Hôm nay là ngày mở tiệc mừng cục cưng tròn một trăm ngày , Chử Đồng chạy tới nhà họ Chử để đón người trước .
Chử Cát Bằng cùng người thân bạn bè ngồi ở phòng khách . Lý Tĩnh Hương thì ở trong phòng ngủ , ẵm cháu gái của mình , tự nhiên có tư thế của bà ngoại . Chử Đồng đẩy cửa ra bước vào , thấy Lý Tĩnh Hương đang ngồi trêu chọc cục cưng , " ô ô ô , cười một cái đi , nào , cười cười . "
" mẹ . " Chử Đồng bước tới , tươi cười liếc nhìn Nguyệt Nguyệt , " lần này trong lòng đã hết khó chịu chưa ? Mẹ coi trong nhà có một cục cưng , náo nhiệt biết bao ? "
" đúng vậy , mẹ đối với đứa bé này cảm thấy rất có duyên , lần đầu tiên nhìn thấy liền thích vô cùng . "
Chử Đồng đón lấy đứa bé từ trong ngực bà . Chử Nguyệt Tình lấy ra một chiếc váy đầm hôm qua mới vừa giặt xong , " nào nào nào , mặc váy dì mới mua cho đi nào . "
" giống với cái váy em mới mua cho con gái em đấy , ngay cả màu sắc cũng y hệt . " Chử Đồng nhận lấy váy đầm , cẩn thận mặc vào cho bé con .
" giống nhau hả ? Lát nữa đừng nhận lầm đấy . " Lý Tĩnh Hương lo lắng nói .
Chử Đồng tươi cười tiếp lời , " mẹ , mẹ thật biết nói đùa , dáng vẻ đâu có giống nhau. Hơn nữa , con của mình còn có thể nhận lầm sao ? " Chử Đồng thay váy mới cho cục cưng , sau đó ẵm bé con lên , " ai u , để dì xem nào , chà chà , thật là đẹp ngây người , công chúa nhỏ . "
Chử Nguyệt Tình ngồi dọn dẹp ở bên cạnh . Tã lót , bình sữa và hộp phấn cũng đã chuẩn bị xong , chỉ cần cầm thêm áo khoác là được . Lý Tĩnh Hương đi ra ngoài gọi mấy người thân thích . Xe mà Giản Trì Hoài gọi tới đã chờ sẵn ở dưới lầu , lúc nào cũng có thể đi .
Chử Nguyệt Tình đón lấy con gái , mọi người lần lượt đi ra ngoài . Chử Đồng tự lái xe của mình , chở chị cô và Lý Tĩnh Hương chạy thẳng tới nhà hàng .
Giản Trì Hoài và bà vú đều đang ở đại sảnh . Không ít họ hàng của nhà họ Chử đều vây quanh chiếc xe nôi , " ô ô , nhìn cục cưng này thật là xinh đẹp . Đôi mắt hai mí , sống mũi cao , thật là đáng yêu nha . "
" đúng vậy , một chút cũng không giống đã hơn ba tháng đâu , lanh lợi ghê . "
" dáng vẻ còn rất giống Chử Đồng nữa ? "
" tôi thấy hình như giống ba nhiều hơn ......"
