Tuân Luân với tên lùn đều ngây ngẩn cả người.
"Hợp tác?"
Tuân Luân dùng loại ánh mắt quỷ dị nhìn kỹ cô gái xinh đẹp như hoa này------Tuổi còn rất nhỏ, khuôn mặt non nớt kia búng ra được cả nước.
Vừa nãy hắn vẫn còn nghĩ, đợi chút nữa phải tận dụng tốt một phen mới tiễn cô ta lên đường, ai bảo cô ta là người của Mộ Nhung Trưng, mặc kệ là nữ nhân của hắn, hay là em gái, hoặc là bạn bè, hôm nay, hắn muốn lấy cô để hả giận.
Vốn tưởng rằng cô bé tuổi nhỏ này tỉnh lại nhìn thấy bản thân bị bắt, nhất định bị dọa sợ vỡ gan, kết quả, cô không chút kinh ngạc, không chút hoang mang, lại còn thảo luận cùng hắn có muốn hợp tác hay không.
Loại phát triển biến hóa này, quá ngoài dự liệu của hắn.
Tuân Luân hắn đời này gặp phụ nữ cũng tính là nhiều rồi, nhưng loại can đảm như này, cô gái nhỏ trầm ổn như thế, lại là lần đầu thấy, loại ý tưởng muốn tra tấn cô cư nhiên bị kiềm chế lại, trong lòng nảy sinh chút hứng thú.
"Cô muốn hợp tác thế nào?"
Úy Ương hời hợt cười, như cũ không trả lời, chỉ nói: "Anh muốn mạng của Mộ Nhung Trưng, bởi vì hắn bức chết cha anh, hại chết người tình của anh cả anh, cũng ép Tuân gia các người tới đường cùng, đúng rồi, còn có con gái 7 tuổi của anh trong lúc chạy trốn bị thất lạc nữa, vẫn chưa tìm thấy đúng chứ.."
Một câu lại một câu, từng câu rơi xuống vang vọng có lực, từng chữ nói toạc ra sự thù hận trong lòng hắn, tới thẳng chỗ đau của hắn.
Tuân Luân không thể không khiếp sợ: Người phụ nữ này sao biết được hắn có con gái bị thất lạc?
Úy Ương bên này thấy đã trấn áp được hắn, lúc này mới tiếp tục nói: "Tuân Nhị tiên sinh, ta cũng muốn mạng hắn.
Đây chính là cái gốc cho sự hợp tác của chúng ta, nhưng, dựa vào mình ta không lực, căn bản không giết được hắn-----Ta chỉ là một cô gái nhỏ yếu đuối, tay không thể nhấc, vai không thể gánh, hoàn toàn không có tác dụng gì, trừ thuần phục hắn, đại khái không có biện pháp khác.."
"Cô làm sao biết ta có con gái?"
Trước tiên, hắn hỏi một câu bén nhọn, ánh mắt trực tiếp quét một vòng trên người Bé Ngoan bên cạnh.
Một câu, một ánh mắt, lập tức lộ ra cái bí mật nhỏ trong lòng hắn------Người này đối với con gái hắn hẳn là vẫn có chút tình thương, cô vừa nãy nghĩ, có thể là hình dáng 7 8 tuổi của Bé Ngoan rất giống con gái hắn, cho nên mới bị hắn bắt về cùng.
Hiện giờ xem ra, quả nhiên là vậy.
Rất tốt, uy hiếp này, cô có thể lợi dụng tốt,
"Đúng, ta biết.
Ta còn biết thuộc hạ bên cạnh anh sau lưng có ba vết thương do roi, ngoài ra còn một người tên Đại Hà trên đùi có một vết sẹo, ồ, đúng rồi, người phụ nữ của anh, tên là Thanh Y đúng chứ, lúc đào tẩu bởi vì cơn nghiện ma túy, cuối cùng tự sát bằng súng đúng chứ?"
Những lời này lại là từng câu sự thật.
Tuân Luân thật sự bị dọa kinh hãi, trên mặt hiện một tầng lại một tầng kinh ngạc nghi ngờ, ánh mắt càng ngàng càng ngưng trọng, đè hỏi: "Cô rốt cuộc làm sao biết được?"
Người phụ nữ này, với bọn hắn lần đầu gặp, lại hiểu triệt để bọn bọ như vậy, cái này quá cổ quái rồi.
Phần dục vọng muốn biết kia càng ngày càng kịch liệt.
Úy Ương lúc này mới cười thần bí, nói ra nguyên nhân:
"Thực không giấu gì, trên người ta có một dị năng bẩm sinh, có thể cảm nhận được quá khứ, biết trước tương lai.
Hôm nay, nếu anh không hợp tác với ta, căn bản anh không có cách nào giết chết Mộ Nhung Trưng, nếu hợp tác, xác suất giết chết hắn chính là trăm phần trăm.
Cô nghiêm túc nói hươu nói vượn, cũng không biết một hồi cố làm huyền bí này có thể dọa hắn được không.
Ngẫm lại, người ta cũng không bị dọa gì to lớn, Tuân Nhị kiến thức rộng rãi đôi mắt sắc nhọn, nhưng mấy lời cô nói, cũng không phải nói lời vô căn cứ, mà là tin tức thu thập được từ kiếp trước lúc bị hắn bắt cóc, cho nên cái người này nhất thời trong thời gian ngắn đối với lời nói dối của cô cũng khó có phán đoán chính xác.
Nhìn xem, Tuân Luân lời nói luôn luôn sắc bén cũng không có bác bỏ lời nói linh tinh của cô, mà nhíu mày trầm tư, sau một lúc mới hỏi:" Cô rốt cuộc là gì của hắn? "
" Hắn là kẻ thù của ta.
"
Cô đáp.
Hắn xùy cười:" Kẻ thù hắn sẽ mang cô đi xem biểu diễn? "
Sau khi nghe