Cố Thanh Hồi nhấc lò nướng lên , Giản Trì Hoài liếc nhìn , đi thẳng hướng tới tấm bạt bên cạnh , tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống , Chử Đồng giúp Cố Thanh Hồi lấy vỉ nướng và xâu nướng ra , cô làm được một nửa , đi tới ngồi xổm bên cạnh Giản Trì Hoài , " anh rảnh rỗi ngồi không biết ngại à ? "
" anh không có chuyện gì để làm . " người đàn ông trả lời như chuyện đương nhiên .
" giúp một tay nhóm lửa đi , hoặc làm mấy việc khác . "
Giản Trì Hoài nâng mặt . " em chỉ nói với anh , bảo anh tới chơi , anh mới tới , lại nói loại này anh cũng không thích . "
Ngón tay Chử Đồng hướng anh chỉ chỉ , tắc nghẹn không trả lời được , xoay người quay trở lại chỗ Cố Thanh Hồi bên kia . Cô lấy một xiên cá mực đã được xâu thành chuỗi từ trong túi ra , " bác sĩ Cố , không , anh rể , anh thật sự không nhìn ra chị của em có cái gì không đúng sao ? "
Cố Thanh Hồi vẫn tập trung làm thứ gì đó trong tay , " chị của em trong lúc vô tình tìm được một quyển nhật ký trước kia , lại lật tới cái tên Đoàn Lại Hoằng đó , vì thế hai ngày này tâm tình xuống thấp cũng là chuyện bình thường . "
" ba chữ ' Đoàn Lại Hoằng ' này , thật đúng là âm hồn không tan . " Chử Đồng oán hận cắn răng , cô bỏ đồ trong tay xuống , đi tới bờ sông , " chị , đi nướng cùng chúng em đi ? "
" không được , chị muốn ngồi một lát . "
Chử Đồng tiến sát vào bên cạnh cô , " em nghe anh rể nói rồi , chị đừng vì tên rác rưởi Đoàn Lại Hoằng đó mà khó chịu nữa , anh ta không đáng giá . "
Chử Nguyệt Tình lắc đầu , tâm tình xuống thấp , hai tay cô vòng qua đầu gối , sau đó đem mặt tựa lên , " chị chẳng qua là đột nhiên có cảm giác, tiếp tục sống như thế này thật là vô nghĩa . "
Chử Đồng giật mình kinh hãi , " chị , chị đừng nói như vậy , chị còn có bác sĩ Cố mà , hai người còn có quá nhiều điều tốt đẹp . "
" phải không ? " Chử Nguyệt Tình lẩm bẩm hỏi ngược lại , cô thở dài , hốc mắt ửng đỏ , " thì ra là chị đã từng yêu sâu đậm như vậy, hy sinh tất cả để yêu một người , bị gây tổn thương như thế , là chị tự làm tự chịu . Nhưng chị thế nào còn có thể xứng với Thanh Hồi đây ? Chị thiếu một quả thận , thân thể cũng không tốt , lại còn thỉnh thoảng đầu óc không tỉnh táo , Đồng Đồng , chị ở cùng với anh ấy , nhất định sẽ làm liên lụy anh ấy ? "
" chị , chị nói bậy gì thế ? " Chử Đồng nghe xong , thật có chút nóng nảy , cô vươn tay nắm lấy bả vai Chử Nguyệt Tình , muốn để cho chị cô lắng nghe cô nói , " chị và bác sĩ Cố là thật lòng yêu nhau , bước ra được một bước đầu tiên , con đường ở phía sau cũng sẽ bằng phẳng , ban đầu lúc đưa ra quyết định này , chị nhất định là cái gì cũng đều nghĩ tới . Đã như vậy , một tên Đoàn Lại Hoằng coi là cái gì đây ? Đó cũng là thời quá khứ rồi , cứ xem như người đàn ông này cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện trong cuộc đời chị đi . "
Chử Nguyệt Tình nghe vậy , miễn cưỡng câu siết khóe miệng . " ừ , em nói rất đúng , chị không sao , em đi giúp một tay đi . "
" em ở lại với chị . "
Giản Trì Hoài nhất định không chịu làm việc , Chử Đồng không yên tâm Chử Nguyệt Tình , muốn ở cùng với cô , toàn bộ quá trình chỉ có thể dựa vào một mình Cố Thanh Hồi . May mắn là phương diện này của anh cũng khá tốt , nhóm lửa, lật nướng , không tốn sức lực chút nào , mọi người vây xung quanh tấm bạt ngồi xuống , Giản Trì Hoài nhìn về đống thức ăn bị nướng đến đen thùi lùi kia , nơi cổ họng anh nhẹ lăn , không biết phải xuống tay từ đâu .
