Tần Mệnh còn chưa tới gần Đại Thanh Sơn, đã xa xa cảm nhận được không khí nóng bỏng ngất trời trong khu mỏ.Hơn hai mươi vạn lao động, làm việc suốt ngày đêm, cung cấp tài nguyên phong phú cho Thanh Vân Tông.
Bọn họ tất cả đều là người của Lôi Đình cổ thành, vốn có được cuộc sống hạnh phúc sung túc, hưởng thụ cuộc sống bình thản, cũng bởi vì trận ngoài ý muốn năm đó, bọn họ lại bị lưu lạc thành quáng nô, ở trong mỏ khoáng bị cách ly này khổ sở lao động.Tám năm! Tám năm rồi!Tần Mệnh đứng ở đỉnh núi, yên lặng nhìn ra, bỗng nhiên có chút sợ hãi tới gần, không muốn càng không dám nhìn thấy cảnh tượng bi thảm.Rốt cuộc tám năm trước đã xảy ra chuyện gì? Kỳ thật đến bây giờ Tần Mệnh cũng không rõ ràng lắm.- Bởi vì cống phẩm Lôi Đình cổ thành đưa cho Thanh Vân Tông bị cướp đi, dẫn tới đại trưởng lão Thanh Vân Tông tức giận trừng phạt.
Đây là lời giải thích ban đầu của Đồ Vệ, nhưng bây giờ ngẫm lại khẳng định sẽ không đơn giản như vậy.Tần Mệnh trèo lên ngọn núi cao phía trước, ẩn nấp trong tán cây, chờ đợi màn đêm buông xuống, cũng đang âm thầm cảnh giác nguy hiểm có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Trong rừng rậm xung quanh khu mỏ có rất nhiều Linh Yêu lui tới, cũng có rất nhiều dong binh đạo tặc hoạt động, bọn họ đều mơ ước tinh thạch trân quý bên trong, ngẫu nhiên còn có thể mạnh mẽ vọt vào khu mỏ cướp bóc, hoặc là cướp bóc đội ngũ áp tải tinh thạch rời đi.Cho nên bên trong Đại Thanh Sơn có đội hộ vệ của mình, một bộ phận đệ tử đến từ Thanh Vân Tông, một bộ phận đến từ đội hộ vệ do Đồ Vệ tự mình thành lập, là võ giả được lựa chọn từ trong thành dân.
Đội hộ vệ do Đồ Vệ dẫn đầu địa vị rất thấp, nhiệm vụ cũng rất nặng nề, một bên phải cố gắng bảo vệ dân chúng chịu khổ, một bên lại phải tuần tra bên ngoài, đối mặt với Linh Yêu cùng đạo tặc uy hiếp.Đêm khuya!Tần Mệnh tính toán thời gian tốt, hắn rời khỏi núi cao, cẩn thận đến gần khu mỏ.Hắn chưa từng tới nơi này, nhưng trên bản đồ Thải Y miêu tả chi tiết bố cục khu mỏ.Ở phía đông khu mỏ có một trang viên xa hoa, nơi đó là chỗ ở của trưởng lão tọa trấn, cũng là nhà kho chủ yếu của mỏ tinh thạch, có trọng binh canh giữ, ít nhất có trăm đệ tử Thanh Vân Tông tọa trấn, cũng nuôi Linh Yêu cường hãn từ Thanh Vân Tông chuyển tới.Nơi Tần Mệnh muốn đi là tiểu viện bên cạnh trang viên, trên bản đồ đánh dấu là chỗ ở của người Tần gia bọn họ.Bản đồ Thải Y làm rất tỉ mỉ cũng rất dụng tâm, đem tuyến đường tuần tra cùng thời gian của đội ngũ thủ hộ liệt kê ra.Tần Mệnh cẩn thận lẻn vào khu mỏ, an toàn tránh tất cả mọi người, đến gần sân bên cạnh trang viên.Nơi này so với tưởng tượng còn đơn sơ hơn, đều là những khối gỗ đá xếp thành nhà cửa, sắp xếp nhỏ gọn, vô cùng yên tĩnh, cũng không có ánh sáng, không biết là đều ngủ hay là không có người.Tần Mệnh trèo tường tiến vào, đứng trong bóng đen, nhìn viện tử tối đen như mực, dĩ nhiên không biết nên làm cái gì.Ngẫm lại phủ thành chủ năm đó khí phái hoành tráng, lại nhìn sân nhà đơn sơ rách nát hiện tại, trong lòng là một trận cô đơn, hắn tuy rằng biết thân nhân mấy năm nay sống không tốt, nhưng thật sự đến nơi này, trong lòng vẫn rất khó chịu.Bá bá ở đâu?Dì ở đâu?Muội