- Tại sao nàng không nói gì cả?
Nghe giọng Trình Liệt gắt gao, bấy giờ Bạch Tố mới sực tỉnh bởi khi nghe Liêu công công nói xong thì bản thân mơ hồ còn chưa định hình được, làm gì có chuyện Triệu quý phi sẩy thai là do trong canh tổ yến có hồng hoa? Đúng là nàng ta rất căm ghét ả sủng phi họ Triệu ấy, muốn triệt hạ Đinh tần xong thì sẽ xử đến ả, thế nhưng không phải là vào lúc này và càng không sử dụng hạ sách bỏ độc vào canh rồi mang đến đưa cho ả, há chẳng phải tự đem dây tròng vào cổ mình giống Đinh thị ư? Bạch Tố liền cất giọng thê thiết, nhất định phải kêu oan:
- Oan cho thần thiếp quá hoàng thượng, thần thiếp với tỷ tỷ vô cùng thân thiết làm gì có chuyện hãm hại tàn nhẫn đến thế!
- Chính tỷ đây cũng muốn hỏi muội vì sao lại ra tay độc ác như vậy! - Triệu Mỹ Nhân nhổm người dậy một chút, ánh mắt bi ai đến đáng thương - Muội lý nào ganh tỵ với ta đến nỗi phải dùng hạ sách đê tiện này, lấy đá đập lên chân mình à?
Ý của Triệu quý phi nghĩa là, một khi dùng kế hạ độc trắng trợn thế này thì Bạch Tố đã chấp nhận sẽ sớm bị phát hiện ra, ví như kẻ ngu si tự lấy đá đập vỡ chân mình bị thương vậy! Và hiển nhiên Bạch Tố đã sững sờ cỡ nào, dẫu trước đó đã biết công chúa Việt Lương kia không phải dạng hiền lành nhu mì, thế nhưng ở trước mặt hoàng thượng mà đóng kịch đầy ai oán thế kia, đã vậy còn đặt điều phủ đầu người ta thì đúng là quá bất nhẫn. Bạch phi nhất quyết kêu oan, nhưng chưa kịp lên tiếng lần nữa thì đã nghe tiếng thị vệ đi vào, quay qua mới thấy chúng vừa đem vào một nha hoàn và đó không ai khác chính là Mật Nương!
- Nô tỳ tham kiến hoàng thượng, tham kiến hoàng hậu nương nương!
- Ngươi là nha hoàn ở Nhuệ cung phải không?
- Bẩm công công, đúng ạ...
- Có phải chính ngươi nấu canh tổ yến theo lệnh của Bạch phi nương nương không? Trong canh có hồng hoa đã khiến Triệu quý phi nương nương sẩy thai rồi!
- Bẩm hoàng thượng và hoàng hậu, nô tỳ không biết gì cả! - Mật Nương dập đầu xuống đất - Nô tỳ theo lệnh nấu canh chứ không có gan hạ độc vào trong canh!
Để Triệu Mỹ Nhân dựa vào thành ghế, Trình Liệt chậm rãi bước xuống từng bậc thang chạm khắc liên hoa, tiến đến trước mặt nha hoàn kia, lãnh cảm nói:
- Một khi việc bại lộ, ngoài Bạch phi ra thì kẻ bị nghi ngờ tiếp theo chính là cung nữ đã nấu canh tổ yến, trẫm biết ngươi có gan to bằng trời cũng không dám làm! Thế nhưng đó cũng chỉ là lời một phía từ ngươi, giả như ngươi bị ai đó mua chuộc bất chấp tính mạng mà bỏ hồng hoa vào lúc nấu canh thì cũng có thể lắm.
- Hoàng thượng khai ân! Nô tỳ sẽ nói hết những gì nô tỳ biết...!
- Nói mau! Nha hoàn ngươi đã biết chuyện gì, còn không thành thật khai báo!
- Bẩm hoàng thượng, sáng nay Đông Vĩ yêu cầu nô tỳ nấu canh tổ yến, sau đó nói đích thân tỷ ấy mang đến Nhàn Ninh cung. Nô tỳ cảm thấy biểu hiện của tỷ ấy có chút mờ ám, lại nhớ thời gian gần đây nô tỳ vẫn thường bắt gặp Đông Vĩ lén lút gặp La thị vệ âm thầm nói gì đó rất bí mật, tiếp theo La thị vệ lại đi gặp Ung thái y cũng với dáng vẻ mập mờ. Nô tỳ có chứng khó ngủ, tối đến phải đi dạo trong vườn mới khuây khoả, và hai lần tình cờ đều bắt gặp những cảnh đấy.
