Lúc Tề Duyệt đưa vặn kiện tới, sau khi nói chuyện với nhân viên quầy lễ tân ở tầng một, người đó cũng không biết Tề Duyệt là ai.
Người nhân viên đó cũng chỉ làm theo quy tắc của công ty, ngăn Tề Duyệt lại, gọi điện thoại cho tầng 17.
Vừa đúng lúc có khách đến, Thẩm Mục Thâm đi gặp khách hàng, là Tống thư ký tự mình xuống lầu đón cô lên.
Vốn dĩ chỉ cần như trong điện thoại nói một tiếng là hoàn toàn có thể đi lên.
Có thể để thư ký của Phó tổng xuống nghênh đón, khiến lòng hiếu kỳ bà tám của cô nhân viên quầy lễ tân trỗi dậy.
Vị trước mặt này của Tống thư ký là người như thế nào?
Hai phút sau, Tống thư ký đi xuống tầng 1, tới trước mặt của Tề Duyệt.
"Phó tổng đang có khách, cho nên kêu tôi xuống dưới lầu đón Tề tiểu thư."
Tề Duyệt cảm thấy sao cũng được, cười một tiếng, đem văn kiện trong tay đưa cho anh ta, "Tống thư ký đã xuống như vậy, anh cầm văn kiện này lên cho anh ấy đi."
Tống thư ký xua xua tay, không có cầm văn kiện, mà nói, "Đừng đừng Tề tiểu thư, cô vẫn nên tự cầm lấy đưa cho Phó tổng thì hơn.
Nếu biết Tề tiểu thư tới lại bỏ đi, ngài ấy mà biết chuyện này, khẳng định cả ngày nay sẽ luộc tôi mất, sống một ngày khác gì một năm đâu."
Tề Duyệt: "..."
Theo tình tính Thẩm Mục Thâm mà cô biết, cô thực sự đúng là tin anh sẽ có hành vi thiếu đạo đức này.
"Tề tiểu thư, cô cứ đi lên cho Phó tổng nhìn một cái đi.
Coi như..." Tống thư ký ngừng một chút, "Coi như giúp tôi thoát ly bể khổ."
Tề Duyệt thở dài một hơi, "Vậy tôi tự mình đi lên vài phút vậy.
Sau vài phút tôi sẽ rời đi, nếu Phó tổng của anh hỏi, cứ nói là tôi có chuyện đi trước."
Tống thư ký phối hợp gật đầu hai cái.
Bởi vì được Tề Duyệt đáp ứng, Tống thư ký cũng nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Cuối cùng đi lên phía trước, Tống thư ký đối với nhân viên quầy lễ tân đang cười, nhắc nhở, "Lần sau vị tiểu thư này tới, cứ trực tiếp để cô ấy đi lên."
Vừa nghe được hai người nói, còn đề cập đến Phó tổng, hai nữ nhân viên quầy lễ tân đối mặt nhìn nhau.
...!Tiểu thư? Đây rõ ràng là phu nhân có được không?!
Thời tiết Khang Thành thay đổi vô cùng lớn, sự lãnh lẽo khiến cho người ta hận không thể vác cả chăn bông ra cửa.
Đến lúc nhiệt độ nóng lên cũng tăng mười mấy hai mươi độ.
Thời tiết dần dần biến hoá, Tề Duyệt cũng chỉ mặc một chiếc váy dài rộng rãi có thêu hoa văn ra ngoài.
Tuy rằng rộng rãi, nhưng vẫn có thể nhìn ra được bụng cô có hơi hơi nhô ra.
Lúc này hai nữ nhân viên quầy lễ tân dần dần lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
Ta nói má ơi, đây sẽ không phải là phu nhân Phó tổng đến đó chứ?!
Bọn họ cho tới bây giờ đều chưa có nhìn qua người phụ nữ của lão đại tầng 17, càng chưa từng thấy thư ký của lão đại tự mình xuống dưới nghênh đón, còn cố ý dặn lần sau người đến thì trực tiếp đi lên.
"Tôi hình như có nghe nói, phu nhân của Phó tổng ở tầng mười bảy đang mang thai."
Sau đó dường như nhớ ra cái gì, cả hai nữ nhân viên đều cùng lúc cúi đầu, lấy điện thoại trong túi nhỏ để dưới ngăn bàn, nhanh trong gửi tin nhắn Wechat cho những đồng nghiệp tốt của họ ở tầng 17.
【 Phu nhân Phó tổng mấy người đến, chừng hai phút nữa sẽ đi đến tầng 17.
】
Bởi vì đa số thời gian làm việc, cho nên thang máy có rất ít người đi, bởi vậy trong thang máy cũng chỉ có Tề Duyệt và Tống thư ký.