Chử Đồng cầm một ổ bánh mì nướng lên nhét vào trong tay anh , " nên ăn cái này đi . "
Cố Thanh Hồi đem một xâu cánh nướng đưa về phía Chử Nguyệt Tình , " em thích ăn mà , lại đây . "
" cám ơn . " Chử Nguyệt Tình vươn tay ra nhận lấy , Cố Thanh Hồi giúp cô rót một ly thức uống , " biết em không thể ăn cay , anh làm riêng cho em một vị mới , ăn ngon không ? "
" ăn ngon . "
Cố Thanh Hồi vô cùng quan tâm chăm sóc Chử Nguyệt Tình , thấy tay cô dính bẩn , anh vội vàng rút khăn ướt ra cho cô , Chử Đồng nhìn thấy hình ảnh một màn này , Cố Thanh Hồi là thật lòng đối xử tốt với chị cô , cô nhìn ra được .
Thức ăn không đủ , Cố Thanh Hồi đứng dậy nói đi nướng thêm một ít , Chử Đồng đứng lên giúp anh một tay , Chử Nguyệt Tình lau khô hai tay , " em đi toilet rửa tay , sau khi quay lại em sẽ phụ giúp . "
" ừ . "
Chử Đồng và Cố Thanh Hồi đứng trước lò nướng , Giản Trì Hoài nâng tầm mắt lên , thấy hai người vừa nói vừa cười , anh vặn chặt chân mày , trong lòng luôn cảm thấy không thoải mái .
Chử Nguyệt Tình từ phòng rửa tay trở lại , xa xa đứng ở trước bụi rậm , nhìn dáng vẻ bận rộn của Cố Thanh Hồi và Chử Đồng , cô giơ bàn tay lên xoè ra trước mặt , ánh nắng mặt trời xuyên thấu qua kẽ tay chiếu vào , tạo thành những bóng sáng tối khác nhau trên mặt của cô . Cô cảm thấy mỗi người đều vui vẻ , cuộc sống của mỗi người cũng đều tốt đẹp , điều kiện của Cố Thanh Hồi như vậy , anh hoàn toàn có thể có những thứ tốt hơn , nhưng cô và anh yêu nhau , cô không xứng với anh . Cô đã từng đem hết cả trái tim để yêu Đoàn Lại Hoằng như vậy , lòng của cô không còn sạch sẽ nữa , cả thân thể cũng không hoàn hảo mà cho anh , cô sống còn có ý nghĩa gì nữa đây ?
Chử Nguyệt Tình nhấc bước chân lên , lòng bàn chân không khỏi bị trượt , cô nhìn hướng mặt hồ bên cạnh , làn nước óng ánh phản chiếu ánh sáng hắt lên gương mặt cô , dập dờn từng lớp một , giống như có vô số bàn tay đang vươn ra từ mặt nước , lôi kéo vẫy gọi cô , cô còn sống , dường như chính là một tội nghiệt , chỉ có cái chết mới có thể kết thúc mọi chuyện .
Cô giống như một con rối ngồi ở bên hồ , trong lòng tràn đầy tự trách móc , quay đầu lại hướng chỗ kia liếc nhìn . Chử Đồng đang nói chuyện gì đó với Cố Thanh Hồi , anh khó có khi được cười vui vẻ như vậy , Chử Nguyệt Tình cũng cười theo anh , đúng thế , anh nên tìm một cô gái giống như Chử Đồng vậy ......
Bản thân đã nhảy xuống như thế nào , cô hoàn toàn không có cảm giác , làn nước hồ lạnh như băng từ bốn phương tám hướng tràn đến , toàn thân cô lạnh đến mức cứng đờ , thân thể không biết từ lúc nào chìm dần xuống .