Không ngờ hành động kín đáo như vậy mà bị Mật Nương bắt gặp, Bạch Tố liền nhìn Đông Vĩ đang đứng khép nép bên cạnh, ánh mắt đảo liên tục, mồ hôi tuôn ra. Tất nhiên, nàng ta bị thị vệ kéo đến quỳ trước hoàng thượng, Trình Liệt hơi ngẩng mặt lên cao mang theo biểu hiện băng lãnh hiểm hóc, để Liêu công công tra hỏi:
- Ngươi là nha hoàn, đêm hôm gặp gỡ thị vệ làm trò xằng bậy gì, nói mau!
Đông Vĩ khẽ mím môi, hai bàn tay níu chặt vạt váy, tuy trong lòng sợ hãi nhưng không hổ danh là nha hoàn thân tín, tuyệt nhiên vẫn im lặng.
- Ngươi là người mang canh tổ yến đến Nhàn Ninh cung, có phải nhân cơ hội đó đã lén bỏ hồng hoa vào trong canh? Nói!
- Thưa công công, nô tỳ không có...
Quỳ ở phía trước và chẳng hề quay xuống nhìn Đông Vĩ lấy một lần, Bạch Tố mang mười phần kinh tâm, trong người đổ ra một tầng mồ hôi lạnh. Cớ gì đang là chuyện Triệu quý phi sẩy thai mà bây giờ lại chuyển qua La thị vệ và Ung thái y? Tiếp theo, Bạch phi thoáng giật mình bởi nghe tiếng đánh chát chúa vang lên, đoán biết Đông Vĩ đang bị thị vệ tát hòng kêu khai ra mối quan hệ với La thị vệ! Nàng ta không nói, tiếng đánh ngày càng lớn, lát sau Liêu công công bảo ngừng lại vì miệng nha hoàn ấy đã bê bết máu rồi. Nhưng câu nói khiến Bạch Tố run rẩy chính là Trình Liệt lệnh cho gọi La thị vệ và Ung thái y đến! Trong lúc chờ đợi, nàng ta cảm thấy thời gian trôi qua như cực hình, vô tình liếc mắt lên chỗ Triệu quý phi ngồi và thấy rõ vẻ thoả mãn nở rộ trên khuôn mặt lạnh lùng tàn khốc đó. Quả nhiên chính là ả ta! Lẽ nào ả biết chuyện Đinh tần và công chúa Phúc An là do một tay Bạch phi này gây ra? Như vậy trong Nhuệ cung có nội gián ư?
Biểu hiện phức tạp trên khuôn mặt của Bạch Tố lọt vào tầm mắt Du Ca, bản thân đoán ngay từ đầu nàng ta thể nào cũng núp trong tối gây ra chuyện của Đinh tần. Bây giờ không thể lên tiếng nói gì cả vì chưa rõ việc gì sẽ xảy ra, nàng chỉ còn biết chờ đợi. Không quá lâu sau, La thị vệ cùng Ung thái y được đưa đến.
- Ngươi đêm hôm dám lén lút hẹn gặp cung nữ Đông Vĩ là để làm chuyện tư thông sai trái phải không? - Liêu công công gặng hỏi.
La thị vệ đưa mắt quan sát chính phòng tại đây, hoàng thượng lẫn hoàng hậu đều có mặt, Triệu quý phi nghe đâu vừa bị sẩy thai còn liên quan đến Bạch phi, và nàng ta hiện đang quỳ ngay phía trước chẳng dám động đậy, tiếp đến là Đông Vĩ bị vả đến mồm đầy máu, sắc mặt nhợt nhạt đang bị thị vệ kéo giữ hai cánh tay, quả thật khiến gã lo âu đến tay chân phát run. Chưa kể còn nghe hỏi về việc lén gặp Đông Vĩ, ngầm hiểu chuyện của Đinh tần sắp bị phanh phui, gã toát mồ hôi lạnh.
- Nếu hắn không khai thì cứ định tội lén lút tư thông với cung nữ, kéo xuống dưới đánh cho tàn phế rồi ném ra biên cương!
