Bấy giờ mọi người mới hiểu lý do Trình Liệt phẫn nộ đến dường ấy, thế ra thị vệ tìm thấy chứng cứ tố giác Đinh tần thông dâm với Mã Tào! Du Ca ngỡ ngàng, ngày trước cứ nghĩ Đinh Huệ tự cao tự đại thích tranh giành ân sủng nhưng vẫn một lòng một dạ với hoàng thượng, nào ngờ bây giờ lại dám làm chuyện tày trời như thế chẳng khác nào đem mình ném vào chỗ chết! Phi tần nếu bị phát hiện ra dan díu sẽ bị xử rượu độc, hoạ hoằm lắm là ban cho dải lụa trắng.
Mã Tào kinh tâm chấn động, nào đâu biết có chuyện Đinh tần gửi thư tình, mỗi lần vụng trộm đều âm thầm lén lút chứ đừng nói đến nhận thư từ chi nữa, làm chuyện gì mờ ám tốt nhất cũng không nên lưu lại chứng cớ kẻo có ngày hại chính mình! Vậy những lá thư tình này ở đâu mà ra? Nhất định có kẻ núp trong bóng tối ám hại! Nghĩ vậy Mã Tào kinh hãi tột độ, khấu đầu trước Trình Liệt:
- Hoàng thượng khai ân! Thần mu muội... Thần đáng chết! Là do Tần thị Đinh Huệ quyến rũ dụ dỗ thần làm chuyện xằng bậy! Mỗi lần đến Liên cung xem bệnh cho công chúa, thần đều bị nương nương mê hoặc cám dỗ nên sa ngã!
Đinh Huệ ngã ngửa ra sau, lúc này không còn đủ sức đỡ lấy xác Phúc An nữa, nàng ta trân trối nhìn gã nam nhân nho nhã ấy khi lần đầu tiếp cận mình toàn buông những lời ngon ngọt câu dẫn, cũng chính vì nhẹ dạ cả tin nên nàng ta bất chấp sẽ mang danh ô nhục thậm chí cả mạng sống để trải qua bao đêm mây mưa lén lút với nhau trong vườn mai. Ấy thế ngay bây giờ, Mã Tào đốn mạt đó dám vu khống nàng lả lơi mời gọi, đem danh dự nàng ra giẫm đạp chẳng chút thương tiếc! Thật trách nàng ta có mắt không tròng, tự đem dây thắt vào cổ mình!
Vẻ như thấy tuồng vẫn chưa đủ kịch tính, Bạch Tố giả vờ lên tiếng hệt kiểu vừa phát hiện ra một âm mưu đáng sợ hơn nữa:
- Lý nào tỷ tỷ không chỉ tư thông với Mã thái y mà còn bảo hắn bỏ xạ hương vào túi thơm đầu độc An nhi, tỷ muốn bỏ trốn theo nhân tình à?
Lời nói độc ác có thể gây nên oan nghiệt, chẳng hạn những lời Bạch Tố vừa thốt ra không khác gì thêm dầu vào lửa khiến Đinh tần tội chồng thêm tội, Du Ca đã nghĩ như vậy đồng thời nhìn về phía Bạch phi vẫn mang nét mặt ngây thơ không hề có ác ý. Quả nhiên Đinh Huệ càng thêm kinh động, đặc biệt là khi nàng ta trông rõ đôi mắt hoàng thượng vằn lên những tia máu đỏ, từng sợi gân xanh nổi cuộn bên thái dương chứng tỏ cơn giận của kẻ chí tôn đó đã lên cực điểm. Tức thì nàng ta đặt xác ái nữ xuống đất, bò lết đến chỗ Trình Liệt, van xin thảm thiết:
- Hoàng thượng minh giám! Là thần thiếp hồ đồ! Là thần thiếp ngu si mới hành động kinh tởm ô uế với Mã Tào! Nhưng xin người hãy tin thần thiếp không có giết An nhi! Thần thiếp yêu An nhi như thế làm sao nỡ lòng hạ độc! Hoàng thượng...!