Chử Đồng dẫn chị cô và Lý Tĩnh Hương đi về phía trước . Xa xa đã nghe được tiếng xì xầm bàn tán của mấy người họ hàng . Giản Trì Hoài tươi cười , vô cùng hài lòng khi nghe thấy người khác khen ngợi con gái của anh như vậy . Chử Nguyệt Tình ẵm con gái đi theo phía sau , đi đến trước mặt mọi người . Mọi người vừa nhìn thấy hai em bé mặc váy đầm giống nhau như đúc , " Chử Đồng sinh đôi à ? "
Chử Đồng đón lấy con gái ôm vào trong ngực , thuận miệng trả lời , " không phải đâu , đó là đứa bé mà chị cháu vừa nhận nuôi . "
" hả ? Nhận nuôi sao ? "
Mọi người nhìn nhau . Chử Đồng ẵm con gái vào trong ngực , chỉ về phía một người trong đó , " cục cưng , đây là bà dì , sau này phải nhớ gọi vậy nha . "
Bà dì kia lập tức vươn tay ra định ẵm . Lý Tĩnh Hương đứng trò chuyện với mấy người thân ở bên cạnh . Chử Đồng loáng thoáng nghe thấy , " đúng vậy , người tuổi còn trẻ , không thể hiểu nổi ...... Bất quá con bé này cũng thật đáng thương ...... Lại có duyên với chúng tôi ...... sau này hả , nói sau đi ......"
Chử Nguyệt Tình vẫn luôn đi theo bên cạnh Chử Đồng . Cô không thích đối mặt với những người đó . Bữa tiệc sắp bắt đầu . Chử Đồng dẫn theo chị mình và ba mẹ vào ngồi . Hôm nay thân thích nhà họ Giản đều không đến . Ngay cả Tưởng Linh Thục và Giản Thiên Thừa cũng không tới , nói rằng sợ nhà họ Chử bên này cảm thấy ngần ngại . Dù sao bên kia cũng đã làm tiệc rồi , có tới hay không cũng đều không có vấn đề gì cả .
Giản Trì Hoài ngồi vào chỗ của mình , ánh mắt lơ đãng quét qua đứa bé trong ngực Chử Nguyệt Tình . Tầm mắt anh bình tĩnh rơi vào trên mặt bé con . Sau khi Chử Đồng thấy được , tiến sát lại gần anh nói , " rất đáng yêu đúng không ? "
Người đàn ông thờ ơ đáp lời . Anh nhìn chằm chằm đứa bé kia trong chốc lát , sau đó mới đảo tầm mắt sang chỗ khác .
Chử Đồng nói không sai . Bé gái kia thật đáng yêu , hơn nữa mặt mũi cũng đặc biệt xinh xắn . Nhìn như vậy , một chút cũng không thua kém so với cục cưng nhà anh .
Trên màn ảnh lớn phát hình chụp chân dung của hai em bé . Hình được chụp cùng nhau , quần áo cũng đều giống nhau y hệt , còn có ảnh chụp chung của hai bé gái . Hai bé nằm sấp cạnh nhau , đang cố hết sức ngẩng cái đầu dậy , ngay cả những biểu lộ nhỏ nhặt cũng đều giống nhau như đúc . Giản Trì Hoài không khỏi nhìn đến ngẩn người . Bất chợt trong lòng lại tham lam nghĩ đến , nếu bây giờ cả hai bé gái này đều là con gái của anh thì tốt biết bao ? Anh có thể mỗi tay ôm một đứa , mỗi đứa ngồi trên một đùi . Giờ ngủ trưa , mỗi bên nằm một đứa , thật tốt biết bao ?
Anh đang đắm chìm trong cảnh tượng đó , bất chợt khó có thể tự kiềm chế , ánh mắt không hay không biết liền bị hai bé hấp dẫn mãi không thể thoát ra được .