Chẳng rõ Trình Liệt có ý muốn đe doạ kẻ đang quỳ dưới kia hay sao mà dứt khoát ban lệnh chẳng hề do dự. Và đúng như ý vị hoàng thượng tàn nhẫn này, La thị vệ sợ hãi cúi lạy khấn tội, đem mọi chuyện ra nói rõ:
- Hoàng thượng tha mạng! Thần gặp cung nữ Đông Vĩ là để nhận lệnh từ Bạch phi nương nương theo dõi chuyện tư thông của Đinh tần nương nương...!
- Có nghĩa là, chuyện tư thông giữa Đinh tần với Mã Tào, đều là do Bạch phi dẫn dắt sao? - Trong lòng dâng lên luồng khí nóng giận gay gắt, Trình Liệt cuộn bàn tay lại thành quyền - Vậy ngươi gặp Ung thái y để làm gì?
La thị vệ chưa kịp trả lời thì bên cạnh Ung thái y sợ đến tè cả ra quần, dập đầu:
- Hoàng thượng khai ân! La thị vệ yêu cầu thần lén bỏ xạ hương vào túi thơm hoa cúc của Phúc An công chúa! Thần bị đe doạ nên không thể không nghe!
Thế là kết thúc! Bạch Tố nhủ thầm như vậy đồng thời ngồi phịch xuống đất, vẻ mặt bần thần của kẻ bị vạch trần mọi âm mưu tàn độc. Không thể ngờ, toan tính dẫu có kỹ càng đến đâu cũng bị kẻ khác vượt mặt! Nàng ta nghe tiếng Triệu Mỹ Nhân ho khan, hệt như một tín hiệu liền ngước nhìn lên bắt gặp ả ta lấy tay lên che miệng để rồi trong một khắc thoáng qua, khoé môi đẹp đẽ ấy đã cong lên một chút. Bạch Tố nghiến răng, sự phẫn nộ dâng lên đỉnh điểm, đáng ghê tởm nhất là kẻ dù đã biết rõ mọi chuyện đối phương làm nhưng vẫn im lặng chờ xem kịch hay, sau đó trong tối xoay chuyển một chút khiến kẻ thù trở tay không kịp! Tức thì Bạch phi vùng dậy miệng gào lên toan lao đến Triệu Mỹ Nhân thì liền bị thị vệ giữ lại.
Một nhóm thị vệ từ bên ngoài đi vội vào, thưa với hoàng thượng đã tìm thấy một vật ở trong tư phòng của Bạch phi. Trình Liệt đón lấy một chiếc hộp vuông
ước chừng cỡ hai lòng bàn tay, ổ khoá vừa bị thị vệ chém đứt, nhanh chóng mở ra xem. Chẳng rõ trông thấy gì mà hắn thoáng bất động, còn Liêu công công kêu khẽ một tiếng. Hết sức tò mò, Du Ca rời khỏi chỗ và bước xuống đến chỗ Trình Liệt, vô cùng kinh ngạc khi thấy chiếc trâm bạch phượng cùng với hai hình nhân bị yểm bùa có dán tên "Triệu Mỹ Nhân" và "Phúc An", hoàn toàn trùng khớp với giấc mơ của mỹ nhân họ Triệu. Dùng bùa ngải là điều cấm kỵ trong hoàng cung!
- Lệnh phi Bạch Tố! Như thế này ngươi còn kêu oan nữa không?
Cơn phẫn nộ kéo đến như vũ bão, giọng Trình Liệt vang lên hệt sấm rền, tay hất mạnh chiếc hộp xuống đất vỡ làm đôi, tất cả mọi thứ bên trong đó đều văng đến dưới chân khiến Bạch Tố sững người. Chiếc hộp trang sức là nàng ta dùng cất giữ cây trâm bạch phượng quý giá, nhưng còn hai hình nhân này... ở đâu mà có? Lập tức nàng ta bò đến ôm lấy chân Trình Liệt, khóc như điên như dại:
- Hoàng thượng, thần thiếp sai rồi! Thần thiếp không nên hãm hại Đinh tần và hạ độc An nhi chỉ vì đố kỵ! Nhưng hãy tin thần thiếp không hề bỏ hồng hoa vào canh tổ yến, càng không dùng hình nhân yểm bùa ai cả!
