Cô nhóc đứng dậy rời ra ban công hít thở không khí trong lành , nhìn cảnh đường phố chiều tà ở New Zealand khiến cô chẳng có mấy cảm hứng để sáng tác hay làm việc , dù đứng trên đất nước của họ nhưng trong lòng vẫn bồi hồi xao xuyến về quê hương , ngoài mặt thì tỏ ra mạnh mẽ nhưng trong lòng sớm đã biết rất khó để có thể đến cái ngày thành công trở về quê hương
Trích chương 47
....
Thời gian thấm thoát trôi qua , đã 1 tháng kể từ khi Emmy rời đi , mọi thứ cũng trở về đúng quỹ đạo , thỉnh thoảng rảnh rỗi hắn cũng hỏi thăm tình hình của Emmy thay cho Ryn và Henry
Dự án của hắn và Emmy đã nói từ trước hiện tại đang diễn ra rất suôn sẻ , cả 2 bên hợp tác và coi nhau như 1 đối tác làm ăn trong công việc , không hề có tình thân , tình bạn riêng
Hôm nay là buổi cuối cho phần thuyết trình của Emmy đối với dự án làm ăn với hắn và các công ty khác , hắn đặc biệt còn đem theo Henry bên cạnh làm khách , Emmy dù không muốn nhưng cũng không thể đuổi Henry được , dù gì cậu cũng đến với thân phận là khách của hắn , ngoài việc đối đãi hợp tình hợp lý với Henry , Emmy không biết phải làm gì hơn
Kết thúc buổi thuyết trình hắn tạo điều kiện cho Henry và Emmy đi ăn chung , đang trên danh nghĩa đối tác làm ăn cho nên Emmy không thể từ chối
Cả 2 hẹn nhau đến 1 quán ăn nổi tiếng ở New Zealand , vừa order món ăn Henry đã quan tâm hỏi " Em sống tốt chứ ? "
Vâng - Emmy dè dặt trả lời , nhìn thái độ ngượng ngùng tỏ ra xa lạ của cô nhóc mà lòng Henry cứ khó chịu
Đừng xa lạ như vậy , cứ như trước đây là được - Henry nói
Chúng ta là đối tác , thoải mái như trước có lẽ không tiện lắm - Emmy cười mỉm
1 tháng trôi qua rồi , em sống có yên ổn không ? Có bị ông gò bó không ? - Henry đau lòng hỏi
Em đương nhiên là phải sống tốt chứ ạ , đây là con đường mà em tự nguyện theo đuổi mà - Emmy thẳng thắn nói
Em quyết định được ngày quay về chưa ? - Henry hỏi
Chuyện đấy em chưa tính đến - Emmy lắc đầu
Em mau quay về đi , mọi người đều nhớ em lắm đấy , nhất là chị Ryn - Henry buồn rười rượi cúi gằm đầu gắp mấy miếng thịt bỏ vào bát , tâm trạng buồn đến nỗi chỉ muốn phá nát món ăn chứ không muốn bỏ vào miệng
Vậy còn anh.....anh có mong em quay về không ? - Emmy dùng ánh mắt hi vọng nhìn Henry , chờ đợi câu trả lời của cậu
Henry vừa nghe thấy lời cô nhóc nói , đầu ngẩng lên nhìn chằm chằm Emmy , tròng mắt mở to , miệng cũng há hốc vì tưởng mình nghe nhầm
Hả !!? - Henry ngơ ngác hỏi lại cho rõ
Anh đúng thật là - Emmy bất lực cầm tệp hồ sơ đập nhẹ vào mặt Henry , che đi gương mặt đang dần đỏ ửng của cô nàng
Gì vậy ? - Henry khó hiểu dùng 2 tay đỡ lấy tệp hồ sơ
Bàn chuyện hợp đồng - Emmy nói
Em thay đổi nhiều quá nhỉ - Henry bật cười
Anh cười gì ? - Emmy khó hiểu nhìn cậu
Anh trước giờ đều không thích giải quyết công việc , muốn làm việc cùng anh cũng dễ thôi - Henry vừa dứt lời liền nhảy chồm sang bên kia bàn đè Emmy xuống đất
Anh....anh - Emmy tròn mắt miệng lắp bắp nhìn Henry
Sao vậy , em chẳng phải đã đủ lớn rồi sao , đủ lông đủ cánh để chạy khỏi anh rồi còn gì , hiện tại anh đủ khả năng để làm điều xấu với em - Henry cười gian
Không...không em...vẫn...vẫn còn bé - Emmy sợ sệt đầu lắc lia lịa
Henry cười khẩy búng nhẹ vào mũi cô nàng
Tưởng em sẽ làm điều thú vị hơn chứ - Henry từ từ ngồi dậy
Emmy cũng bật dậy thở phào nhẹ nhõm , cầm ly kem tráng miệng trên mặt bàn quệt nhẹ vào mũi Henry , rồi lại ngồi bật cười dở dở ương ương như con thần kinh
Nhìn cô nàng cười thích thú đến vậy Henry cũng không nỡ rời bỏ giây phút đáng trân trọng này
Vừa vặn đồ ăn đem đến Henry chăm sóc cô từ những thứ nhỏ nhất , ăn xong còn muốn ngỏ ý mời cô đi chơi nhưng cô sợ ông nội sẽ cho người theo dõi cho nên viện cớ công ty có việc , còn hắn và Henry thì ghé tạm 1 khách sạn nghỉ ngơi , giờ cũng đã tối không còn sơm cho nên cả 2 thằng quyết định qua đêm ở đây rồi mai mới đặt vé máy bay trở về Việt Nam
Mày...lượn 1 vòng thăm quan đi , đã đặt chân đến đây rồi chẳng lẽ cứ cắm đầu vào công việc , dù gì cũng phải có chút quà mang về cho mấy bà ở nhà chứ - Henry lè nhè bên tai hắn cả ngày chỉ để được đưa đi chơi
Hắn thở dài sập em laptop xuống nhìn chằm chằm thằng bạn 1 lúc lâu rồi lên tiếng
Muốn đi thì cũng ăn mặc cẩn thận vào rồi hãng đi - Hắn khinh bỉ nhìn bộ đồ ngủ hình Pikachu của thằng bạn
Mày không thấy nó rất dễ thương sao ? Như vậy mới có thể tạo ấn tượng tốt cho mấy em gái đó - Henry vỗ ngực tự tin nói
Mày muốn mặc thể hiện cho ai thì mặc , đi với tao thì ăn mặc cẩn thận chút , mất hết cả thể diện - Hắn lạnh nhạt bỏ xuống dưới
Sau khi Henry thay đồ xong cả 2 thằng tản bộ đi trên con phố lớn , hắn thì chẳng mấy hứng thú , còn Henry thì...cứ hễ thấy quán nào có đồ đẹp là nhảy vào mua không chừa cơ hội cho ai
2 tay xách 1 đống đồ hắn nhìn ngang nhìn dọc cũng không dám nhận cậu là bạn thân
Mày mua nhiều vậy có dùng hết không ? - Hắn kì thị nhìn đống đồ trên tay Henry
Cũng đâu phải tao dùng , tao mua cho mấy bả mà - Henry cười khẩy
Ngược lại là mày sao nãy giờ chưa mua được gì ? Không định mua tặng vợ à ? - Henry hỏi
Mày nói nhiều vậy để làm gì - Hắn cục súc trả lời
Ơ cái thằng này - Henry đứng lại nghiến răng nghiến lợi , hận không thể ném