Chử Đồng nhìn vào mắt , trong lòng cũng ấm áp . Ánh mắt Giản Trì Hoài thu hồi lại từ trên màn hình , không khỏi lại rơi vào trong ngực Chử Nguyệt Tình . Đứa bé kia chợt toét miệng cười một tiếng , khóe miệng thổi ra một cái bong bóng thật to , đôi mắt kia rõ ràng là đang nhìn Giản Trì Hoài . Anh không khỏi bật cười .Chử Đồng thấy vậy , vội vàng rút khăn giấy ra lau cho con bé , " Nguyệt Nguyệt nhà ta lại bắt đầu thổi bong bóng rồi , có phải đói bụng rồi không ? Có muốn dì ẵm con đi ăn cháo không ? "
" con bé chỉ thích làm vậy , " Chử Nguyệt Tình ôm con gái qua , hôn mạnh một cái lên miệng bé , " giống như con cá nhỏ vậy . "
Chính thức khai tiệc . Theo quy định , chủ buổi tiệc phải bước lên nói đôi câu . Chử Đồng khẽ đẩy Giản Trì Hoài , " anh lên đi . "
" em lên đi . " Giản Trì Hoài ẵm con gái trong ngực , " đều là họ hàng nhà em , chắc em cũng không đến nỗi luống cuống đâu . "
" vậy địa vị trong gia đình của anh coi như khó giữ được rồi nha . "
Giản Trì Hoài cười một tiếng , " nói nhiều quá , đi đi . "
Giản Trì Hoài đẩy ghế ra . Chử Cát Bằng vừa trông thấy , thật sự có chút sốt ruột , " Đồng Đồng , con là phụ nữ mà ......"
" phụ nữ thì thế nào ? " Chử Đồng làm mặt quỷ , hếch mặt lên , " con cũng là chủ nhà chứ bộ . "
Cô liền xoay người bước lên sân khấu . Chử Cát Bằng chỉ còn thiếu điều đứng dậy đuổi theo . Giản Trì Hoài nhìn ông , " ba , không phải chỉ nói vài câu thôi sao ? Không cần phải cứng nhắc như vậy . "
Chử Đồng mới vừa đứng ổn trên sân khấu , cầm lấy micro còn chưa kịp đặt lên miệng , phía dưới đã có tiếng vỗ tay như pháo . Có mấy đứa em út trẻ tuổi tươi cười gào lên , " chị , chị rất là oai vệ khí phách nha . Phụ nữ lên sân khấu , có phải ở nhà cũng làm đại ca không ? "
" cô ơi , cô giỏi quá , cô giỏi quá --" Giọng nói này , ngay cả trẻ con bốn năm tuổi cũng vào tham gia náo nhiệt sao .
Chử Đồng giơ tay lên làm động tác ra hiệu , ý bảo mọi người im lặng , thật sự rất có tư thế của nữ chủ nhân , " kính thưa ông bà cô dì chú bác , các em các cháu , thật phấn khởi khi mọi người đều tới đây tham gia buổi tiệc mừng tròn một trăm ngày của con gái cháu . Đồng thời , hôm nay cũng là tiệc mừng một trăm ngày của cháu gái bên ngoại cháu , Nguyệt Nguyệt . Cháu đây là mượn cơ hội này để ra mắt mọi người . Tóm lại , mọi người ăn no uống say , rượu không sợ uống quá nhiều . Tất cả xe cộ đều đã chuẩn bị sẵn . Hôm nay chúng
" chúng ta không say không về ! "
" tốt ! " Có người cười cười gào lên , " chị ơi , có phải anh rể của chúng ta ở nhà rất sợ chị không ? "
" là điều hành sao ? Vợ làm chủ sao ? "
Hai tay Chử Đồng cầm micro , thấy Giản Trì Hoài ngồi dưới sân khấu , trên mặt anh vẫn tươi cười ung dung bình tĩnh . Nghe thấy những lời như thế cũng không đả động chút nào đến tâm tình của anh . Ngược lại , Lý Tĩnh Hương và Chử Cát Bằng sắc mặt đều thay đổi .
