"Tôi cũng muốn."
Giọng nói của Lucas khàn khàn trầm thấp, phun ra một luồng hơi nóng chui vô lỗ tai Lạc Nhiễm, khiến cho y cũng bất giác nóng lên, tin tức tố càng làm đầu óc thêm hỗn loạn.
Lạc Nhiễm mặc dù là Omega, nhưng y vẫn là nam giới, đường nét trên khuôn mặt Lucas rắn rỏi soái khí, thân hình cơ bắp rõ ràng, lúc này y bị hắn đè dưới thân mở miệng bảo muốn, chuyện đó......!Lạc Nhiễm đương nhiên khó cản nổi.
Y bị Lucas ghì chặt trong lòng, đầu tựa vào bả vai hắn, thanh âm bởi vì cũng nhuốm mùi tình dục thiêu đốt mà hơi khàn khàn.
"Muốn cái gì......?"
Lucas không trả lời, chỉ trực tiếp tóm lấy cổ tay của Lạc Nhiễm đặt lên.
Lạc Nhiễm dù cảm thấy có chút tò mò về thứ kia, nhưng chuyện mà y thật sự lo lắng là......!Trông nó đáng tự hào đấy nhưng còn may không khoa trương đến mức 38 centimet.
Trước đây y đã từng hoài nghi mình sẽ chết thảm vì nó.
Lucas hô hấp dồn dập hỏi: "Em biết đúng không? Nhanh một chút."
......
Lucas vốn đã lâu, đặc biệt khi đối mặt với Lạc Nhiễm, tưởng tượng đến đôi tái nhợt của y, tựa hồ càng trở nên lâu hơn.
Đợi tới giai đoạn kết thúc, tóc hắn gần như khô ráo luôn rồi.
"Nhiễm Nhiễm."
Lucas nắm cằm Lạc Nhiễm hôn xuống, hai người trao nhau hơi thở với đối phương.
Nằm trong nước ôm hôn một lát, cuối cùng bị âm báo của đồng hồ hẹn giờ suối nước nóng nhắc nhở cắt đứt, Lạc Nhiễm nghiêng đầu thúc giục: "Thượng tướng, chúng ta đứng dậy đi, lau khô người."
"Ừm."
Trong lúc Lạc Nhiễm ngồi lau tóc bên này, Lucas đã nhanh chóng rửa sạch bọt xà phòng trên đầu và cơ thể.
Rời khỏi bồn tắm, y vội lấy áo choàng tắm qua cho Lucas, tiếp theo là quần áo.
Hắn cúi đầu nhìn Lạc Nhiễm cài cúc áo cho mình, nhịn không được lại nâng mặt y lên hôn tới.
"Hưm......"
Y khẽ đẩy hắn ra, bất đắc dĩ nói: "Đừng quậy mà."
Dính người quá đi mất.
"Thật muốn ăn em vào bụng." Lucas gặm cắn vành tai y: "Em thơm lắm."
Một khi cánh cửa lớn đã hé ra khe hở nhỏ, nó sẽ càng ngày càng mở rộng ra thêm, Lạc Nhiễm rùng mình co rúm lại, dường như chưa quen với sự thân mật này.
Y giúp hắn sửa xong cổ áo, quay người lập tức muốn thoát thân, có điều chân trước vừa mới bước đã bị Lucas kéo ngược trở về.
Hắn ôm eo y, trừng mắt quát khẽ: "Em trốn cái gì? Tôi là bạn trai em, em không được trốn."
"Thượng tướng......" Lạc Nhiễm chống lên ngực hắn, khó xử giải thích: "Không phải, chỉ là em còn có hẹn và công văn chưa xem xong."
"Có hẹn? Với ai?" Lucas không buông tha: "Tôi cũng đi cùng."
"......!Dư Hàn."
"......"
"Không phải đi xem mắt đâu......!" Lạc Nhiễm đè bàn tay đang bám riết eo mình, cố nói cho hắn hiểu: "Là công việc, em muốn nhờ anh ta lấy ít tư liệu liên quan đến thông tin tài chính của Đại hoàng tử trong dự án ở Apollo."
"Bộ tài chính của chính phủ có nhiều người như thế, tại sao nhất định phải là hắn?"
Lạc Nhiễm gõ nhẹ lên chóp mũi hắn: "Thượng tướng, anh thế này trông cứ y như yêu tinh dính người ấy."
"......"
Lucas hồi tưởng lại trước kia hắn hiểu lầm Lạc Nhiễm thích mình, còn cảm thấy y là yêu tinh dính người.
