Trong nhà không có bàn thờ bất cứ thứ gì, Hạ Minh Tu liền đem tấm bùa bình an gói vào một khăn lụa sau đó cất vào ngăn kéo.
Mãi cho đến hôm nay, ngay tại lúc này, tôi không thể nào nói cậu ta hư tình giả ý được nữa, tôi rốt cuộc đã thật sự biết con người Hạ Minh Tu.
Cậu ra rõ ràng đang len lén khóc nhưng vẫn quay lại cười tươi như không có chuyện gì với Lạc Dư Thần, tựa như người bạn thân để giúp anh, không vì mình một câu nào cả.
Dường như tất cả đã ngược lại, tôi trở thành cậu ta cách đây mười năm, còn cậu ta trở thành tôi cách đây mười năm. Nhân quả báo ứng không bao giờ biến mất, mười năm trước tôi cùng Lạc Dư Thần khiến cho anh khổ sở, bây giờ cậu ta cùng Lạc Dư Thần lo lắng cho tôi.
Vả lại bất luận đó là lo lắng xuất phát từ nội tâm của anh, cùng đau đớn trong lòng, nhưng không hề một câu oán hận, tôi đây quá rõ.
Quay đầu ngẫm lại, thời gian tôi và Lạc Dư Thần bên nhau, trong mắt anh chỉ có Hạ Minh Tu; mà bây giờ Hạ Minh Tu ở bên cạnh đó, thì anh lại nghĩ về tôi. Cuối cùng thì tôi và Hạ Minh Tu bị coi là gì? Anh muốn dùng hoa hồng đỏ cùng hoa hồng trắng sao?
Bây giờ vết máu muỗi biến thành tâm khẩu nốt chu sa, ánh trăng trước dường như biến thành vệt cơm trên áo?
Đơn giản là không có gì để tìm.
Lạc Dư Thần làm như vậy, người bên cạnh chỉ có thể thương hại cho anh. Tôi đã mất, Hạ Minh Tu tốt như vậy, anh đáng ra nên quý trọng mới đúng.
Đến bây giờ cậu ta vẫn thay anh suy nghĩ, Hạ Minh Tu sẽ không giống như Lạc Dư Thần, cứ mãi để cho khuôn mặt chán nản hé lộ, cậu ta chỉ giữ mãi khuôn mặt tươi cười chụp ảnh như vậy thôi. Hạ Minh Tu bên cạnh anh, cho dù trong cuộc sống cũng là một diễn viên, mặc kệ có bao nhiên đau đớn gian khổ, đang muốn khóc nhưng nhất định phải cười thì cuối cùng cậu ta cũng sẽ tươi cười đến xán lạn.
Tuy rằng cuối cùng cậu ta cũng đi lên con đường sai lầm giống như tôi. Trước mặt Lạc Dư Thần tỏ ra kiên cười, sau đó tự mình len lén liếm vết thương, tôi cảm thấy cậu ta quả thật còn kiên cường hơn tôi rất nhiều, bởi vậy nên mới có thể lấy được tất cả.
Nguyện vọng này còn hoàn mỹ hơn tôi, còn kiên cường hơn nên mới có thể thay thế tôi được, mới có thể giúp cho Lạc Dư Thần hạnh phúc.
Nghỉ tết âm lịch, đối với cách minh tinh đó là chuyện không thể nào, từ mùng một Lạc Dư Thần và Hạ Minh tu đều đã bận việc…tham gia nhiều tiết tục tiêu khiển, ở trước màn ảnh chơi trò chơi, tiêu khiển cho khán giả cũng là tiêu khiển cho mình.
Lạc Dư Thần chuyên tâm biên tập sản phẩm sắp ra mắt, ca khúc mới đã sớm nằm trong danh sách phát radio hàng tuần, đôi khi đi qua đường cái, cả con đường đều là loại nhạc ấm áp bị thương, đặc biệt khi màn đêm buông xuống, tâm tình người nghe cũng khác nhau.
Lạc Dư Thần bị kéo đến Studio của đài phát thanh, nói