Mặc cho nữ nhân quỳ mọp dưới kia gào khóc van xin đến thế nào thì Trình Liệt cũng giơ chân đá mạnh một phát khiến nàng ta ngã chúi ra sau, tiếp đến liền rút ra thanh kiếm của La thị vệ đứng gần đó và không hề nương tay chặt đầu Mã Tào bấn loạn quỳ rạp trước thánh thượng. Hành động trảm thủ diễn ra quá nhanh, mãi đến khi mọi người bừng tỉnh thì đã thấy xác gã thái y ngã xuống đất, cái đầu lăn lông lốc trong vũng máu loang sẫm sệt. Đế vương Trình Liệt chính là như vậy, tàn nhẫn tàn độc không sao đoán trước! Hắn không cần đưa Mã Tào cho Bộ hình xét hỏi, có thể tự tay xử tử tại chỗ. Nữ nhân mạnh mẽ như Du Ca cũng còn bất ngờ không nói nên lời, chứ đừng nói đến liễu yếu đào tơ như Triệu quý phi, Bạch phi phải thất kinh dường nào! Riêng Đinh tần thì kinh sợ đến cả người mềm nhũn, đáy mắt mờ mịt phản chiếu hình ảnh mũi kiếm nhuốm máu nhỏ từng giọt đỏ thẫm xuống đất.
Hiểu Trình Liệt sẵn sàng động thủ với Đinh Huệ, nhanh như cắt Du Ca bước đến đứng ngay trước mặt hắn cốt để che cho Tần thị kia, mau chóng nói rõ:
- Hoàng thượng, xin người suy xét lại! Tội thông dâm của Đinh tần là không thể chối cãi, nhưng còn về cái chết của An nhi có thể không phải do muội ấy gây ra! Suốt bao năm qua ai cũng biết Đinh tần yêu thương săn sóc ái nữ ra sao, hổ dữ không ăn thịt con, chẳng có lý nào một người mẹ lại đang tâm hạ độc con gái!
- Ý của hoàng hậu là gì? - Ngữ khí của Trình Liệt trầm đục đến đáng sợ.
- Hạ Lý đem túi thơm đến Thái y viện, không loại trừ trường hợp có một thái y bị kẻ nào đó mua chuộc lén bỏ xạ hương trong lúc Mã Tào không đề phòng!
- Cứ cho là cái chết của An nhi không liên quan đến Đinh tần thì việc nàng ta tư thông với thần tử cũng đã đủ xử tử rồi!
- Xin hoàng thượng niệm tình Đinh tần hầu hạ bao năm, còn là mẫu thân của An nhi, để chờ qua tang lễ của công chúa rồi đày vào lãnh cung! Dẫu sao, muội ấy cũng là nữ chất duy nhất của thái sư...
Từng lời lý lẽ rõ ràng từ Du Ca khiến Trình Liệt trở nên im lặng. Đứng cạnh Triệu Mỹ Nhân, Bạch Tố kín đáo che giấu biểu hiện không hài lòng, đang chờ xem cảnh hoàng thượng trảm bay đầu Đinh thị kia thì tự dưng hoàng hậu nhảy vào bạo biện, thật là bực mình! Trong khi ả ái phi độc ác họ Bạch tức tối thì Đinh Huệ lại vô cùng kinh ngạc. Nhớ trước đây nàng ta hống hách xúc phạm Du Ca lẫn Du đại tướng quân rồi bị phạt vả miệng, trong lòng đến giờ vẫn oán hận, nào ngờ vào lúc nguy khốn nhất lại chính Du Ca đứng ra bảo vệ nàng ta. Trong một khắc, nữ nhân này càng thấm thía, chốn hậu cung không có chuyện gì là không thể xảy ra!
- Tần thị Đinh Huệ tư thông với Mã Tào, tạm thời đày vào lãnh cung chờ xét xử!
Đó là câu ban lệnh cuối cùng từ Trình Liệt, và sự việc chấn động này tạm khép lại thế nhưng tai ương vẫn còn tiếp diễn ngay sau đó...