" cứu mạng , có người rơi xuống nước rồi , cứu mạng --"
Chử Nguyệt Tình nghe được trận âm thanh này , hai tay chợt bắt đầu quơ quào lên , một ngụm nước mang theo mùi vị là lạ tràn vào trong cổ họng cô , cô bị sặc tới mức đau cả phổi , không kêu lên được một tiếng , cô chỉ cảm thấy thì ra là cái chết cách mình gần như vậy , một bước nhảy xuống là có thể chạm tới ngón tay lạnh như băng của tử thần .
Chử Đồng và Cố Thanh Hồi cũng nghe thấy tiếng kêu cứu , Chử Đồng mới vừa ngẩng đầu lên , liền thấy Cố Thanh Hồi vứt bỏ đồ trong tay xông về hướng nơi đó , trái tim Chử Đồng chợt rơi xuống , " anh rể , sao vậy ! "
" anh cũng không biết , " bước chân Cố Thanh Hồi tăng nhanh , " anh có dự cảm xấu ......"
Giản Trì Hoài đứng lên , cả đám người cũng chạy ra hướng bờ sông , Cố Thanh Hồi thấy Chử Nguyệt Tình đang giãy dụa ở giữa hồ nước , anh không nói hai lời tung người một cái nhảy xuống , " Nguyệt Tình ! "
Chử Đồng cuối cùng đã nhìn thấy rõ ràng , tim cô đập rộn lên , chạy đến bờ sông liền định nhảy xuống , nhưng không ngờ cánh tay bị chợt nắm kéo lại , Giản Trì Hoài đẩy cô lui về phía sau , " đừng làm loạn thêm ! "
Chử Đồng gấp đến độ đôi mắt đỏ bừng , nước mắt tuôn trào rơi xuống , " đó là chị của em , em phải cứu chị ấy ! "
Giản Trì Hoài cởi áo khoác ra , sắc mặt nghiêm túc lạnh như băng , trong giọng nói mang theo trách cứ sắc bén , " em muốn nhảy xuống tìm chết có phải không ? Đứng yên ở đây cho anh , đừng để người khác phân tâm vì phải cứu thêm em nữa . "
" ông xã ......" Cô đuổi lên trước gọi một câu , " cứu chị của em lên đi . "
Giản Trì Hoài hướng cô nhìn thật sâu , " được . " Chử Đồng đứng thẳng người , nhìn thấy Giản Trì Hoài nhảy xuống nước , Chử Nguyệt Tình đã không còn sức lực để giãy giụa , cả người chợt an tĩnh lại , chìm vào trong nước , Chử Đồng giọng nói khàn khàn thét chói tai , " chị ! "
Cố Thanh Hồi dốc hết sức lực bơi qua đó , hít mạnh một hơi thật sâu rồi nâng Chử Nguyệt Tình lên , " Nguyệt Tình , em đừng sợ ! " anh muốn kéo cô vào bờ , nhưng cả người của cô lại không thể nhúc nhích , Giản Trì Hoài bơi tới bên cạnh hai người , một tay níu lại cánh tay Chử Nguyệt Tình , hai người hợp lực cũng không thể kéo lên . Giản Trì Hoài lau mặt , " đoán chừng là bị vướng thứ gì ở dưới rồi . "
Khả năng xoay sở ở trong nước của anh khá tốt, không do dự liền lặn xuống , Chử Đồng nhìn thấy cả người anh biến mất , trong lòng gấp đến độ giống như con kiến bò trên chảo nóng . Giản Trì Hoài thăm dò ở trong nước , dọc theo chân Chử Nguyệt Tình nhìn xuống kiểm tra , thì ra là mắt cá chân bị mắc kẹt trong bụi cây chết khô . Giản Trì Hoài dùng sức kéo chân của cô ra , Cố Thanh Hồi cuối cùng có thể nhấc cô lên , chờ sau khi Giản Trì Hoài trồi lên khỏi mặt nước , hai người một đường kéo Chử Nguyệt Tình về bờ sông .
