WIPO bước ra khỏi căn phòng kia, nắm tay siết chặt lại tức giận.
Phải tìm WHO về, gã phải tìm anh về trước khi chủ nhân phát hiện ra.
"WIPO, WHO không ở cùng cậu?"
EU không rõ từ lúc nào đã xuất hiện đằng sau gã, bước gần tới.
Đôi cánh đen tuyền của y khẽ phe phẩy giữa không trung, tạo lên một loại cảm giác tựa như thiên sứ hạ phàm nhưng cũng vô cùng áp bức như quỷ dữ tới từ địa ngục.
Năng lực đặc thù - Chia sẻ.
Chia sẻ mọi thứ, từ cảm xúc, suy nghĩ lẫn hành động.
"Ngài EU, một bàn tay của ngài chưa đeo găng kìa."
"Ta biết."
EU mặc kệ biểu cảm khó xử của gã, bước nhanh tới.
Bộp.
Bất ngờ, không hề báo trước.
Một cú đẩy nhẹ được điểm lên lưng gã.
Trong khoảng khắc ấy gã đã nhìn thấy....
"Bắt được rồi."
Nguy hiểm!!!
"Vô hiệu hóa năng lực."
Ngay trước khi WIPO kịp khởi phát năng lực bảo vệ, âm thanh nhẹ nhàng quen thuộc liền vang lên từ đằng sau lưng gã, bàn tay trống không kia của EU cũng đã chạm tới.
"Hợp chia."
Lời của EU vừa dứt, một luồng đau đớn liền ập lên não bộ gã.
Triệt để ngất đi.
"Đeo găng vào đi EU."
"Vâng, vâng, tôi biết mà."
EU thở dài nhìn người sớm đã quen thuộc trước mặt nhưng lại tựa như không thể quen nổi, Germany.
Là con người đôi khi thật dễ gần, lạc quan nhưng đôi khi lại bi thảm và cực đoan tới đáng sợ.
"Ngươi sau khi đem WIPO đi thì nhanh chóng tập trung tại phòng bàn tròn đi. Nhớ gọi cả France nữa."
"Đã rõ."
EU nhanh chóng đem găng tay đeo vào, nhẹ nhàng vác WIPO lên vai rồi rời đi.
Mà bên này, Germany cũng đi về hướng ngược lại, đôi mắt màu đỏ máu phía dưới cặp kính cũng dần nhu hòa lại, hóa thành một màu đen bình thản.
Chị West, chị đang tức giận sao?
Không, chị đâu có tức giận.
Chị chỉ muốn chắc rằng mọi thứ sẽ ổn thỏa thôi mà.
Thế giới này không cần thứ gọi là chiến tranh hay xung đột nữa.
"Xin lỗi, tôi tới muộn rồi."
Cửa phòng họp bàn tròn được mở ra. Germany nhanh nhẹn bước vào rồi đóng cửa.
Nơi này là nơi chỉ có những người đạt á thần trở lên được phép vào.
Là nơi của những kẻ mạnh thật sự.
Đứng trên bục trung tâm là ASEAN, một kẻ bí ẩn khó đoán tới bất ngờ và cũng là người đại điện cho khu vực Đông Nam Á.
ASEAN nói qua loa vài lời với UN rồi tiến về chỗ của mình.
Lần này, nếu không phải Singapore đột nhiên gửi điện tín thông qua Hạc đôi thì chắc hắn cũng chả tới đâu.
Vừa ngồi yên vị, trên vai của ASEAN đã bị một con hạc nhỏ nhắn đậu lên, kế tiếp con hạc đó liền mở miệng, hót vang lên giọng nói kì lạ bất nam bất nữ.
《Xin chào, tôi là Thailand, người đại diện cho khu vực