Chử Đồng cười ha ha , dễ dàng giải thích đề tài này , " trên đời này có tồn tại một loại đàn ông . Anh ấy tình nguyện đưa người phụ nữ của mình cùng đi ngang hàng , cùng hưởng tôn vinh . Không phải bởi vì anh ấy sợ vợ , mà vì anh ấy yêu vợ . Nếu hỏi địa vị của chị ở trong gia đình như thế nào , tất nhiên là chỗ đứng cao nhất rồi . Không phải động tay vào việc gì cả , gió thổi mưa xối ...... cũng không đến lượt chị hứng . Tất cả những việc này đều phải cám ơn ông xã nhà chị -- Giản Trì Hoài ! "
Một rừng ánh mắt rơi về phía Giản Trì Hoài . Chử Đồng trả lại mic rồi bước xuống sân khấu . Vẻ mặt người đàn ông vẫn như cũ . Chử Đồng đẩy anh ra vào ngồi , " có phải sau này em đều có thể đại diện nhà mình lên phát biểu không ? "
" không có phép tắc . " Lý Tĩnh Hương ở bên cạnh nói một câu .
Giản Trì Hoài thấy con gái đã ngủ thiếp đi , anh thả con vào lại trong xe đẩy nhỏ . Hai chiếc xe đẩy được xếp sát nhau thành một hàng . Nguyệt Nguyệt cũng đang nằm trong xe . Mọi người ngồi cùng bàn bắt đầu mời rượu nhau . Giản Trì Hoài uống rượu đỏ , nói rằng rượu trắng quá nồng , lát nữa còn phải ẵm con gái .
Buổi tiệc đã trôi qua được một nửa thời gian . Có hai người họ hàng bưng ly rượu tới đây . Họ đứng sau lưng Giản Trì Hoài , nói muốn mời một ly . Một người trong đó đi tới trước xe đẩy nhỏ , " Đồng Đồng , con gái nhà cháu dáng dấp thật xinh đẹp nha . Cái miệng này giống y hệt của chồng cháu luôn ! "
Chử Đồng vừa định nói , ' đó là đương nhiên , sao không nhìn thử xem là con gái nhà ai chứ ? ' . Nhưng quay lại thấy người họ hàng kia đang đứng trước xe đẩy của Nguyệt Nguyệt , cô không khỏi xua tay , " chú ơi , đó là con gái của chị cháu , bé tên là Nguyệt Nguyệt . Nhà cháu ở đây nè . "
Ánh mắt của Giản Trì Hoài cũng theo đó nhìn lại . Người đàn ông kia đứng thẳng người dậy , ' a ' một tiếng , " đứa này hả ? Vậy chú thật là già quá hoa mắt rồi . "
Giản Trì Hoài mặt không biểu cảm , tầm mắt quét qua Nguyệt Nguyệt . Chỗ nào giống anh chứ ? Cũng không phải con gái của anh , làm sao giống được ?
Lý Tĩnh Hương vội vàng nói đỡ , " đúng vậy , chắc là do ánh đèn đó , lại mặc váy giống nhau nữa . "
Chử Đồng ngược lại không để trong lòng . Cô nâng ly rượu đứng dậy , " nào , chú , bọn cháu mời chú . "
Mời rượu xong , Giản Trì Hoài liếc nhìn bé con trong xe . Con gái còn chưa tỉnh dậy , hàng mi dày rậm giống như một cây quạt nhỏ . Hình như bé con hơi bị nóng , chóp mũi còn đọng lại mấy giọt mồ hôi , anh cởi áo khoác ra cho con gái .
Nhà hàng được bao hết cả một tầng . Cửa đang đóng , trong phòng ấm áp thoải mái . Ở tầng hai mươi bảy là phòng đãi tiệc , tầng trên là phòng dành cho khách ở . Tối nay có không ít họ hàng đã được trực tiếp thu xếp ở lại đây . Dù sao sau khi tiệc tàn , thời gian cũng không còn sớm nữa .