Du Ca tự thấy dáng vẻ thê thảm bây giờ của Bạch phi chẳng khác gì Đinh tần tối hôm qua, vốn dĩ làm ra bao nhiêu chuyện ác đức, nay một mực kêu oan chuyện khác thì thử hỏi làm sao tin đây? So với Đinh tần, tội của Bạch Tố nghiêm trọng vạn lần! Nàng biết Trình Liệt cũng mang cùng suy nghĩ như vậy, xét ra nữ nhân độc ác này đã xuống tay với hai đứa con của hắn! Đau đớn, cuồng nộ, lại thêm bản chất nhẫn tâm không khoan dung, hắn đá mạnh nàng ta ngã chúi ra sau, hạ lệnh:
- La thị vệ và cung nữ Đông Vĩ nghe lệnh chủ nhân gây tội, phạt đánh một trăm trượng sau đó trục xuất khỏi cung! Ung thái y gián tiếp hạ độc Phúc An công chúa, lôi xuống dưới đánh cho đến chết! Lệnh phi Bạch Tố lợi dụng ân sủng, tâm địa độc ác dẫn dụ Đinh tần tư thông cùng Mã thái y, chủ mưu hạ độc công chúa và làm Triệu quý phi sẩy thai, dùng bùa trong cung, tội không thể tha truyền xử lăng trì!
Nữ nhân mảnh mai như Bạch Tố phải chịu tử hình lăng trì thì quả là Trình Liệt không hề nương nhẹ trừng phạt, Du Ca cũng có đôi chút thấy đáng sợ thay! Về phần Bạch phi, nghe xong hai từ "lăng trì" đã ngất xỉu, thiết nghĩ trước khi chết nàng ta phải chịu nỗi đau đớn kinh khủng bị lóc từng miếng thịt! Những người có tội lần lượt bị lôi ra ngoài không ngừng kêu la thảm thiết, sau đó là âm thanh trượng gỗ đánh vào da thịt, truyền đến bên tai tiếng hét thất thanh rồi ngưng bặt...
Trình Liệt lệnh cho Liêu công công đem hai hình nhân đáng sợ kia đi đốt, sau đó phát tang cho công chúa Phúc An, cuối cùng đến an ủi Triệu Mỹ Nhân vừa trải qua nỗi đau mất con và chịu nỗi kinh tâm nãy giờ. Nàng ta cầm khăn tay chấm nước mắt, vậy mà lúc hoàng thượng vừa quay lưng đi liền kín đáo mỉm cười. Và điều Du Ca vô tình bắt gặp chính là ánh mắt trong một khắc đã giao nhau giữa mỹ nhân họ Triệu với cung nữ Mật Nương đang chuẩn bị trở về Nhuệ cung.
Kịch hay đã vãn hồi, Triệu Mỹ Nhân được Thu Tạ dìu vào trong tư phòng ngồi xuống giường, dẫu nãy giờ trong lòng rất vui nhưng sức khoẻ nàng ta còn yếu.
- Nương nương, lần này thiệt thòi cho người quá!
- Ả Bạch phi bị xử lăng trì kinh khủng như vậy, ta thấy việc này cũng đáng lắm.
- Chuyện của Bạch phi nương nương đã khiến người dụng tâm lương khổ rồi.
- Để kéo được ả Bạch Tố đó xuống bùn thì ta phải giá hoạ ả giết hại con ta, có như vậy mới ở trước mặt hoàng thượng mà khéo léo lật lại vụ án của Đinh Huệ. Bây giờ thì tốt rồi, lần lượt từng kẻ ngáng đường đều bị dẹp bỏ.
Triệu Mỹ Nhân đưa tay vuốt nhẹ bụng mình, suy cho cùng cũng là mẫu thân nên nghĩ đến đứa con đã mất thì ánh mắt có phần bi ai. Để lên kế hoạch hãm hại Bạch Tố, nàng ta đã mạo hiểm dường nào. Ngày trước ở Việt Lương có một cao nhân nổi tiếng tinh thông mọi thứ kể cả y thuật, đến nỗi ông ta còn biết được thai nhi ở trong bụng mẹ là trai hay gái dù chưa đến kỳ sinh nở. Thế là Triệu quý phi sai Thu Tạ âm thầm tìm đến cao nhân nọ, đưa ít máu, tóc với cả bát tự của mình và Trình Liệt, sau cùng đoán ra thai trong bụng là con gái! Nếu là hoàng tử thì nàng ta sẽ giữ lại nhưng đã là công chúa thì không quan trọng bằng việc hạ bệ ả Bạch phi.
