Cũng vào buổi chiều hôm đó tại tổng công ty của Thẩm gia, cuộc họp hội nghị cấp cao được diễn ra trong không khí vô cùng căng thẳng.
Các công ty của Thẩm gia đều là dạng quản lý góp vốn đầu tư chia lợi nhuận, Thầm Kỳ là chủ tịch cũng là cổ đông lớn nhất, nắm giữ tới 49% cổ phần, các thành viên hội đồng quản trị khác cũng là những gia chủ của chi thứ Thẩm gia, nói cho cùng vẫn là người trong một gia tộc nhưng lợi nhuận lại khác nhau.
Trong số đó thì Thẩm Túc coi như là người nắm giữ nhiều nhất có tới 10% cổ phần.
Ông ta bắt tay với Lệ gia để hạ bệ Thẩm Kỳ, bên ngoài thì có Lệ gia yểm trợ liên kết với mấy gia tộc khác cố tình tranh chấp mối làm ăn với Thẩm gia, tạo áp lực cho đối tác không thể chọn Thẩm gia để hợp tác, bên trong thì có Thẩm Túc quấy phá, mua chuộc những thành viên chi thứ khác, dùng tiền mượn được của Lệ gia mà mua đứt lại số cổ phần của bọn họ, góp gió thành bão, thu về 35% cổ phần, cộng với 10% của lão ta thì con số đã gần bằng với Thẩm Kỳ, có thể cùng anh tranh chấp trong các cuộc họp cổ đông.
Sự thay đổi đột ngột này khiến cho giá trị cổ phiếu giảm không phanh, các kế hoạch điều hành của Thẩm Túc cũng khiến cho nhiều người bức xúc, nhiều nhân viên cũng bị cắt giảm do các dự án đều bị ngưng trệ lại.
Thẩm Kỳ bước vào phòng họp thấy Thẩm Túc ngồi vào vị trí chủ vị của mình, ánh mắt anh tối lại.
Thẩm Túc cười nhếch mép rồi giả vờ tỏ ra xin lỗi " Thẩm Kỳ tới rồi à, mau lại đây ngồi đi".
Bởi vì phần lớn cổ đông đều bị Thẩm Túc mua lại cổ phần nên cuộc họp đã giảm bớt nhân số tham gia đang kể, ngồi tại đây còn có chưa tới mười người.
Vị trí còn thừa rất nhiều, Thẩm Kỳ không ngồi lên ghế chủ vị đã bị Thẩm Túc ngồi qua mà anh ngồi xuống một chiếc ghế bình thường ở dưới, nhưng khí tức mạnh mẽ của người lãnh đạo của anh vẫn khiến người khác phải ngược nhìn tới đây, như thể vị trí này mới là vị trí chủ vị vậy.
Thẩm Túc mất công đấm vào bịch bông thì hừ một tiếng ngồi xuống ngồi luôn chiếc ghế chủ vị mà ông ta thèm muốn bấy lâu nay.
Thẩm Túc mở lời " Chuyện đã tới nước này thì ta cũng vào thẳng vấn đề luôn".
" Chuyện công ty sắp lao vào vòng phá sản, cả cơ nghiệp do các đời Thẩm gia tạo ra sắp bị hủy dưới tay của gia chủ, mọi người ngồi ở đây là cổ đông, cũng chính là người nhà họ Thẩm chúng ta, bản thân ta không thể giương mắt nhìn chuyện đó xảy ra được.
Thẩm tổng đã từ chối liên hôn với nhà họ Lệ, cũng tức là từ chối mối làm ăn với tập đoàn quốc tế EB nổi tiếng, chuyện này có bao nhiêu mất mát, ta tin rằng các vị ở đây đều hiểu", nghe ông ta nói xong, không ít người ở bên dưới gật đầu tỏ vè tán đồng ý kiến, một số ít thì còn đang suy ngẫm.
" Dưới tình hình này, Thẩm Kỳ không những không hòa hoãn với Lệ gia mà còn ra tay với tiểu thư nhà họ, khiến cho Lệ gia rất tức giận muốn liên kết với những nhà khác để gây khó cho chúng ta, bản thân Thẩm Túc ta đã hạ mình xuống để kết thân với Lệ gia, vì lợi ích chung, chúng ta không thể để gia chủ vì việc tư mà làm ảnh hưởng tới lợi ích của chi thứ chúng ta được, vậy nên nếu các vị có thể đồng lòng tiến cử ta làm tân gia chủ thì Thẩm Túc ta hứa với các vị sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện nguy cơ phá sản này".
Bên dưới đã có vài người bị ông ta thuyết phục hoàn toàn, một số lại nhìn sang Thẩm Kỳ, chờ anh nói ra vài lời phản biện lại.
Thẩm Kỳ cười nhếch mép " Nếu ông có thể giải quyết thì tôi sẽ cho ông làm giám đốc điều hành, muốn làm gia chủ thì hơi tham lam quá rồi, từ trước tới nay đều là dòng chính mới có tư cách làm gia chủ, ông cũng chỉ là nhánh thứ của nhánh thứ mà thôi, có tư cách gì đòi tranh quyền gia chủ với tôi, hơn nữa cục diện này không phải không thể cứu rỗi, không phải các người nói muốn hợp tác với tập đoàn EB sao, tôi đã đàm phán với bên đó để bọn họ mua lại tập đoàn của Thẩm gia rồi, sau này dưới chướng của EB thì chúng ta sẽ không lo vấn đề về phá sản nữa".
Thẩm Túc tức giận đập bàn " Ta có trong tay 45% cổ phần, cậu vậy mà dám đàm phán bán đi công ty mà không hỏi ý tôi sao?".
Thẩm Kỳ bình tĩnh đáp, trong mắt hiện lên khí tức bá đạo " Thì sao? Chủ tịch của công