Ngoài cửa , một chiếc xe thể thao màu đen sang trọng dừng lại vững vàng . Người đàn ông đẩy cửa xe ra . Tay phải đeo găng bằng da màu đen vung ra phía sau , đóng ' rầm ' một tiếng . Gió lạnh vù vù thổi tới , vén lên một góc áo khoác vốn đang dán sát vào bắp chân người đàn ông . Anh bước nhanh vào trong . Nhân viên lễ tân cúi người chào anh một cái . Người đàn ông đem chìa khóa xe ném về phía đối phương , ý bảo anh ta lái xe tìm chỗ đậu , " lát nữa để chìa khóa ở trước quầy lễ tân , tôi ở phòng 28o8 , sáng mai xuống lấy . "
" dạ . "
Lúc Phó Thời Thiêm bước vào , kéo theo một cơn gió lạnh , cả gương mặt lộ ra một vẻ lạnh lùng và kiêu ngạo . Anh bước vào trong thang máy , găng tay màu đen ấn vào nút lên tầng hai mươi sáu .
Chử Đồng ngồi ở trước bàn . Đồ uống từng ly từng ly đổ xuống bụng . Cứ có người tới mời rượu , cô phải nể mặt uống theo . Chỉ là cô còn phải cho bú , không thể uống rượu . Mọi người đương nhiên sẽ không nói gì .
Không khí trong phòng càng lúc càng nóng , Chử Đồng cởi áo khoác ra . Con gái đang nằm trong xe đẩy chợt oa lên một tiếng . Chử Đồng vội vàng ẵm con lên , thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của bé con đỏ bừng , mồ hôi chảy xuống gò má , chắc là do nhiệt độ ở đây quá cao .
" em ẵm con ra ngoài một chút , trong này nóng quá khó chịu . "
Giản Trì Hoài nhẹ gật đầu , " đi mau về mau . "
" vâng . " Chử Đồng ẵm con gái đi ra ngoài . Nhân viên phục vụ giúp cô mở cửa ra . Bên ngoài là một hành lang thật dài , nhìn không thấy ngã rẽ . Ngoại trừ nhân viên phục vụ bưng thức ăn lên , căn bản không hề nhìn thấy những người khác .
Chử Đồng ẵm con gái đi về phía trước . Ra được bên ngoài , bé con lập tức ngừng khóc . Chử Đồng giúp bé lau mồ hôi trên trán , " nhìn xem làm cục cưng của chúng ta nóng thế nào này . "
Lúc này , Phó Thời Thiêm vừa bước ra khỏi thang máy tầng hai mươi sáu . Anh theo cầu thang đi lên tầng trên . Bình thường anh cũng thích đi bộ . Đi tới ngã rẽ tầng hai mươi tầng bảy , xa xa thấy có một bóng người đang đi lại , khoé miệng người đàn ông nở ra một nụ cười , cất bước đi tới .
Chử Đồng đang đứng trước cửa thang máy , trò chuyện với con gái , " cục cưng , con nhìn xem , cái này gọi là thang máy . Nhìn đi , nó đang chạy lên đấy . "
" Chử Đồng ? " Một giọng nói truyền vào trong tai . Cô quay đầu lại , còn chưa thấy được mặt mũi người đàn ông . Sau khi nâng cằm lên , cuối cùng mới thấy rõ mặt mũi của đối phương , " Phó , Phó tiên sinh ? Tại sao ngài lại ở đây ? "
" tôi ở lại đây . "
" à , " Chử Đồng nhìn xung quanh , " nhưng đây không phải nhà hàng hội nghị tiệc cưới sao ? "
Tầm mắt Phó Thời Thiêm rơi vào trong ngực cô , " con gái của cô à ? Bao lớn rồi ? "
" một trăm ngày . "
" vậy đây chính là nơi tổ chức tiệc mừng à . "
Chử Đồng gật đầu , không muốn trò chuyện quá nhiều với anh , chỉ sợ lát nữa bị Giản Trì Hoài bắt gặp , " bên trong còn khách khứa , tôi đi vào trước . "
" tại sao tôi cứ có cảm giác , con gái của cô và cô một chút cũng không giống nhau nhỉ ? " Khi cô vừa lướt qua gần sát vai anh , Phó Thời Thiêm nhẹ giọng nói .