Tống thư ký đẩy đẩy kính mắt của mình, bỗng nhiên nói, "Thật ra, văn kiện này cũng không phải cần gấp như vậy.
Ngày mai có thể đưa tới cũng được."
Tề Duyệt nghe vậy, có chút không hiểu nhìn về phía Tống thư ký, "Đã không vội, vì sao sếp anh còn muốn tôi đưa thứ này qua?"
Là ngại cô ăn no nhàn rỗi không có việc gì làm à?
Tống thư ký bất đắc dĩ lắc đầu, "Tề tiểu thư, nói ra có thể cô không tin.
Đến tôi cũng không tin."
Tề Duyệt nhíu mày, "Có chuyện gì vậy?"
"Tề tiểu thư, cô không biết chứ ngày đầu tiên đi làm, Phó tổng liền bắt đầu mất hồn mất vía."
Nghe vậy, Tề Duyệt cũng biết bắt đầu muốn nói gì, cười cười, "Tống thư ký, anh đừng nói là tại tôi ảnh hưởng đến Thẩm tổng của anh chứ?" Cô lại không tin, cười nói, "Tống thư ký, anh đừng suy nghĩ nhiều quá."
Ai biết Tống thư ký không có nửa điểm ý tứ muốn đùa, vô cùng đứng đắn nói, "Chính Phó tổng tự mình thừa nhận."
Tề Duyệt: "..."
Trong nháy mắt Tề Duyệt không biết nên nói cái gì, giống như không thể giải thích được rằng Thẩm Mục Thâm da mặt dày như vậy vì sao lại thừa nhận.
Cô có chút không được tự nhiên.
"Tôi cũng ngạc nhiên, Phó tổng như vậy làm người ta rất hoảng sợ." Tống thư ký phát biểu cái nhìn của mình, hoàn toàn không bởi vì đối phương là sếp trên của mình mà nói tốt.
Đối với cái nhìn của Tống thư ký.
Tề Duyệt cũng gật đầu, đồng ý nói.
"Tôi cũng cảm thấy hoảng sợ." Đâu chỉ là hoảng sợ không thôi, còn dọa người nữa.
Tống thư ký thở dài một hơi, Phó tổng, ngài không được đâu, bây giờ còn chưa chiếm được trái tim của Tề tiểu thư, trợ thủ đắc lực của ngài đã làm nhiều việc như vậy rồi.
Thang máy đi đến tầng mười 17, Tề Duyệt cũng không tiếp tục tán gẫu với Tống thư ký.
Lần trước lúc kết thúc hiệp nghị, Tề Duyệt cũng đã đi đến Thẩm thị.
Việc đi đến tầng 17 này cũng đã là chuyện của ba bốn tháng trước.
Khi đó Tống thư ký cũng không giải thích Tề Duyệt là ai, Thẩm Mục Thâm sẽ càng không giới thiệu cho những nhân viên ở đây biết.
Cho nên mười 17 tầng nhân viên đều không biết người phụ nữ xuất hiện trong phòng họp khi đó là ai.
Càng không biết vợ của ông chủ là thần thánh phương nào.
Giới giải trí cũng không có bài báo nào viết phu nhân của Thẩm Mục Thâm là ai, cho nên chuyện Tề Duyệt nhanh chóng được truyền đi.
Ngay từ đầu còn nói vị phu nhân của Phó tổng dựa vào mưu trí để thượng vị, Phó tổng bất đắc dĩ mới phải cưới cô.
Tin tức này nghe nói tuyệt đối đáng tin cậy.
Dù sao người kế thừa Thẩm thị kết hôn, ngay cả hôn lễ cũng không tổ chức.
Khả nghi hơn nữa Phó tổng ngày đêm không ngừng tăng ca, là người bình thường ai cũng biết quan hệ của hai vợ chồng có vấn đề.
Nhưng sau này nghe nói, vị phu nhân này mang thai, máy móc 365 ngày làm việc không ngừng nghỉ lại đúng giờ tan làm.
Về phần có ý kiến của những tầng khác, dù sao những người ở tầng 17 đều cho rằng bà chủ đã cứu vớt bọn họ.
Quả thật chính là quan thế âm bồ tát cứu khổ cứu nạn.
Nhưng hiển nhiên, nhóm nhân viên coi Tề Duyệt là bồ tát cứu khổ cứu nạn đã được đào tạo bài bản.
Khi Tề Duyệt xuất hiện trong văn phòng, không có ai trong số họ tò mà mà ngẩng đầu lên nhìn lén.
Tuy rằng, cả đám đều tò mò muốn chết.
Nhưng ngoài mặt vẫn nghiêm túc làm việc.
Đang có cuộc họp nhỏ đối với khách hàng,