Chiếc xe của nhóm Thẩm Mặc đi tới một đoạn đường cao tốc thì đột nhiên bị trục trặc không thể đi tiếp, cả nhóm đều không biết làm sao.
Thẩm Kỳ hôm nay mặc áo phông trẻ trung, còn vuốt mái tóc lên nhìn trông vô cùng đẹp trai, anh đút một tay vào túi quần rồi bình tĩnh đi ra ngoài kiểm tra động cơ xe, loại hỏng hóc này không thể khắc phục ngay được, cả bọn cũng xuống xe nhìn đông nhìn tây mãi không có chiếc xe nào đi qua.
Qua hai phút mới có một chiếc xe chạy qua, mặc cho đám Thẩm Mặc vẫy tay thì chiếc xe đó vẫn lướt qua như không nhìn thấy gì.
Thẩm Kỳ nhìn bọn họ ỉu xìu như vậy thì lấy ra một sấp tiền, khi có một chiếc xe sắp chạy tới, anh liền giơ tay ra cùng sấp tiền phấp phới trong gió.
Chiếc xe kia phanh gấp lại đằng trước xe bọn họ, Thẩm Kỳ thương lượng mua lại xe của bọn họ ngay tại đó, người trên chiếc xe kia là một đám thiếu niên, vừa nghe Thẩm Kỳ trả giá gấp đôi mua lại thì cũng mặc kệ việc phải làm sao để đi tiếp mà lập tức đồng ý.
Thẩm Kỳ kêu mọi người lấy đồ đạc trong chiếc xe kia chuyển sang chiếc xe này.
Thẩm Mặc nhìn chiếc xe kia mà không nhịn được cười, đó là một chiếc xe buýt du lịch màu hồng rất mộng mơ và hình kỳ lân bảy màu, so với chiếc xe sang trọng của bọn họ thì đúng là một chân trời mới.
Thẩm Mặc thích thú đi lên chiếc xe này sau đó phát hiện không chỉ ở bên ngoài mà bên trong ghế ngồi cũng là một màu hồng kem dễ thương và những hình vẽ hoạt hình trên nóc xe.
Đây là chiếc xe dễ thương nhất mà Thẩm Mặc từng thấy, cậu rất thích nó.
Thẩm Kỳ đắp tấm chăn mỏng lên bụng cậu " Thích sao? Về nhà sẽ mua cho em một chiếc dễ thương hơn cả cái này".
Thẩm Mặc rất ngại chuyện người khác biết cậu thích nhất là màu hồng " Không phải em thích đâu, là con thích đó".
Thẩm Kỳ phì cười " Được, là con thích, nên anh sẽ mua cho em một cái, được chưa?".
Thẩm Mặc vui vẻ " Dạ".
Thẩm Quân và Kỳ Gia Phóng hình như rất không thích phong cách của chiếc xe này, mãi mới đấu tranh tư tưởng xong để đi lên, nếu có dịp thì bọn họ muốn đưa anh em nhà mình đi chơi bằng xe tăng cho oách, nhưng điều này hẳn là không thể.
Thẩm Hà không hiểu sao lại mệt mỏi như thể thức trắng cả đêm vậy, cậu ta gần như ngủ như chết, vẫn là Vincent phải bế Thẩm Hà sang xe này.
Thẩm Mặc nhìn theo anh ấy, cảm thấy anh trai mình rất tốt.
Chạy xe thêm 1 tiếng là đã tới nơi rồi, cả đám mỗi người xách theo một ít đồ đạc đi tới chỗ cắm trại, riêng Thẩm Mặc bị bọn họ từ chối lời đề nghị giúp đỡ vì cậu đang mang thai, Thẩm Mặc đành phải tay không mà đi theo, lúc nữa cậu sẽ xin làm một số việc vặt cũng được.
Kỳ Gia Phóng trong nằm trong diện cần được nghỉ ngơi vì vết thương của anh ta chưa khỏi hẳn, vậy nên khi tới nơi thì Thẩm Kỳ và Thẩm Quân phụ trách việc dựng trại, Vincent và Thẩm Hà sẽ sắp xếp những đồ đạc cần thiết.
Bọn họ mang theo rất nhiều đồ, nào là bếp nướng, bếp ga, nào là bộ bàn ghế gấp và đồ ăn mang đi từ nhà.
Thời tiết đang chuyển sang mùa xuân, chỉ có sáng sớm và tối muộn thì mới lạnh, còn ban ngày sẽ hơi ấm.
Thẩm Mặc ngồi một chỗ cảm thấy ngứa ngáy chân tay nên cậu lấy hoa quả trong túi đồ ăn ra bổ để chút nữa bọn họ sẽ có cái để giải khát.
Khoảng một tiếng rưỡi sau thì mọi thứ đã xong xuôi, cả đám quây quần bên bàn hoa quả mà Thẩm Mặc chuẩn bị.
Sau khi ăn xong thì Thẩm Kỳ lấy ta túi dụng cụ gì đó rất lớn rồi kéo cả bọn đi dọc theo khu rừng tới một con sông nhỏ, ở đó sẵn đã có mấy ông chú bác ngồi câu cá, Thẩm Mặc nhận ra chuyện bọn họ sắp làm tiếp theo nên hứng thú bảo Thẩm Kỳ mau lên.
Thẩm Kỳ lấy ra trong túi mấy cái cần câu cá đưa cho mấy người khác xong thì anh mới cùng Thẩm Mặc đi tới ven