Cố Thanh Hồi lên bờ trước , Chử Đồng giúp một tay kéo Chử Nguyệt Tình lên , Cố Thanh Hồi sốt ruột đặt Chử Nguyệt Tình lên mặt đất , bàn tay vỗ nhẹ trên gò má cô , " Nguyệt Tình , Nguyệt Tình ? Trả lời anh một tiếng . "
Ý thức của Chử Nguyệt Tình có chút mơ màng , hai tay Cố Thanh Hồi đan vào nhau sau đó đặt lên trước ngực cô , " Nguyệt Tình , em đừng làm anh sợ , em tỉnh lại đi ! "
Chử Đồng tê liệt ngồi một bên , Giản Trì Hoài vươn tay ôm bả vai của cô , cô ngơ ngác nhìn chằm chằm khuôn mặt của Chử Nguyệt Tình , Cố Thanh Hồi gọi lên từng tiếng một , Chử Đồng chưa từng thấy anh bấn loạn run rẩy cả người giống như giờ phút này , " em đừng xảy ra chuyện , Nguyệt Tình ! "
Chử Nguyệt Tình ho khan kịch liệt , Cố Thanh Hồi thấy tình trạng này , vội vàng đỡ cô lên , anh để cho Chử Nguyệt Tình tựa vào lồng ngực mình , Chử Nguyệt Tình che miệng không ngừng ho khan , bàn tay Cố Thanh Hồi giúp cô vỗ vỗ sau lưng , cũng không lâu lắm , cô cuối cùng cũng hít thở lại bình thường , mở mắt ra nhìn mọi người trước mặt .
Chử Đồng nước mắt rơi đầy mặt , khóe miệng run rẩy hỏi , " chị , chuyện này là thế nào ? "
Không ít người đứng ở bên cạnh vây xem , chỉ chỉ trỏ trỏ , bàn tán ầm ĩ . Giản Trì Hoài cầm lên chiếc áo khoác đã ném ở một bên , phủ lên người Chử Nguyệt Tình , cô bị lạnh đến phát run lẩy bẩy . Cố Thanh Hồi ôm lấy cô đi về hướng chiếc xe dừng ở ven đường , bọn họ cái gì cũng không mang theo , Giản Trì Hoài lái xe , Chử Đồng theo sát phía sau .
Mọi người trở lại nhà họ Chử , Lý Tĩnh Hương và Chử Cát Bằng cũng đã đến cửa hàng trái cây làm việc , Chử Đồng dẫn Chử Nguyệt Tình đi tắm trước , thay quần áo xong mở cửa , liền thấy Cố Thanh Hồi đang đứng ở trước cửa , quần áo anh cũng đã thay ra , Giản Trì Hoài mới vừa rồi khi ở trên xe đã kêu người chuẩn bị hai bộ quần áo, bảo bọn họ nhanh chóng đưa tới đây .
Ánh mắt Cố Thanh Hồi khó nén nóng nảy , từ trong tay Chử Đồng đón lấy Chử Nguyệt Tình kéo qua , Giản Trì Hoài từ phòng tắm bên kia đi ra , thấy bộ dáng này của Chử Đồng , không khỏi cau mày , " trên người cũng ướt nhẹp , mau đi tắm nước nóng . "
Chử Đồng cũng không có tâm tư , chỉ lấy một bộ quần áo khô ráo để thay , cô đi về hướng
Chử Nguyệt Tình vẫn còn đang không ngừng khóc lóc , không trả lời , trái tim Chử Đồng giống như bị một lưỡi dao sắc bén nhất hung hăng rạch qua , cô đi tới trước giường , " chị , những lời hôm đó chị đã nói với em đều quên hết rồi sao ? Chị nói chị muốn sống mỗi ngày thật tốt , muốn quý trọng hạnh phúc của mình , nhưng hôm nay tại sao ......"
