Tứ Giới Lục Thần - Bốn Thế Giới - Sáu Vị Thần [Countryhumans]

Chương 17


trước sau


Có một vài điều kì lạ đã xảy ra.

Russia không rõ rằng nó là chuyện gì nhưng cậu có cảm giác rất rất lạ.

Điều này còn tồi tệ hơn cả việc bị xâm phạm tới lãnh thổ nữa.

Mặc dù là một vị thần chính thức nhưng ngoại trừ một số quy tắc nhất định của thế giới này ra thì cậu chẳng biết cái quái gì cả.

Thậm chí là lí do cho cảm giác áp bức lúc này.

Nó tựa như việc Tử giới đang kêu gào muốn mở rộng lãnh thổ nhưng lại mamg theo nhiều bất an hơn.

Rồi cho tới khi Russia hoàn toàn tỉnh táo lại, cậu đã tới trước mặt cha mình rồi.


USSR nhìn cậu con trai lớn của mình, đôi mắt màu hổ phách dường như hiện lên chút vui mừng nho nhỏ.

Tuy nói Russia là người thừa kế danh "Thần" của y nhưng về cơ bản cậu vẫn bị ảnh hưởng và chi phối sức mạnh vào thời điểm cuối năm nên y đã khá lo lắng.

Chỉ là chuột thì không lo được thân mèo, cuối cùng thằng con trai trời đánh này của y cũng khởi phát được sức mạnh "Thần" rồi ha hả!

Tộc người Slav bọn họ mặc dù đúng là có chút thiện chiến, cũng rất giỏi về điều khiển tuyết nhưng đó không phải một trong những lí do khiến họ trở thành "Thần".

Lí do cơ bản nhất để được công nhận là người thừa kế hợp pháp của gia tộc bọn họ chính là Tiên thể!

Tiên thể chính là lấy cơ thể làm vật tế để dự đoán tương lai, xoay chuyển không gian và thời gian.

Sức mạnh càng lớn, Tiên thể càng phát triển mạnh, thậm chí còn có thể mở ra được không gian tri thức trong những giấc mơ.

Cũng đâu phải tự nhiên người Slav lại thừa nhân tài như vậy chứ.

Nhưng vấn đề là Tiên thể của tộc nhân chỉ có thể khai phá khi người gia chủ khai phá được nên y thật sự là chờ ngày này lâu lắm rồi!!!

Mặc dù lí do khai phá có chút đau đầu nhưng không sao, có hy vọng là được rồi.

"Ta nghĩ con nên ngủ một giấc đi thì hơn. Nó có thể giúp con biết được lí do đấy."

"Con không nghĩ thế... còn công việc nữa."

"Hì, đừng lo, mấy cái này cứ để ta là được rồi. Con cứ ngủ chút đi."

Russia có chút lưỡng lự, đôi mày hơi nhíu lại vì khó chịu nhưng người nói lại là cha, dù muốn hay không cậu cũng không cãi lại được.


"Chỉ... một chút thôi. Con sẽ chỉ ngủ một chút thôi."

"Ừm."

Âm thanh đáp lại của USSR vang lên vui vẻ.

Rầm!

"....."

Không một câu báo trước, Russia đã ngã lăn ra sàn ngủ mất.

Nazi bị tiếng động lớn làm cho giật mình, vừa ngó ra khỏi bếp đã nhìn thấy thằng nhóc Russia kia đang nằm dập mặt ngay trên sàn nhà.

"Mày lại làm gì khốn nạn nữa à?"

"Không có. Tao chỉ bảo nó nên ngủ một chút thôi."

"Thật không?"

"Tao vô tội."

USSR ngân

dài ngao ngán, đứng dậy vác đứa nhóc nhà mình về phía phòng ngủ.

Căn nhà này sau cùng cũng khá rộng rãi, có tầm mấy chục phòng, dù sao thì nơi đây cũng từng là khu quân sự tập trung của một đại đội mà.

Sau khi nghỉ hưu, y với Nazi liền chọn nơi này để an dưỡng tuổi già, cũng chả có mấy tranh cãi nữa, an an ổn ổn làm một đôi bạn già độc thân vui vẻ.


Nhưng xem ra những ngày tháng yên bình khó có thể tiếp tục được rồi.

"Thế nào? Thằng nhóc đó cuối cùng cũng đánh thức được Tiên thể rồi?"

Nazi nhìn từ ngoài cửa vọng vào, bộ dáng bất cần đời, hỏi.

USSR không trả lời gã nhưng đôi bên lại bất giác tự hiểu được lòng nhau.

Chỉ mới một tuần trước, USSR cũng đã mơ thấy một giấc mơ cảnh báo tới từ sức mạnh của Tiên thể.

Nó không quá xấu xí nhưng cũng chả mấy yên ổn, sau này nhất định không sớm thì muộn cũng nổ ra một cuộc chiến với đám Nhân giới thôi.

Mặc dù những năm gần đây phía Đông Nam Á đã có chút tiến triển trong ngoại giao nhưng biết thế nào được, có khi chỉ có bọn họ là không bị tấn công thì có.

"Này, ta nghĩ ngươi lên chuẩn bị cho Germany đi. Thằng nhóc đó không phải quá yếu rồi à?"

"Ăn nói vớ vẩn. Người Deutsche bọn ta không phải trời sinh đã phú được cơ thể khỏe mạnh hay trí thông minh như các ngươi. Cái gì cũng có thời gian của nó. Hơn nữa Germany cũng đang làm rất tốt rồi, không nhất thiết phải thêm gì nữa."

Người Deutsche đã từng được coi là những kẻ ngu xuẩn của phương Tây, vì vậy nên càng vào những đời sau bọn họ mới càng cố gắng cải thiện nguồn gen của mình nên mới được như hiện tại.

Mà dù hiện tại đã được công nhận thì sao chứ, gia tộc họ cũng đâu chẳng có mấy người đạt được sức mạnh Thần.

Nhìn qua lịch sử, cũng chỉ có mình cha gã và gã đạt được loại sức mạnh này nhưng thật sự có ai thật sự biết được bọn họ đã phải trải qua những gì mới có được ngày hôm nay sao?



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện