Hạc đôi đứng trước cửa, đứng trước người con trai với nước da đỏ đằng sau China ấy.
Dù khuôn mặt đã bị che khuất bởi chiếc mặt nạ nhưng hầu hết mọi người trong phòng đều nhận ra dị thường từ người con trai kia.
Âm giọng của ASEAN có chút run rẩy, không thể tin nổi lên một tiếng.
"Cậu... là Việt Nam đúng không?..."
Này, trả lời đi chứ.
Cậu là Việt Nam, là Việt Nam mà đúng không?!
"Tôi..."
"Cậu ta không phải."
Bất ngờ, America từ phía ghế ngồi trung tâm lên tiếng, nhanh chóng ra hiệu cho UN trấn tĩnh mọi người lại rồi đứng lên.
Những vị thần khác cũng bắt đầu đứng lên, UK liếc qua India một lúc rồi gật đầu.
"Xin lỗi nhưng China, nơi đây chỉ dành cho những Countryhumans thuộc cấp bậc á Thần trở lên. Yêu cầu cậu mang cậu ta rời khỏi."
UK chậm rãi nói từng chữ, đôi mắt màu xanh dương hiện lên tia xanh lá như đang dò xét.
Mà lúc này, đột nhiên Hạc đôi bất ngờ hét rống lên một tiếng khiến toàn bộ mọi người bịt tai lại, chỉ riêng người con trai kia vẫn đứng đó.
China nhìn thấy anh không che tai liền lập tức mặc kệ mọi thứ, ôm chặt anh vào lòng mình.
"Che tai lại! Che tai lại cho tôi, Vietnam!! Cậu muốn chết à?!!"
"A?"
Anh hoang mang nhìn China.
Rõ ràng con hạc kì lạ đó chỉ há miệng kêu nhỏ vài tiếng, sao mọi người lại phải che tai chứ?!
Đúng lúc này, đôi mắt của anh hiện lên tia máu đỏ.
"China!"
Vietnam giật mình che tai hắn lại, cảm giác nhơm nhớp của máu dễ dàng hiện lên qua lớp da tay.
Là do con hạc đó?!
Trong chốc lát, đôi mắt màu xám trong của cậu ngay lập tức hiện lên sát khí.
"Bẫy chông!"
Rầm!
Nền sàn bị đâm thủng bởi những rễ cây xung quanh Hạc đôi nhưng nó lại tuyệt nhiên không hề bị thương, thậm chí còn thừa thời gian quay về đậu trên vai ASEAN mà lúc này tiếng kêu của nó cũng biến mất.
Tất cả ngỡ ngàng nhìn anh.
Việc anh không bị ảnh hưởng bởi tiếng kêu của Hạc đôi khi nãy chứng tỏ anh chính là chủ nhân của nó nhưng vì cái gì anh lại tấn công nó chứ?!
Việt Nam từ trước tới nay đối với những sự sống xung quanh mình, chỉ cần không cần thiết nhất định sẽ không sát sinh cơ mà.
Japan sau khi thoát khỏi dư chấn của tiếng hét kia, cơ thể như có một loại công tắc đứng bật dậy khỏi chiếc ghế ngồi, đôi mắt hiện lên tơ máu, não bộ gã giờ chỉ muốn phát điên lên.
"China! Cậu đưa tên giả mạo chết tiệt đó tới đây làm gì hả?!!"
Vietnam nghe thấy tiếng hét lớn, nhanh chóng nhận ra Japan nhưng hiện tại tình trạng của China quan trọng hơn.
Anh mặc kệ những người khác trong phòng, ôm