*****
Những âm mưu thâm độc từ các phi tần tiếp tục diễn ra vào ngày hôm sau, mặc dù trước đấy vẫn là một buổi sáng yên lành, và trong vườn uyển của Phụng Hoa cung nơi Du Ca đang ngồi trâm tư suy nghĩ. Chuyện đêm qua gần như khiến nàng thức trắng, tự thấy Phúc An công chúa bị hạ độc còn nhiều khúc mắc. Rốt cuộc ai đã ra tay với một đứa trẻ như vậy? Cả chuyện Đinh tần thông dâm cũng có cảm giác nàng ta bị gài bẫy, tự sa chân vào chỗ chết. Vậy kẻ hạ độc và kẻ hại Đinh tần, là một ư? Mục đích đều muốn nhắm vào mẫu tử Đinh thị? Lại phải kể đến biểu hiện kỳ quặc của Bạch phi tối qua, nàng ta đơn thuần chỉ muốn xem kịch hay hay là...
Những dòng suy luận trong đầu bị gãy ngang khi Du Ca trông cảnh Xuân Nhĩ chạy vội vào trong tẩm cung, giọng nói hớt hải thưa rằng:
- Không hay rồi nương nương! Người bên Nhàn Ninh cung vừa báo với hoàng thượng, Triệu quý phi nương nương đã bị sẩy thai!
Lần này đến lượt Triệu Mỹ Nhân ư? Du Ca liền mau chóng rời khỏi Phụng Hoa cung.
Lúc này ở Nhàn Ninh cung, trong phòng ngủ cầu kỳ hoa lệ của giai nhân, trên chiếc giường chạm khắc công phu là dáng áo lụa thướt tha đầy đau khổ nức nở của Triệu Mỹ Nhân khi nằm trong lòng hoàng thượng. Quỳ dưới đất là mấy vị thái y vừa được truyền đến, người nào người nấy đều sợ sệt đến độ chẳng dám đưa tay quệt mồ hôi vì sợ đụng đến sự tức giận của thánh thượng khi không thể cứu được long thai trong bụng quý phi độc sủng ấy. Đứng gần đó Liêu công công cũng căng thẳng, bên tai vừa nghe tiếng khóc lóc nỉ non từ giai nhân diễm lệ vừa nghe từng lời an ủi không ngớt của Trình Liệt, chốc chốc hắn quay qua đám thái y hừ lạnh, toàn một lũ vô tích sự! Tiếp theo hắn nghe thị vệ bên ngoài hô: "Hoàng hậu nương nương giá đáo", sau đó là bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong xiêm y màu đỏ.
Du Ca cúi người hành lễ, Trình Liệt chẳng buồn khoát tay cho miễn, chỉ hỏi:
- Hoàng hậu đến đây làm gì?
- Ta vừa nghe tin Triệu quý phi sẩy thai nên vội đến Nhàn Ninh cung hỏi han.
- Thần thiếp tham
kiến nương nương... - Triệu Mỹ Nhân cố gượng dậy.
- Muội muội đang bệnh, không cần hành lễ.
Du Ca nói nhẹ nhàng, mắt thì quan sát Triệu Mỹ Nhân đang lả đi trong lòng quân vương, tuy biết đây là phòng ngủ riêng tư nhưng nàng ta mặc chiếc váy gần như trong suốt như thế ở trước mặt bao kẻ hầu người hạ và dàn thái y thì trông không được thuận mắt. Còn thêm tiếng khóc sụt sùi giống nũng nịu kia, nếu nàng ta không phải bị sẩy thai thì hẳn Du Ca phải nghĩ rằng đấy chỉ là khóc giả thôi. Lại để ý mỗi lần Trình Liệt muốn xoay người qua một chút để nói chuyện với nàng thì y như rằng Triệu Mỹ Nhân cứ ôm chặt lấy hắn không cho buông tay.
- Cả một đám thái y giỏi giang nhất trong cung đến cũng không cứu nổi long thai trong bụng Triệu quý phi, rốt cuộc ta đang phí công cho một lũ phế vật!
Quan sát biểu hiện giận dữ từ Trình Liệt, bấy giờ Du Ca mới chậm rãi nói:
- Hoàng thượng đừng để ảnh hưởng đến long thể. Chàng vừa mới đến đã chỉ lo cho ái phi mà không tra hỏi thái y xem nguyên nhân gì khiến muội muội sẩy thai.
