Rất nhanh người của Thẩm Kỳ đã nhận được tin mà xông vào căn phòng kia bắt lấy Lệ Sa và hai gã đàn ông kia, đến cả Mặc Hán Lương cũng bị tóm theo đi cùng.
Bọn họ bị đưa tới một căn phòng ẩm thấp rồi bị tiêm chất kích thích vào người.
Hai gã đàn ông kia vốn là kẻ đầu đường xó chợ do Lệ Sa tìm tới, không chỉ bị mắc bệnh truyền nhiễm về đường sinh dục mà còn bị nghiện, lúc này cho cô ta thưởng thức lại đồ mà mình đã chuẩn bị.
Mặc cho cô ta liều mạng kêu gào thế nào hay đau đớn ra sao thì tên kia vẫn không dừng lại động tác.
Mặc Hán Lương lúc đầu bị hai tên kia bỏ quên vì nghĩ đểu là đàn ông với nhau, ai ngờ sau khi bị tiêm thuốc thì anh ta liền tự mình mở chân cầu hoan khiến cho hai gã cũng tìm tới thưởng thức món đồ lạ.
Trong phòng khách sạn, Thẩm Mặc khóc nấc nghẹn ngào, cậu chỉ lên tay và eo nức nở nói " Bọn họ chạm vào em, chỗ này với chỗ này, thật bẩn".
Thẩm Kỳ bị thuốc làm cho khó chịu nhưng vẫn kiên trì bình tĩnh để an ủi bé mèo con của mình, anh hôn lên những nơi cậu chỉ " Như vậy là sạch lại rồi này".
Thẩm Mặc bị anh hôn lên khắp người, cảm giác nhột nhột khiến cậu nín khóc lại mà bật ra nụ cười.
Thẩm Kỳ ghé đầu lên vai Thẩm Mặc " Anh xin lỗi, là anh tới chậm làm em bị ủy khuất rồi".
" Em biết anh sẽ tới mà" Thẩm Mặc nhớ lại cảm giác sợ hãi khi nãy mà ôm chặt lấy anh không muốn cách xa dù chỉ một mét, bỗng cậu cảm nhận được bên dưới của anh đã cứng lên, hơn nữa hơi thở cũng gấp gáp hơn bình thường, Thẩm Mặc nhớ lại lời của Lệ Sa khi nãy, cô ta nói anh đang cùng người khác làm cái chuyện kia, Thẩm Mặc chả tin lời cô ta nói nhưng cậu biết vì cậu mang thai nên Thẩm Kỳ cứ luôn phải nhịn thật khó khăn.
" Anh cứng rồi?".
Thẩm Kỳ cười khổ ừm một tiếng " Bọn họ hạ thuốc anh, bé Mặc ngoan, để anh đi vào phòng vệ sinh một lát, anh không chịu nổi nữa rồi".
Thẩm Mặc vẫn bám chặt lên người anh không rời đi ngại ngùng nói " Để em giúp anh có được không?".
Thẩm Kỳ lắc đầu, thở gấp nói " Em đang mang thai, anh sợ sẽ không khống chế được mà làm em bị thương".
Thẩm Mặc không sợ chết mà dùng ánh mắt đáng thương nhìn anh " Nhưng mà em muốn uống sữa của anh nha".
Thẩm Kỳ bị cậu nói của cậu làm cho bất lực, Thẩm Mặc trườn xuống dưới cởi khóa quần của anh lấy ra vật đã cứng rắn kia x0a nắn rồi ngậm vào miệng.
Âm thanh nhóp nhép vang vọng cả căn phòng.
Thẩm Mặc dùng hết vốn liếng và kinh nghiệm của mình giúp Thẩm Kỳ ra được một lần sau 30 phút, miệng cậu đã sắp không đóng lại được nữa rồi nhưng dù đã ra thì thứ kia của anh vẫn sừng sững hướng lên trời như vậy.
Lâu rồi không được làm cái kia cùng anh nên Thẩm Mặc cũng trở nên mẫn cảm và [email protected] muốn hơn nhưng bác sĩ nói trước 3 tháng không thể quan hệ nên cậu không dám vi phạm.
Thẩm Kỳ đặt bé con của mình nằm nghiêng bên giường, anh đặt vật kia vào giữa khe đùi của cậu rồi luận động " Sẽ không cho vào, đừng lo".
Một tay anh đưa ra đằng trước nắm lấy nấm nhỏ của Thẩm Mặc mà vuốt v e.
Qua hồi lâu, khi bắp đùi của Thẩm Mặc đã hơi đỏ lên do ma sát thì Thẩm Kỳ mới b ắn ra lần nữa, thế nhưng vật kia vẫn chưa chịu đầu hàng.
Thẩm Kỳ đành phải dùng tới bàn chân của Thẩm Mặc, tới lần này thì thứ kia mới chịu dịu đi một chút.
Thẩm Mặc lúc này đã mệt mỏi mà ngủ mất tiêu lúc nào không hay, Thẩm Kỳ đành phải giải quyết bằng cách vào phòng vệ sinh tắm nước lạnh thật lâu mới ra ngoài.
Sau khi tác dụng của thuốc qua đi, Thẩm Kỳ trở vào phòng ngủ, lúc này đồng hồ điểm báo còn một phút là tới giao thừa.
Anh nhìn xem, thì ra là chuông báo thức của Thẩm Mặc.
Thẩm Mặc mở mắt ra ngáp một cái rồi háo hức kêu Thẩm Kỳ cùng đi chỗ cửa sổ kính để ngắm pháo hoa.
" Anh xem, đẹp chưa kìa...Oa! nổ lớn quá".
Nhìn cậu vui vẻ quên đi chuyện khi nãy khiến anh thở phào nhẹ nhõm, Thẩm Kỳ mỉm cười vui vẻ cùng vợ nhỏ ngồi sánh vai ngắm pháo hoa mừng năm mới, mọi năm cả anh và Thẩm Mặc đều cô đơn mà trải qua năm mới, lúc đó anh không thèm để ý tới những ngày lễ kiểu này vì với anh nó cũng chẳng khác gì ngày thường cả, nhưng hiện giờ thì khác, anh đã có người để cùng trải qua những giây phút ngọt ngào như vậy rồi.
Ở sân thượng khách sạn nơi buổi tiệc diễn ra, Thẩm Quân cùng Kỳ Gia Phóng đứng ngắm pháo hoa trên bầu trời, bàn tay hai người đan vào nhau.
Kỳ lão gia tử nhìn thấy cảnh này thì nở nụ cười hạnh phúc, cuối cùng cũng có người ở bên đứa con trai mà ông vẫn luôn lo lắng này rồi, coi như tâm nguyện của ông đã hoàn thành.
Tại Thẩm gia có một đôi bạn trẻ có phong cách đón năm mới khác với người thường, Vincent không ngừng th úc mạnh vào mông Thẩm Hà ở bên cửa sổ rồi cùng nhau thưởng thức pháo hoa nhiều màu sắc trên bầu trời, Thẩm Hà thì không ngừng mắng anh ta là đồ động vật sống bằng nửa [email protected] dưới, còn chân thì run lên đứng không vững.
Miệng thì nói như vậy nhưng vẫn không kìm được sung sướng mà r3n rỉ.
Ở