Hiện tại y dùng chính cái danh xưng này trả ngược về cho hắn.
Hắn có chút thẹn quá hóa giận, bám riết không nhả: "Tôi muốn đi cùng em."
Vốn Lạc Nhiễm định ra ngoài ăn tối với Dư Hàn, nhưng vì tình huống đặc thù hiện tại nên đành phải thay đổi đổi, để Dư Hàn tới gặp mình trên chiến hạm.
Vì vậy lúc Dư Hàn tới nơi nhìn thấy cả Lucas và y cùng đi với nhau vào trong.
Dư Hàn hơi ái ngại nhìn Lucas, đứng dậy cúi người chào, "Thượng tướng chào buổi chiều......"
"Dư tiên sinh, xin lỗi đã mang đến phiền phức cho anh." Lạc Nhiễm gật đầu: "Lần này lại nợ anh thêm một ân tình nữa."
"Không có gì, không phiền phức, chuyện nhỏ thôi mà, có thể giúp đỡ được Lạc thư ký chính là vinh hạnh của tôi." Dư Hàn mỉm cười khách sáo.
Ba người ngồi xuống, Lucas quả nhiên không hề quấy rầy, chỉ ngồi bên cạnh, ánh mắt như chim ưng đặt trên người Lạc Nhiễm.
Xứng danh giám thị đích thực.
Lạc Nhiễm tán gẫu đôi ba câu với Dư Hàn, sau đó mới đi vào vấn đề chính: "Tôi nghe nói gần đây Đại hoàng tử đang bắt đầu một công trình kiến trúc ở Apollo?"
"À, đúng là có chuyện đó." Dư Hàn nói; "Tôi cũng tham gia trong quá trình tính toán chi phí của dự án này, dự định sẽ kiến tạo một cái căn cứ quân sự."
Lạc Nhiễm: "Tôi nói thẳng nhé, không biết anh có thể cung cấp dữ liệu và báo cáo kia cho tôi được không?"
"Hả......?" Dư Hàn ngập ngừng, cẩn thận đáp: "Là thế này, có rất nhiều dữ liệu tôi không thể tiết lộ ra bên ngoài......!Tuy rằng Lạc thư ký đề nghị nhưng mối quan hệ giữa quân bộ và hoàng thất vốn luôn nhạy cảm, những vấn đề liên quan đến tiền bạc đều cần cẩn trọng hơn."
"Không sao, tôi có thể hiểu được." Lạc Nhiễm tiếp tục: "Anh cứ cho tôi biết những điều mà anh có thể tiết lộ, nhiều ít gì đều được, tôi chỉ muốn tạm ước lượng thôi."
"Được rồi."
Sau đó Dư Hàn kể về chuyện bị đe dọa lần trước.
"Hai người, thoạt nhìn có vẻ là côn đồ được thuê từ chợ đen, bọn họ đưa cho tôi rất nhiều tiền, bảo tôi về sau đừng tìm đến Lạc thư ký nữa."
Dư Hàn theo bản năng liếc sang Lucas.
Lucas lạnh nhạt phủ nhận, "Nhìn đi, không phải tôi."
Nếu đổi lại là hắn, cứ trực tiếp khiêng Lạc Nhiễm về nhà là xong.
"Dư tiên sinh có thể miêu tả ngoại hình của hai tên côn đồ kia không?"
"Được."
Lại tán gẫu thêm một lát, Dư Hàn rất thức thời nói lời tạm biệt.
"Thượng tướng trở về phòng nghỉ trước đi." Lạc Nhiễm dặn dò: "Tôi có văn kiện khẩn cấp phải đích thân đến viện nghiên cứu, nhưng ký tên xong lập tức về, khoảng tầm nửa tiếng thôi."
"Ừ, vậy em làm đi." Lucas biết tình trạng tinh thần của hắn hiện tại không thích hợp ra ngoài, càng không nên tiếp xúc với những Alpha khác, có chút u ám đồng ý với y.
Lạc Nhiễm liền sắp xếp tới viện nghiên cứu, ngay lúc y bước vào cổng chính thì chợt bắt gặp thư ký của Đại hoàng tử Chu Minh Vũ —— Viên Hàm.
Dáng vẻ Lạc Nhiễm lớn lên trông rất giống Viên Hàm.
"Viên thư ký." Lạc Nhiễm lịch sự chào hỏi, nhưng Viên Hàm không đáp lời y, thậm chí lạnh mặt nhìn về hướng khác.
Lạc Nhiễm sững sờ, có chút bất ngờ.