Bàn tay Cố Thanh Hồi nắm chặt đầu vai Chử Nguyệt Tình , một hồi lâu sau , mới nghe thấy cô thút thít lên tiếng , " chị ...... có những thứ chị không muốn thấy một ngày sẽ đánh mất đi , chị không chịu nổi . "
" mất đi cái gì ? " Cố Thanh Hồi rũ mi mắt xuống , đáy mắt tràn đầy đau đớn và tự trách , " chúng ta thật vất vả mới có được hôm nay , em lại còn mất đi cái gì ? "
" anh , em sợ mất đi anh . "
" em suy nghĩ lung tung cái gì vậy ? " Cố Thanh Hồi ôm chặt cô gái trong ngực , hai tay dùng sức vòng chặt , " anh vẫn luôn ở nơi này , vĩnh viễn sẽ không rời khỏi em . "
" Thanh Hồi , thời gian tiếp xúc với anh càng lâu , em lại càng tự ti , em sợ tình cảm bây giờ của anh đối với em nhiệt tình, chân thật , nhưng chuyện sau này ai có thể bảo đảm đây ? Em sợ em đã lún sâu vào sẽ không rút ra được nữa . "
" em đừng rút ra , anh sẽ không rời khỏi em , em cũng không cần rút người ra . "
" có thật không ? " Chử Nguyệt Tình nắm lấy cánh tay của Cố Thanh Hồi , " anh bảo đảm , vĩnh viễn cũng sẽ không chán em ? "
" anh bảo đảm ! " giọng nói của Cố Thanh Hồi vô cùng kiên định , Chử Đồng ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào anh , ánh mắt người đàn ông sâu thẳm , trong ngày thường luôn là một kẻ khiến cho người ta không nắm bắt được , nhưng giờ phút này ánh mắt cũng rất trong suốt , những ý nghĩ tốt đẹp đối với Chử Nguyệt Tình cũng hoàn toàn biểu lộ ra ngoài .
Chử Nguyệt Tình nghe được câu này , làm sao có thể không động lòng , " Thanh Hồi , thật xin lỗi . "
Chóp mũi Chử Đồng chua xót không ngừng , trái tim cô đến lúc này vẫn còn đang nhảy lên kịch liệt , cô nhắm chặt đôi mắt lại , hôm nay bị kinh sợ khiến cô mệt mỏi kiệt sức , Chử Nguyệt Tình nhìn cô em gái trước mặt một chút , " Đồng Đồng , thật xin lỗi . "
Chử Đồng lắc đầu . " chị , sau này chị ngàn vạn lần đừng như vậy nữa . "
" chị lúc ấy chẳng qua là trong lòng đặc biệt khó chịu mà thôi , bây giờ nhớ lại , chị cũng rất sợ , tại sao chị lại có thể có dũng khí để nhảy xuống nước cơ chứ ? " Chử Nguyệt Tình nắm lấy tay của Cố Thanh Hồi , Giản Trì Hoài đứng ở cửa , cũng không bước vào một bước , chẳng qua là không xa không gần mà nhìn vào .
Cố Thanh Hồi sờ sờ lên trán của cô , " anh đi nấu cho em một chén nước đường gừng , đề phòng bị cảm lạnh . "
Chử Đồng đứng dậy , giúp Chử Nguyệt Tình đắp chăn kín lại , Cố Thanh Hồi ra khỏi phòng , ánh mắt Chử Nguyệt Tình cẩn thận nhìn về phía Chử Đồng , " Đồng Đồng , đừng trách chị , chị lúc ấy đầu óc không tỉnh táo ......"
" em không trách chị , chẳng qua là quá sợ hãi , chị sờ tay của em một cái thử xem , bây giờ còn lạnh như băng . "
Chử Nguyệt Tình nắm lấy bàn tay của Chử Đồng , " chị không nghĩ tới mình vẫn còn không chịu nổi một xúc động như vậy . "
" chị , chị có thấy anh ấy đối với chị thật tốt không ? Lúc đó liều mạng không để ý bản thân mà nhảy xuống nước cứu chị , nếu như chị gặp chuyện không may , anh rể nhất định ......"