Bắt gặp ánh mắt của hoàng hậu hướng đến, một vị thái y lật đật thưa rằng:
- Bẩm hoàng hậu nương nương, Triệu quý phi nương nương sẩy thai là do uống phải hồng hoa ạ!
- Hồng hoa? Chẳng phải là phương thuốc cấm kỵ với nữ nhân mang thai à?
- Chuyện gì thế này? Hết An nhi bị đầu độc bằng xạ hương bây giờ đến lượt thai nhi của Triệu quý phi liên quan đến hồng hoa?
Ngữ khí từ Trình Liệt lạnh như sương giá ngàn năm, âu cũng dễ hiểu khi quân vương như hắn chỉ trong hai ngày mà đã mất đi hai đứa con. Nghĩ đến việc xác con súc vật lông đen trôi trên hồ sen đêm qua không khỏi làm người ta rùng mình, mang hoạ tai ương trùng trùng kéo đến! Về phần Du Ca không khỏi khó hiểu:
- Hồng hoa khác với xạ hương, không thể dùng mùi hương làm độc dược, như vậy có kẻ lén bỏ hồng hoa vào trong thức ăn của Triệu quý phi.
Thái y liền đáp, đúng là như vậy! Tức thì Trình Liệt hỏi Thu Tạ đứng hầu bên cạnh, hôm qua và sáng nay chủ nhân ngươi có dùng thức ăn gì kỳ lạ không? Thu Tạ vờ ra vẻ suy ngẫm, sau đó trả lời rằng do nương nương mang thai nên thức ăn ở Nhàn Ninh cung đều kiểm tra kỹ lưỡng, không thể sai sót. Cứ ngỡ như vậy là bế tắc, nào ngờ nha hoàn tinh vi ấy chợt buông một câu đầy cả kinh thế này:
- Sớm này, cung nữ Đông Vĩ ở bên Nhuệ cung có sang đây đưa canh tổ yến nói là Bạch phi nương nương có ý muốn bồi bổ cho chủ nhân nô tỳ... Dạ đúng rồi thưa hoàng thượng, sau khi dùng canh xong thì nửa canh giờ sau quý phi nương nương liền đau bụng dữ dội!
- Chén canh tổ yến quý phi dùng có còn không?
Hoàng thượng vừa dứt lời là Thu Tạ đã hiểu ý ngay, vội vội vàng vàng chạy đi lấy chén canh mà Triệu quý phi uống dở ban nãy, đưa đến cho thái y xem qua. Tất cả quan sát kỹ lưỡng, ngửi ngửi hít hít, xem xét đủ đường sau cùng phán: canh tổ yến đích thị có một lượng nước hồng hoa được bóp nhuyễn! Ngay tức khắc nét mặt Trình Liệt tối sầm lại, ấn đường chẳng khác gì bị đám mây đen vần vũ, yêu cầu Liêu công công truyền lệnh cho triệu Bạch phi đến Nhàn Ninh cung ngay!
Du Ca đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, lý nào Bạch Tố ra tay hãm hại Triệu Mỹ Nhân? Suy xét chuyện hạ thủ lại có gì đó không thoả đáng. Tiếp theo nàng nghe mỹ nhân họ Triệu cất lời uỷ mị, như thể đang sợ hãi điều gì ghê gớm:
- Hoàng thượng, đêm qua không hiểu vì sao thần thiếp mơ thấy An nhi... Công chúa đáng thương cứ nói rằng bị chết oan, khóc lóc muốn được siêu sinh. Thần thiếp hỏi phải làm sao thì An nhi bảo cần tìm ra kẻ hạ độc, người đó tuyệt đối không phải là mẫu thân, sau đó công chúa đưa cho thần thiếp một cây trâm bạch phượng quý hiếm cùng với hình nhân bị yểm bùa rất là đáng sợ!
- Bẩm hoàng thượng, nô tỳ mạo muội thưa có lẽ Phúc An công chúa báo mộng cho quý phi nương nương ạ... Nữ nhân mang thai có khí tựu khác thường, có thể dễ dàng trông thấy hoặc trò chuyện với những đứa trẻ khuất mặt khuất mày.