Lần gặp mặt trước, Viên Hàm vẫn tỏ ra nhiệt tình thân thiện với y, tính cách người này cũng khá rộng rãi.
Nhưng lúc này đây viền mắt Viên Hàm xanh đen, nhìn qua có phần tiều tụy, trong mắt cũng tràn đầy cảm xúc tiêu cực.
Lạc Nhiễm nghi hoặc.
Đây là......?
"Lạc thư ký?"
Đại hoàng tử Chu Minh Vũ cũng từ trong bước ra, giao công văn trên tay cho Viên Hàm.
Hai người đó ở cùng nhau......!Không có vấn đề gì chứ?
"Điện hạ." Lạc Nhiễm khẽ gật đầu.
"Lạc thư ký, đúng lúc gặp cậu, chúng ta nói chuyện chút nhé?" Chu Minh Vũ ôn hòa: "Tôi có mấy việc muốn tâm sự với cậu, giữa chúng ta hình như xảy ra hơi nhiều hiểu lầm."
"Hiểu lầm?" Lạc Nhiễm không kiêu không nịnh đáp: "Điện hạ nghĩ nhiều rồi."
"Vẫn nên tâm sự chút." Chu Minh Vũ vỗ vai Viên Hàm: "Cậu về trước đi, để tôi với Lạc thư ký nói chuyện."
"Vâng."
Thái độ của Viên Hàm với Lạc Nhiễm vốn đang xa cách, sau khi thấy Chu Minh Vũ mời mọc y thì bỗng chuyển biến, thoạt nhìn có vẻ do dự không quyết.
Hành động cực kỳ lạ thường.
Chu Minh Vũ nhắc lại: "Lạc thư ký, chúng ta qua phòng nghỉ nhé, gần đây gặp phải nhiều vấn đề, tôi muốn nói chuyện riêng với cậu một chút."
Lạc Nhiễm trầm ngâm.
Y muốn xem xem thử rốt cuộc Chu Minh Vũ định nói cái gì, thêm được ít manh mối nào cũng tốt.
"Được, đợi tôi giao công văn xong sẽ qua."
Vẻ mặt của Viên Hàm càng kỳ lạ.
Sau khi Chu Minh Vũ rời đi, Lạc Nhiễm vừa lên lầu đã bị Viên Hàm chặn đường.
"Anh......!Nên cẩn thận với người kia." Viên Hàm nói: "Nhớ lưu ý chút."
"Hả......?" Lạc Nhiễm khó hiểu hỏi.
Viên Hàm giống như muốn nói thêm nhưng sau một hồi lưỡng lự vẫn quyết định xoay người rời đi.
Lạc Nhiễm trộm nghĩ, đương nhiên y sẽ đề phòng, mối quan hệ hiện giờ giữa y và đại hoàng tử rất tế nhị.
Nhưng tại sao Viên Hàm lại nói với y mấy lời đó? Cậu ta là thư ký của Chu Minh Vũ cơ mà?
Có lẽ......!Viên Hàm biết chuyện gì đó không thể nói ra.
Lạc Nhiễm mở cửa phòng riêng, nhìn thấy Chu Minh Vũ đang đứng bên cạnh ban công, ánh mặt trời rọi vào mái tóc vàng rực của anh ta, bộ quần áo đắt giá trên người càng khiến anh ta thêm phần tôn quý.
Nếu không phải gần đây tra xét ra nhiều chuyện đều liên quan đến Chu Minh Vũ, liên tục nhằm vào Lucas, nói không chừng y còn cảm thấy anh ta trông rất soái khí.
Cục quân sự không cách nào xác định được việc Chu Minh Vũ rốt cuộc có cấu kết với tinh khấu hay không, nhưng anh ta thoát không khỏi dính dáng.
Mới nghĩ đến thôi mà Lạc Nhiễm đã cảm thấy khó chịu và ghê tởm.
"Lạc thư ký à?" Chu Minh Vũ trong chiếc ly đế dài trong tay, chỉ vào chiếc bàn lùn nói: "Uống cùng đi."
"Không cần đâu, công việc của tôi tương đối bận rộn, lát còn phải ghé qua quân bộ nữa." Lạc Nhiễm từ chối: "Điện hạ có chuyện gì cần gặp tôi vậy?"
"Tôi......!Tôi cũng không biết nên nói với cậu như thế nào, hôm trước vì Thượng tướng hành động liều lĩnh, khiến tôi trông như người gây sự bắt nạt." Chu Minh Vũ lắc đầu: "Tôi không cố ý nhắm vào cậu, tôi nói rồi, nếu có việc gì cần giúp giúp đỡ cứ đến tìm tôi,