Ngẩng lên thấy sắc trời đã thực muộn liền trở về, đi qua một cái nho nhỏ cửa hàng đề biển hiệu Y dược Chung Ly liền vào muốn mua chút thuốc hạ sốt.
Cầm trong tay vài gói thuốc còn có ấm sắc thuốc nàng về đến sân.
Luồn qua một sân cỏ mọc cao ngang đầu gối liền đi đến kiếm một góc trống.
Nhìn thứ trong tay nàng có chút đau đầu:
" Tử Đằng ngươi biết sắc thuốc sao?"
Tử Đằng nhảy ra nhìn một chút liền quả quyết lắc đầu kêu không biết.
Chung Ly đành kêu nàng ấy đi nhóm lửa còn mình chuẩn bị sắn tay sắc thuốc.
Này vẫn thực mới mẻ với nàng, trước nay đều chưa từng thử qua.
Đống lửa nhanh chóng cháy lên, Chung Ly cũng kiếm một cái quạt ngồi cạnh đun thuốc.
Tiểu Á tỉnh dậy đi ra ngoài liền thấy hai cái nho nhỏ đang thay phiên nhau quạt củi lửa.
Chung Ly nghe thấy tiếng bước chân liền quay lại, trên khuôn mặt trắng nõn giờ đã ngang dọc bụi than, Tử Đằng bên cạnh cũng là một khuôn mặt mèo hoa.
Nhìn liền biết hai cái chơi còn rất vui.
Chung Ly thấy hẳn tỉnh liền bê ấm thuốc nhanh chóng đổ một bát đầy, bê đến bên bàn liền kêu hắn đến uống.
" Nước có hơi cạn nhưng tinh tuý đều ở hết đây.
Ngươi nhanh đến, uống nóng càng có hiệu quả."
Tử Đằng cũng đi đến nói:
" Phải rồi đun rất lâu liền chỉ ra một bát này.
Ngươi mau uống liền sẽ khỏi bệnh!"
Tiểu Á có chút đen mặt nghe hai người nói.
Muốn hắn uống ngay là chuẩn bị luộc chín hắn lưỡi sao?
" Đợi nguội một chút ta liền uống, hai người đã vất vả rồi, liền mau chóng rửa mặt đi."
Đuổi xong mấy cái ra ngoài nhìn bát thuốc đắng ngắt trên bàn hắn liền muốn khóc.
Đun cạn nước ngửi mùi liền biết rất khó uống.
Chung Ly bị đẩy ra khỏi phòng nắm tay Tử Đằng đến bên giếng nước rửa mặt, lại múc một chút nước đun sôi để lát có thể lau người.
Lúc sau một cái tắm rửa xong một cái uống thuốc xong liền đi ngủ.
Đêm dài cứ như vậy trôi qua.
———
Sáng hôm sau Tiểu Á đã thức dậy từ sớm cầm dụng cụ quét tước một chút sân vườn.
Chung Ly nghe tiếng động cũng liền dậy, đá ra tiểu miêu đang nằm ườn bên người đứng dậy vệ sinh.
Ra ngoài đã thấy Tiểu Á đang cắt cỏ liền vội đi đến kéo hắn dậy nói:
" Ngươi là cái người bệnh, không nghỉ ngơi còn ra đây làm cái gì?"
Tiểu Á chỉ lắc đầu nói:
" Ta không cần nghỉ ngơi nữa, bát thuốc hôm qua uống xong liền đã khoẻ!"
Chung Ly đánh giá khuôn mặt hắn liền gật đầu:
" Khí sắc đã tốt hơn nhiều, nhưng vẫn còn hai gói thuốc ngươi tranh thủ sắc uống nốt, không thể lãnh phí."
Tiểu Á đen mặt gật đầu, muốn quay xuống cắt có tiếp thì bị nàng kêu ngừng.
Chỉ trên tay một chút Tử Đằng biến thành tiểu thụ cắm xuống đất, cỏ dại nhanh chóng úa tàn rồi khô khốc.
" Tử Đằng ngươi là độc chết hết chúng sao?" Nhìn một sân cỏ dại nhanh chóng lụi tàn nàng há mồm hỏi.
Tử Đằng biến về tiểu cô nương liền ôm cánh tay nàng nói:
" Chỉ là rút ra chúng chất dinh dưỡng, ta không phải một cái độc thụ!"
Nàng véo véo má Tử Đằng rồi cầm cái chổi giúp Tiểu Á quét một sân cỏ khô.
Làm xong hết thảy mới thấy sân này còn có thể cho người ở, hôm trước liền chắp vá coi như không thấy mà đi ngủ.
Đến bên bàn nghỉ ngơi Tiểu Á vẫn một khuôn mặt đau khổ bị nàng đẩy đi sắc thuốc uống.
A Lân lúc này mới chạy đến, kêu nàng muốn ra ngoài cùng liền bị nàng chỉ vào linh thú túi nói:
" Thành trì này nhiều tu tiên người, người nhiều liền mắt tạp, chủ thành còn là cái kim đan kỳ.
Ngươi vẫn nên ngoan ngoan ngồi trong yêu thú túi, ta có thể mang ngươi đi dạo."
A Lân cũng chỉ đành gật đầu đồng ý.
Tiểu Á cũng nghe được nàng chuẩn bị ra ngoài liền gác lại trong tay việc nói cũng muốn đi.
Nhìn mấy cái cái nào cũng muốn đi theo liền xoa xoa cằm gật đầu.
Mấy người đều ra khỏi cửa đi dạo, đi đến đâu Tiểu Á đều tò mò muốn vào xem, nàng cũng chiều ý hắn vào mở mang tầm mắt.
Nhưng không phải cửa tiệm nào cũng chào mừng hai cái tiểu thí hài phàm nhân, vào một chút liền bị xua ra ngoài.
Chung Ly không mấy bận tâm mà tiếp tục đi dạo, đến một cái tửu lầu đông đúc liền đi thẳng vào.
Hai người gọi một chút đồ ăn còn có linh trà liền ngồi xuống nói chuyện.
Tiểu