Trình Liệt tức thì chiếu tia nhìn băng giá vào Thu Tạ khiến nàng ta liền nín lặng, miệng chưa dám khép lại. Trông thế, Triệu Mỹ Nhân xin hoàng thượng đừng trách phạt nha hoàn ăn ngay nói thẳng đó. Nhưng nếu đúng như lời Thu Tạ thì lý nào Phúc An công chúa hiển linh chọn Triệu quý phi để làm nơi "gửi gắm" lời chỉ định thủ phạm thực sự là ai? Và người khiến Trình Liệt lẫn Du Ca cùng lúc nghĩ đến chính là Bạch Tố, bởi chi tiết cây trâm bạch phượng quý giá là do đích thân hoàng thượng ban tặng nàng ta trong ngày tấn phong trở thành phi.
Một lúc sau, Bạch Tố đã đến Nhàn Ninh cung. Lúc đặt chân đến đây, trong lòng không khỏi suy đoán hoàng thượng triệu gọi có chuyện gì. Trước đó tin tức Triệu quý phi sẩy thai đã lan truyền đến Nhuệ cung khiến Bạch Tố bất ngờ thay, đang yên đang lành sao lại ra cớ sự như vậy. Khi ấy Đông Vĩ tỏ vẻ nghi ngại, không biết do Triệu quý phi thiếu cẩn thận hay là... có kẻ nào đã ra tay trước!
Đáng lý ả tiện nhân họ Triệu đó bị như vậy thì Bạch Tố phải vui mừng lắm nhưng cứ thấy lo lắng kỳ lạ, dường như có một linh cảm không hay dấy lên. Nhất là khi vừa đi vào chính phòng Nhàn Ninh cung, trông cảnh hoàng thượng ngồi yên lặng trên long toạ, ở trong vòng tay người là Triệu Mỹ Nhân đang bày ra điệu bộ yếu ớt, và có cả hoàng hậu nữa. Nơi này cứ toả sát khí nặng nề khiến cho từng bước chân của Bạch Tố như thể đang đi trên tầng băng mỏng, sơ sẩy một chút là mất mạng như chơi! Nàng ta cúi người hành lễ, tiếp đến không nghe hoàng thượng hô miễn lễ mà là câu hỏi rất ư lạnh lẽo:
- Bạch phi có biết lý do gì trẫm triệu nàng đến đây không?
- Bẩm, thần thiếp ngu muội chưa rõ ý muốn của hoàng thượng, nếu như là vì trách thần thiếp không đến hỏi han tỷ tỷ thì cũng không có nửa lời oán trách.
- Hỏi han? Thế trẫm hỏi nàng nghĩ gì khi hay tin Triệu quý phi sẩy thai?
- Bẩm hoàng thượng, dĩ nhiên là thần thiếp cảm thấy đau lòng thay cho tỷ...
- Giả dối! - Lời nghe chưa hết, Trình Liệt đã tức giận đập tay xuống long toạ - Lòng dạ thâm hiểm độc ác như thế mà nàng còn nói rằng thấy đau lòng ư?
Giật mình sợ hãi chẳng rõ vừa chọc giận gì thánh giá, Bạch Tố liền quỳ xuống:
- Hoàng thượng, thần thiếp không biết đã làm gì sai quấy với tỷ tỷ!
Thu hồi sự giận dữ, Trình Liệt vẫn mang vẻ sát khí vạn trượng im lặng nhìn qua Liêu công công, vị thái giám hiểu ý liền bước lên trước cất tiếng rõ to:
- Bạch phi nương nương có phải sáng nay đã sai người mang đến cho Triệu quý phi nương nương canh tổ yến? Sau khi uống xong, Triệu quý phi lập tức đau bụng sau đó thái y đến bắt mạch báo rằng long thai đã mất! Kiểm tra qua canh tổ yến của người thì phát hiện trong đó có chứa hồng hoa gây sẩy thai, người còn gì để nói?
Du Ca trông thấy nữ nhân cao quý đang quỳ dưới kia bỗng chốc sững sờ, đôi mắt ánh lên vẻ bần thần như không tin vào điều vừa nghe. Quan sát rõ thấy thần sắc lẫn biểu hiện lúc này từ Bạch Tố, nàng lại không cho rằng đó là giả tạo, vậy phải chăng nàng ta không hề hay biết vụ hồng hoa có trong canh tổ yến?