" chị thấy được , " trên mặt Chử Nguyệt Tình tràn ngập thoả mãn , nhưng ngay sau đó lại ngưng trọng , " chị cũng giống như anh ấy , nếu một ngày nào đó anh ấy gặp chuyện không may , chị cũng sẽ không sống nổi nữa . "
Trái tim Chử Đồng rơi xuống , " chị , đang thật tốt sao lại nói như vậy ? "
" chị chính là cảm thấy hạnh phúc của chị có được không dễ , anh ấy không chê chị , vậy đương nhiên sau này chị sẽ đối tốt với anh ấy cả đời . "
" đúng vậy , " Chử Đồng nắm chặt tay của cô , " thật vui vẻ , hạnh phúc cả đời . "
Sau khi Cố Thanh Hồi nấu xong nước đường gừng bước vào , nhìn Chử Nguyệt Tình uống hết , lại trò chuyện cùng cô mãi đến sau khi cô ngủ thiếp đi , người đàn ông lúc này mới đi ra khỏi phòng , anh nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại , " nếu không có gì , hai người đi về trước đi , tôi ở đây với cô ấy là được rồi . "
Chử Đồng không yên tâm , " anh rể , chị của em thật sự không có chuyện gì chứ ? chuyện hôm nay , đến bây giờ em vẫn chưa thể bình tĩnh lại được . "
" có anh ở đây , em yên tâm đi , anh vốn nghĩ là bệnh của cô ấy đã khỏi hoàn toàn rồi , xem ra vẫn cần một thời gian nữa . "
Giản Trì Hoài ngồi trên ghế sa lon , thấy vẻ mặt lo lắng của Chử Đồng , " chúng ta đi về trước đi . " anh tiến lên ôm bả vai Chử Đồng , " ở phương diện này , bác sĩ Cố rất chuyên nghiệp , chị của em bây giờ nhất định là rất nhạy cảm , càng ít người tiếp xúc với cô ấy càng tốt . "
" đúng vậy , " Cố Thanh Hồi cũng tỏ vẻ đồng ý , " có chuyện gì , tôi sẽ gọi điện thoại cho hai người ngay lập tức . "
Chử Đồng mặc dù không yên lòng , nhưng vẫn gật đầu . Hai người rời khỏi nhà họ Chử , chỗ cạnh tài xế trong xe của Giản Trì Hoài ướt nhẹp một mảng , Chử Đồng không thể làm gì khác hơn là ngồi ở phía sau . Người đàn ông phát động cơ chuẩn bị rời đi , ánh mắt hướng cô nhẹ liếc , " chị của em , hai ngày trước không phải vẫn ổn sao ? "
" ừ . " Chử Đồng cũng nghĩ mãi không ra , cô đem mặt áp chặt vào cửa kính xe , " thật không thể tưởng tượng được , em hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này , thật đáng sợ . "
" nếu nói không xứng với Cố Thanh Hồi , cũng không phải là hôm nay mới không xứng , chị ấy suy tính, cảm thấy mình trèo cao thì ban đầu khi Cố Thanh Hồi bày tỏ ý muốn qua lại , thẳng thắn từ chối là được rồi . "
Chử Đồng nhức đầu không dứt , " em nghe anh rể nói, bởi vì chị của em trong lúc vô tình phát hiện ra cuốn nhật ký , thấy trên đó có viết về khoảng thời gian yêu đương của chị ấy và Đoàn Lại Hoằng . "
" vậy còn em , em tin sao ? "
Chử Đồng mở to mắt nhìn chăm chú về phía gò má của Giản Trì Hoài , " có ý gì ? "
" chị của em ngay cả chuyện bị lấy đi một thận , sự thật về việc bị giam giữ hai năm cũng đã có thể đón nhận , huống chi , em và Cố Thanh Hồi còn từng dẫn chị ấy đi tìm Đoàn Lại Hoằng , tại sao thận của chị ấy bị cắt mất , tại sao lại điên điên khùng khùng ? Sau khi chị ấy biết được toàn bộ nguyên nhân kết quả , chị ấy nói chị ấy muốn hạnh phúc , bảo em không cần phải vướng mắc về vấn đề thiệt thòi của chị ấy , nhưng hôm nay, chỉ vì một quá khứ đã qua , chị ấy lại nhảy sông tự sát ? " hai tay Giản Trì Hoài nắm chặt tay lái , trong mắt hiện đầy nghi ngờ , " Chử Đồng , em có thể giải thích rõ ràng mọi chuyện sao ? "
" có lẽ lúc ấy đầu óc của chị em nhất thời bị rối loạn , dù sao bệnh của chị ấy vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn , sau khi bị kích thích , làm ra chuyện như vậy cũng là điều dễ hiểu . "
Tầm mắt Giản Trì Hoài đảo qua hướng ngoài cửa sổ , ánh nắng mặt trời ấm áp vừa phải , anh hạ cửa sổ xe xuống , nhưng không khí lạnh lẽo lại tùy ý tràn ngập vào trong xe , anh đem khuỷu tay gác ra ngoài cửa sổ , giống như khí trời vậy , đôi khi có một số việc , sâu xa ở bên trong không đơn giản giống như thứ đã hiện ra ở mặt ngoài .
Nhà họ Chử .
