phong, vậy chủ nhân trước kia của ông ta chẳng phải là có sức mạnh... Thần Cảnh ư!
Sở Nguyệt kinh ngạc, sau khi nghĩ lại thậm chí còn cảm thấy có chút kinh khủng.
"Thật sự không ngờ, con rối bên cạnh ngươi lại có sức mạnh ghê gớm như vậy."
Sở Nguyệt nói.
Ý định giết người vừa rồi bởi vì sự xuất hiện của Vân Sơn mà biến mất, bây giờ, giữa Sở Nguyệt và Lâm Thanh Diện lại tạo thành trạng thái giằng co.
"Đã như vậy rồi mà bà còn không chịu giao thuốc giải ra ư? Tôi đã nói rồi, sẽ để bà chết được toàn thây." Lâm Thanh Diện lạnh giọng nói.
Lâm Thanh Diện cộng thêm cả Vân Sơn, ở thế giới này, bất kỳ người nào dám khiêu chiến với hai người bọn họ cũng phải cân nhắc thật kỹ.
Dù sao, Chuyển Hồn đan vẫn còn ở trong cơ thể Hứa Bích Hoài.
Hơn nữa trước đó lúc thần hồn của Lâm Thanh Diện