- Đánh!Mười lăm vị đệ tử đồng loạt biến sắc, kinh hô nhào về phía bầy sói.Một hồi ác chiến kịch liệt diễn ra trong rừng rậm, mười lăm vị đệ tử đều là tinh anh, thực lực mạnh mẽ, phối hợp ăn ý, bọn họ không có lùi bước, trực tiếp đánh vào sâu trong bầy sói.Thực lực đơn thể của bầy sói hơi yếu một chút, có thể thắng ở số lượng nhiều, hung tàn dã tính, người trước ngã xuống người sau tiến lên đánh giết.Linh lực kí.ch thích, võ pháp triển uy, tràng diện rất nhanh trở nên hỗn loạn không chịu nổi.
Máu bắn tung tóe khắp nơi, tiếng gào rú thành mảnh.
Mùi máu tươi k.ích thích đám Tật Phong Cự Lang, thế công càng ngày càng mãnh liệt.Chiến đội của bọn họ trước sau từng tham gia ba đại hội săn bắn, kinh nghiệm vô cùng phong phú, cắn răng ác chiến, tự tin có thể đánh lui bầy sói.
Tuy nhiên, cuộc chiến nhanh chóng đã bị đảo ngược.- Ah! Cứu ta!Một đệ tử đột nhiên bị một con cự lang đánh ngã, ba năm con cự lang bên cạnh tiếp tục nhào tới, tiếng kêu sợ hãi biến thành tiếng kêu thảm thiết, tiếp theo không còn thanh âm.- Súc sinh, cút đi cho ta!Một đệ tử vội vàng cứu viện, khơi dậy thủy triều bàng bạc, đẩy về phía trước, nhưng hắn chỉ lo phía trước, hai bên liên tiếp nhào ra vài con Tật Phong Cự Lang, gió táp gào thét, khí thế tới to lớn, móng vuốt tráng kiện phủ xuống hắn.Bầy sói số lượng khổng lồ, hung tàn dã man, rậm rạp chằng chịt, tràng diện càng ngày càng hỗn loạn, bọn họ không chịu nổi, đảo mắt đã chết trận năm người.Tần Mệnh đứng trên đỉnh núi, lạnh lùng nhìn tất cả.- Rút lui rút lui!- Tụ lại cùng một chỗ rút lui!- Tập hợp tới ta, giết ra ngoài.Đệ tử cầm đầu sốt ruột hô to, gọi các đệ tử khác tập hợp.Bầy sói cũng không muốn buông tha cho bọn họ, điên cuồng đánh giết, cảnh tượng dã tính nhìn thấy mà giật mình.Một hồi truy đuổi chém giết kéo dài ước chừng một canh giờ, một đường lao ra hơn mười dặm đường núi, dẫn tới sự cú ý của mấy chi đội ngũ phụ cận, nhưng vừa nhìn loại tràng diện này, lập tức rời đi xa xa, không có ai nguyện ý gây phiền toái.Cuối cùng, mười đệ tử sống sót năm người, gian nan thoát khỏi sự truy đuổi của bầy sói.Bọn họ cả người đều là thương tích, sau khi kiếp nạn còn sống, kinh hồn chưa định, cả đám kịch liệt thở d.ốc, trái tim đều sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.- Còn lại mấy người chúng ta?Một nam đệ tử mặt đầy máu, thanh âm đều phát run.- Năm người, chỉ còn lại năm người.Đệ tử bên cạnh ngồi liệt dưới tàng cây cổ thụ, ngẩng đầu nhìn tán cây rậm rạp, ánh trăng lẻ tẻ xuyên qua khe hở chiếu lên gương mặt hoảng sợ của hắn.- Chết mười người?Một nữ đệ tử không có cách nào tiếp nhận, vốn vui vẻ truy tung con mồi, trong nháy mắt bọn họ biến thành con mồi, còn chết mười sư huynh đệ, trở về làm sao ăn nói? Làm thế nào để tiếp tục tham gia vào sự kiện săn bắn?- Chúng ta trước tiên tìm một chỗ an toàn ẩn nấp.Trần Kiện đỡ lấy cây già suy yếu thở d.ốc, trước tiên chữa thương quan trọng hơn.- Tần Mệnh thì sao?Nữ đệ tử kia ngẩng đầu lên.- Mặc kệ, giao cho đội ngũ khác thu thập...Trần Kiện đang muốn đứng lên, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.- Làm sao vậy?Bốn người khác lập tức cảnh giác, chẳng lẽ bầy sói đuổi theo?Trần Kiện dùng sức nhún mũi, biểu tình biến ảo bất định.
Hắn ngửi thấy mùi đặc biệt, rất quen thuộc, hương thơm rất quen thuộc.- Rốt cuộc làm sao vậy?- Tần Mệnh.- Cái gì?- Tần Mệnh hình như ở gần đây.- Hắn không phải ở...Nữ đệ