Cố Thanh Hồi đứng ở trong phòng tắm , quần áo ướt sũng của Chử Nguyệt Tình đã thay ra ném vào trong bồn tắm . Anh khom lưng nhặt lên , xả nước rồi đổ xà phòng giặt vào . Trên ban công có máy giặt , anh không phải là không biết , Cố Thanh Hồi đã sớm thoát khỏi những ngày tháng nghèo khổ , cũng đã nhiều năm không tự tay giặt quần áo rồi . Anh ngồi xổm dưới đất , hai tay vò chiếc áo len của Chử Nguyệt Tình, quần , thậm chí cả đồ lót . Trong đầu anh ngổn ngang suy nghĩ , sức lực trong tay càng lúc càng mạnh .
Giặt xong một chậu quần áo lớn , Cố Thanh Hồi đem tất cả vắt thật khô rồi phơi nắng ở trên ban công . Đi vào phòng của Chử Nguyệt Tình , cô còn đang ngủ . Cố Thanh Hồi ngồi hướng mép giường , nửa người trên lui về phía sau dựa vào đầu giường , Chử Nguyệt Tình mơ màng mở mắt ra , " Thanh Hồi . "
Hai tay cô vòng qua hông của anh , Cố Thanh Hồi thuận thế ôm cô vào trong ngực , " có cảm thấy chỗ nào không thoải mái hay không ? "
" không có , chỉ bị sặc mấy ngụm nước mà thôi . "
Cố Thanh Hồi vỗ nhẹ sau lưng cô , " ngủ đi , ngủ tiếp một lát , anh ở đây với em . "
" anh không đi sao ? "
" anh không đi . "
"Vâng . " Chử Nguyệt Tình nhắm đôi mắt lại , tối hôm qua vốn đã ngủ không ngon , mới vừa rồi lại trải qua một trận kinh sợ kia , cô cảm thấy mệt mỏi vô cùng , một chút đã chìm vào mộng đẹp .
Cố Thanh Hồi nhìn chằm chằm gương mặt trong ngực , khi anh ở bên cạnh cô , dù có nhiều khiếp sợ hơn nữa cũng sẽ biến mất hầu như không còn , anh giống như vị thần hộ mệnh của cô , to lớn tràn đầy cảm giác an toàn . Ngón tay người đàn ông vuốt ve lên gò má của Chử Nguyệt Tình , cô gái này , mấy năm trước đã sống quá khổ sở , anh muốn cho cô một cuộc sống tốt nhất , đời sống tình cảm của anh cũng là một mảnh thiếu thốn , từ nhỏ chưa từng được yêu thương . Cố Thanh Hồi không quan tâm những chuyện trước kia của Chử Nguyệt Tình , anh chỉ muốn cho cô nửa đời sau tốt đẹp đầy đủ . nhưng mà ......
Mọi chuyện tóm lại đều vượt quá dự liệu , ngón tay người đàn ông vẽ theo đường lông mày của Chử Nguyệt Tình , trong mắt anh chứa đầy những cảm xúc phức tạp , anh chỉ muốn có một tình yêu đơn giản , một cuộc sống nhẹ nhàng . Nhưng cuộc đời này thường tàn khốc hơn so với trong tưởng tượng .
Cố Thanh Hồi khẽ hôn lên trán cô , quyến luyến không rời trong mắt bỗng hóa thành phức tạp , anh thở dài , chỉ có thể dùng sức ôm cô chặt hơn .
Mấy ngày tiếp theo , Chử Đồng cơ hồ ngày ngày đều lui tới trong nhà , Cố Thanh Hồi cũng ở đây , tâm tình của Chử Nguyệt Tình đã chuyển biến tốt hơn , đối với chuyện đã xảy ra hôm đó ở công viên một chữ cũng không nói đến .
Cô ghé qua nhà của Quyến Quyến , cô bé được xác định là bị cắt mất thận bên trái , mà ba mẹ cũng không dám nói cho bé biết , chỉ nói bé ngã bệnh , cho nên trên người mới bị đau , sau khi uống thuốc , thân thể sẽ khoẻ lại .
Toàn bộ quá trình bị bắt cóc hôm đó thật ra cũng rất đơn giản , Quyến Quyến vốn là cùng người nhà đi đến siêu thị , không ngờ tới lại có quá nhiều người , đứa bé đối với những món đồ chơi mới lạ thường tràn đầy tò mò , cô bé kể rằng có một dì cầm món đồ chơi dẫn bé ra khỏi siêu thị , sau đó ngồi vào trong một chiếc xe .