Nếu là người bình thường nói ra , vậy còn đỡ . Nhưng lời này là từ trong miệng Phó Thời Thiêm tuôn ra , trong lòng Chử Đồng chợt nổi lên một cảm giác bực bội khó tả , " con tôi và chồng tôi dáng dấp tương đối giống nhau ! "
" Giản Trì Hoài sao ? " Khoé miệng Phó Thời Thiêm vén lên một độ cong càng lúc càng lớn . Ánh mắt của anh rơi vào trên mặt bé con , không chút e ngại quét qua một lượt , " thật không hề cảm thấy có chỗ nào giống nhau . "
Chử Đồng nổi giận bừng bừng , " không giống chúng tôi , chẳng lẽ giống anh ? Thật buồn cười . "
" cô tức cái gì ? Đứa bé còn nhỏ như vậy , mắt mũi vốn còn chưa rõ nét . Bây giờ nói trông giống ai , lúc này còn quá sớm . Cảm xúc của cô hình như hơi quá kích động rồi . "
" Phó Thời Thiêm , thời gian không còn sớm , anh nên đi nghỉ ngơi đi , tạm biệt . "
Phó Thời Thiêm đứng trước thang máy . Chử Đồng ẵm con gái vừa định cất bước rời đi , liền trông thấy Giản Trì Hoài đi ra . Bước chân cô khựng lại . Người đàn ông rất rõ ràng nhíu lại chân mày , anh sải bước đi tới , " ra ngoài lâu vậy , không sợ bị cảm lạnh sao . "
Chử Đồng tiến tới đón , " cũng may , ở đây cũng không lạnh . "
Phó Thời Thiêm xoay người lại , chào hỏi Giản Trì Hoài trước , " thì ra là hôm nay là tiệc mừng một trăm ngày của con gái cậu , chúc mừng nha . "
" cám ơn , " Giản Trì Hoài từ trong tay Chử Đồng đón lấy con gái . Ánh mắt của anh nhìn thẳng vào Phó Thời Thiêm , hai người đều có khí thế ngang nhau . Giản Trì Hoài vẫn bình tĩnh như lúc đầu , bàn tay vỗ nhẹ một cái vào lưng con gái , " chỉ là trong đó mọi người đều đã ngồi kín hết chỗ , lại là mấy người họ hàng bình thường . Nếu không , nhất định phải mời anh vào uống một ly . "
Phó Thời Thiêm mỉm cười , ánh mắt lơ đãng rơi vào Chử Đồng , " chuyện này nếu trách thì phải trách Chử Đồng mới đúng . Bằng quan hệ của chúng ta , nếu cô mời tôi sớm hơn một chút , tôi có thể không đến sao ? "
Khuôn mặt Chử Đồng nhanh chóng lạnh xuống . Tên này đang nói nhăng nói cuội gì vậy ?
" quan hệ ? " Giản Trì Hoài nhẹ nhàng cười nói , " tôi còn thật sự không biết , giữa hai người có quan hệ gì nữa ? "
Chử Đồng đứng bên cạnh Giản Trì Hoài , " Phó tiên sinh , bên ngoài lạnh thế này , chúng tôi cũng không làm mất thời gian của ngài . Thang máy ở sau lưng ngài , đi thong thả không tiễn . "
Phó Thời Thiêm tháo găng tay ra . Một tay nắm bộ găng , vỗ hai cái vào lòng bàn tay kia , " chẳng lẽ cô ấy không nói cho anh biết sao ? Tôi đang theo đuổi cô ấy . Tôi đã sớm nói qua cho cô ấy biết rồi . Dáng vẻ của cô ấy và vợ chưa cưới của tôi rất giống nhau . Tôi đối với cô ấy có một phần tình cảm rất đặc biệt . Nếu không , tôi làm sao có thể đặc biệt ưu ái chị của cô ấy , để cho Chử Nguyệt Tình đi làm ở Văn Hải chứ ? "