Năm tháng thăng trầm, nhoáng cái sáu năm trôi qua.Một năm này, Mạc Phàm vừa tròn sáu tuổi.. . .. . .. . .Hà Là thành, phủ thành chủ bên trong một gian thư phòng tại nội viện.Mặc phổ thông thanh sam áo bào, Mạc Phàm ngồi ngay ngắn trên một cái ghế, trong tay nhìn kĩ một viên ngọc giản, dưới bàn thì một đống sách lớn.Thời gian sáu năm, Mạc Phàm tự nhiên lớn lên không ít, nhưng vẫn là dáng dấp của một hài đồng, trên khuôn mặt non nót tính trẻ con, cho dù Mạc Phàm sống hai đời rồi cũng không thể thay đổi.''Đấu La Đại Lục, cùng với thế giới củ của ta chênh lệch thật sự quá lớn.'' Mạc Phàm nhẹ giọng lầm bầm.Trong tay hắn nhìn mãi ngọc giản này, cũng không phải bí tịch công pháp hay gì, vẻn vẹn chỉ là một bản truyện ký sự.Bên trong có rất nhiều tin tức về Đấu La Đại Lục, còn có một chút truyền thuyết.Thời gian sáu năm này, giống như truyện ký sự, Mạc Phàm xem qua không ít, đối với Đấu La Đại Lục một chút tin tức cơ bản, hăn cũng nắm giữ rõ ràng trong đầu.Không hề nghi ngờ, Đấu La Đại Lục so sánh cùng thế giới củ hoàn toàn bất đồng.Từ trình độ thiên địa linh khí dồi dào, hệ thống tu luyện khác biệt, người tu luyện bẩm sinh phải có Võ Hồn cùng Hồn lực, thật khác biệt một trời một vực.Thời gian sáu năm Mạc Phàm tổng kết được rằng Đấu La Đại Lục lớn nhất chỗ khác biệt là đã thoát khỏi sự khống chế của thiên đạo!!Thiên đạo, cao nhất.Theo đạo lý, chỉ cần sanh ở mảnh thiên địa này, liền chịu thiên đạo ước thúc.Tại thế giới củ, người tu luyện ở giữa có thể cảm nhận được thiên đạo tồn tại, thậm chí cảm ngộ thiên đạo pháp tắc.Nhưng Đấu La Đại Lục lại bất đồng, nơi này không hề cảm nhận được sự tồn tại của Thiên Dạo, cũng không hề có bất kỳ ước thúc gì có thể thỏa thích đột phá cực hạn...Chỗ hỏng, chính là người tu luyện cảm ngộ pháp tắc, phi thường gian nan, lại thiên địa cũng không hề ổn định, nếu không Mạc Phàm cũng không dễ tới thế giời này.Tiến nhập Luân Hồi mà mang theo ký ức đời trước, còn có một ít Hồn sư mạnh mẽ có thể phất tay liền hủy diệt mãnh thiên địa này, mạt sát hư không vô tận.Mà chỗ tốt, nơi không có Thiên Đạo ước thúc, người tu luyện có thể trường tồn, đơn giản mà nói thọ mệnh họ cực kỳ lâu dài.Giống như một vị cường đại Hồn sư có thể sống ngàn vạn năm là chuyện thường tình, bọn hắn thọ mệnh rất dài dặc, cơ hồ không có hạn chế.Chỉ cần cái kia mảnh thiên địa này còn tồn tại, bọn họ không bị người chém giết, cơ hồ mệnh dai như là một con gián.Đông! Đông !Tiếng đập cửa bổng nhiên vang lên.''Vào đi.'' Mạc Phàm nhẹ giọng nói.Cửa phòng mở ra, một gã thị nữ đi tới , hướng Mạc Phàm hành lễ, nói: ''Công tử, lão gia kêu người tới sảnh nghị sự một chuyến.''''Cha gọi ta?'' Mạc Phàm nội tâm chuyển động.''Biết.''Thị nữ khẽ khom người, từ từ rời đi.Mạc Phàm đem ngọc giản có chứa tin tức về Đấu La Đại Lục nhẹ buông xuống, sau đó đứng dậy hướng sảnh nghị sự mà bước đi.Phủ thành chủ, sảnh nghị sự cũng không lớn, nhưng đồng dạng có chuyện gì quan trọng xảy ra trong phủ sẽ tới đây thảo luận.Mạc Phàm đi tợi trước sảnh nghị sự , trong sảnh có ba người đã ngồi đợi hắn.Trong ba người này, trừ phụ thân, mẫu thân hắn đời này, còn có Hàn Nam bạn chí cốt của Diệp Vân Phong.''Phụ thân, mẫu thân khỏe'' Mạc Phàm khom người hành lễ.''Nam thúc, khỏe.'' Mạc Phàm chắp tay hướng Hàn Nam nói.''Tiểu Phàm, mấy năm nay ở trong thư phòng chắc cũng học được nhiều thứ bổ ích rồi chứ?'' Diệp Vân Phong hướng Mạc Phàm nói.''Vâng.''Mạc Phàm gật đầu, ''Phụ thân, gọi hài nhi tới đây có chuyện gì cần dạy bảo sao?'' Nghe vậy Diệp Vân Phong mỉm cười nói: ''Ừm, vậy ngươi cũng biết ngày mai phải đi giác tỉnh Võ Hồn rồi chứ.''Mạc Phàm gật đầu.''Theo lúc đầu, ta tính để ngươi ở tại Hà La thành này giác tỉnh Võ Hồn, nhưng mà . . . Sau khi ta với mẫu thân của ngươi, cùng Nam thúc thảo luận với nhau.''''Nam thúc, sẽ dẫn ngươi đi tới một cái trấn nhỏ để thức tỉnh Võ Hồn, sau đó sẽ làm cho ngươi một cái thân phận giả.''Mạc Phàm nghe tới đây thì hơi kinh ngạc nói: ''Sao vậy phụ thân, có chuyện gì xảy ra sao?''''Nghe ta nói hết đã, ngươi cũng biết là lúc ngươi còn trong bụng mẫu thân thì ở Hà La thành xảy ra chuyện rất kì lạ a.'' Diệp Vân Phong trịnh trọng nói.Mạc Phàm nghe vậy thì gật đầu, hắn cũng biết lúc hắn còn trong bụng mẫu thân thì tuyết lớn đầy trời, liền suốt chín năm lẻ chín tháng.Chợt mẫu thân của Mạc Phàm, Tô Ngưng Sướng mặt lo lắng nói,