Ba của Quyến Quyến vẫn là câu nói kia , anh ta cầu xin Chử Đồng nhất định không được đem cái tin tức này công bố ra ngoài , Chử Đồng gật đầu đồng ý , tư liệu về chuyện này được cô lưu lại trong tập tin ở máy vi tính , đồng thời cũng đặt tên cho thư mục này là ' đường dây bán thận ' .
Cô bắt đầu trà trộn vào bệnh viện lần nữa , dù sao đó cũng là một trong những phân nhánh cung cấp lớn nhất trong đường dây .
Bận rộn cả một ngày , Chử Đồng trở về Bán đảo hào môn , sau khi lái vào trong hầm cất xe , cô bước qua sân vườn, theo thói quen ngẩng đầu lên , cư nhiên thấy Giản Trì Hoài đang đứng ở lầu hai . Chử Đồng không khỏi nhẹ vén khóe miệng , " ấy , đứng ở đó làm gì ? Giả vờ bí hiểm để trêu người sao ? "
" chờ em về . " hai tay Giản Trì Hoài chống lên lan can , từ trên cao nhìn xuống ánh mắt tràn đầy vui vẻ , " em giơ tay lên . "
" làm gì ? " mặt Chử Đồng tràn ngập vẻ không hiểu .
" giơ đồng hồ đeo tay ra , nhìn một chút xem mấy giờ rồi ? "
Chử Đồng đem hai tay giấu ra sau lưng , " lâu lâu mới có một lần mà . "
" lại lén lút chạy vào bệnh viện có phải không ? Khắp người toàn là mùi , tắm rửa sạch sẽ rồi trở về phòng . "
" anh không xuống lầu ăn cơm à ? "
Giản Trì Hoài nghiêng người , " chuẩn bị bữa tối với ánh nến cho em , ăn ở ngoài ban công . "
" thật à ? " ánh mắt Chử Đồng sáng lên , " em cũng sắp chết đói rồi . "
" tắm rửa sạch sẽ , thay quần áo rồi hẵng đi lên . "
Chử Đồng biết người đàn ông này có nhiều tật xấu , lại còn ưa sạch sẽ , sau khi cô bước vào phòng khách , đi thẳng lên lầu , vào tới phòng ngủ chính , xa xa thấy Giản Trì Hoài đứng ở ngoài ban công , cô bước nhanh chạy qua , người đàn ông xoay người , quan sát cô từ trên xuống dưới , " lời của anh nói , em trái lại một câu cũng không nghe có phải không ? "
Chử Đồng giơ cánh tay lên , hít trái hít phải , " không có mùi , một chút cũng không có . "
Chân mày Giản Trì Hoài vặn lại , vươn tay chỉ hướng sau lưng Chử Đồng , " quay lại phía sau , tắm ! "
" em đói mà . " Chử Đồng xoa bụng , ánh mắt đảo sang bàn trà bên cạnh , thấy trên đó bày đầy đủ các loại món ăn , cô thèm nhỏ dãi , Giản Trì Hoài nhìn thấy bộ dáng của cô như vậy , vô cùng chán ghét , " không tắm rửa sạch sẽ , không cho ăn . "
Chử Đồng đói bụng đến mức không chịu nổi , thấy làm nũng cũng không được , cô bước tiến lên , vươn hai tay ra khua khoắng về phía Giản Trì Hoài , " anh ngửi đi, ngửi đi , trên người em có mùi hay không ? "
Giản Trì Hoài tránh ra , Chử Đồng lại muốn nhào tới , người đàn ông không nén được cười , " em làm cái gì vậy ? "
" em không tắm , không tắm , em đã xịt nước hoa rồi . " tiếng nói vừa dứt , cô thừa dịp Giản Trì Hoài không chú ý , chợt bổ nhào về phía trước một cái , hai tay ôm lấy cổ của anh , hai chân kẹp lại về phía trước , giống như con gấu Koala đu ở trên người Giản Trì Hoài . " có cho em ăn cơm hay không ? "
Người đàn ông nhân thể đỡ cô lên , " muốn ăn cơm cũng có thể , nhưng mà ......"