Nghĩ lại sáng nay Triệu Mỹ Nhân chấp nhận uống chén canh có hồng hoa cũng tự thấy độc ác vô cùng. Ngồi nhìn nước canh sóng sánh trong chén ngọc, nàng ta cứ như thể nhìn thấy lòng dạ bất nhân của một người sắp làm mẫu phi như mình, chấp nhận đau đớn uống hồng hoa là một chuyện nhưng đang tâm xuống tay với cả con mình thì quả là tội lỗi khiến trời bất dung. Nhưng đây là cách duy nhất khiến ả Bạch Tố kia phải chết, làm Triệu quý phi nàng sẩy thai và thêm chuyện của Phúc An công chúa với Đinh tần thì ả nhất định không qua nổi kiếp nạn này!
Khi đó Triệu Mỹ Nhân đã cầm chén canh lên, những ngón tay khẽ run nhưng lòng lại vô cảm tuyệt tình, ngửa cổ ra uống thứ độc dược mà lát nữa thôi sẽ đem cái chết thương tâm đến cho đứa con chỉ vừa mới thành hình. Độ tầm nửa canh giờ sau, cơn đau cào xé tràn đến khiến nàng ta ôm bụng nằm lăn ra đất, Thu Tạ cũng sợ hãi lo lắng chủ nhân xảy ra chuyện gì, vừa giữ lấy bàn tay đổ mồ hôi đang bấu siết kia vừa la lớn: "Người đâu! Mau gọi thái y!". Triệu Mỹ Nhân mồ hôi đầm đìa miệng rên la thảm thiết, mơ màng nhìn xuống thấy máu đọng dưới chân, răng cắn chặt môi đau đớn: Nỗi đau này nhất định phải bắt Bạch Tố trả gấp ngàn lần!
- Con à, đừng trách mẫu phi nhẫn tâm uống hồng hoa giết chết con, ta thân bất do kỷ không thể không tính đến kế tàn nhẫn này. Không chỉ Đinh tần, Bạch phi mà còn cả Du hoàng hậu, ta muốn trở thành mẫu nghi thiên hạ, cả đời ngồi trên phụng toạ bên cạnh phụ hoàng của con. Nếu con có linh thiên thì hãy giúp mẫu phi đạt được tâm nguyện này và đầu thai trở thành con của ta lần nữa!
*****
Ba ngày sau kể từ vụ án chấn động của Đinh tần và Bạch phi, hậu cung đã yên ắng trở lại mặc cho những lời bàn tán từ phía đám cung nhân vẫn còn. Có lẽ trong lòng ai nấy đều nghĩ mọi chuyện đến đây xem như kết thúc thế nhưng có một người cứ mãi canh cánh trong lòng do còn nghi hoặc một số chuyện. Hôm nay như mọi ngày, Du Ca ngồi suy tư ở vườn uyển Phụng Hoa cung, những hình ảnh đan xen về hai vụ việc vừa rồi liên tục hiển hiện trong đầu nàng. Đến nỗi Xuân Nhĩ hầu trà bên cạnh cũng mải quan sát nét mặt hoàng hậu, đánh tiếng hỏi:
- Nương nương còn bận tâm chuyện của Đinh tần nương nương và Bạch phi nương nương ạ?
- Đúng thế, bề ngoài hai vụ việc này đều gọn ghẽ kỹ càng, nhưng xét kỹ lại có một số điều chưa thoả đáng. - Du Ca nói tường tận - Đầu tiên là về hành động hạ độc của Bạch phi trong canh tổ yến, nghĩ mà xem nàng ta tổn hao tâm trí dàn dựng chuyện Đinh tần như vậy, hà cớ gì lại ngu xuẩn bỏ hồng hoa trắng trợn như thế vào canh? Tiếp đến, cung nữ Mật Nương nấu canh tổ yến, xét ra còn có khả năng bỏ độc cao hơn cả Đông Vĩ. Chưa kể chuyện cung nữ ấy vô tình bắt gặp cảnh Đông Vĩ lén lút gặp La thị vệ rồi La thị vệ gặp Ung thái y, có thể trùng hợp vậy à?